Editor: May
Anh cũng không biết, phu nhân của anh lại có thể còn biết nhảy Flamenco, còn nhảy đến tốt như vậy!
Nhận thấy được ánh mắt chuyên chú của các khách mời chung quanh, từng đợt lửa vô danh trong lòng anh không ngừng tăng cao.
Hận không thể lập tức kéo cô gái nhỏ này xuống, mang về nhà giấu đi!
Một trận âm nhạc dồn dập vang lên, ngay sau đó, tiết tấu dần dần thả chậm, tiến vào kết thúc.
Lạc Thần Hi theo âm nhạc, liên tục xoay mười mấy vòng, làn váy to rộng phập phồng tung bay, khiến người hoa mắt say mê.
Cuối cùng, bước chân dừng lại, nghiêng người quay đầu, dừng lại động tác.
Sau trầm mặc ngắn ngủi, hiện trường bộc phát ra tiếng vỗ tay kịch liệt.
“Quá tuyệt vời, thật sự quá tuyệt vời!”
“Thật không nghĩ tới, Mục thiếu phu nhân còn có kỹ thuật múa cao siêu như vậy!”
“Khó trách có thể thu phục được Mục đại thiếu, gặp được mỹ nhân tuyệt sắc như vậy, có người đàn ông nào có thể không động tâm?”
“Nếu không phải Mục đại thiếu xuống tay trước, tôi đều muốn theo đuổi cô ấy.”
Không ít người đều ném ánh mắt cực kỳ hâm mộ về phía Mục Diệc Thần.
Ngay cả Bạch Thế Huân đều xem ngây người.
Sau khi hoàn hồn, vỗ vỗ bả vai Mục Diệc Thần.
“Cuối cùng tôi cũng hiểu rõ, vì sao cậu che chở người phụ nữ này như vậy! Chậc, thật là không nghĩ tới, trước kia còn tưởng rằng cậu nghiêm trang khó hiểu phong tình, hiện tại thoạt nhìn, thật ra là sai lầm! Lại có thể là thích loại hình này!”
Sắc mặt Mục Diệc Thần âm trầm, quét anh ta một cái, “Bỏ tay cậu ra!”
Thích loại hình này cái gì?
Anh cũng không biết, người phụ nữ của anh là loại hình này.
Nếu sớm biết, anh mới sẽ không đưa người tới trong bữa tiệc!
Bạch lão gia tử ngược lại xem đến thật cao hứng, liên tục gật đầu, “Ừ, Diệc Thần à, vợ cháu nhảy rất tốt! Nhớ năm đó, bà nội Bạch của cháu lúc trẻ tuổi, cũng thích nhảy Flamenco, ta chính là nhất kiến chung tình với bà ấy khi bà ấy khiêu vũ. Chỉ trong chớp mắt, 60 năm đã qua đi.”
“Ha hả, lễ vật này không tồi, cháu thay ta cảm ơn cô bé!”
Mục Diệc Thần vội vàng đáp: “Ông nội Bạch, ông quá khen.”
Trên mặt Đàm Nguyệt Như lộ ra vài phần tươi cười, âm thầm gật đầu.
Không nghĩ tới, đứa con dâu sinh ra ở gia đình bình dân này ngược lại có vài phần ánh mắt, xử lý sự tình cũng thực thoả đáng, muốn khá hơn suy nghĩ ban đầu của bà nhiều.
Bạch Tâm Hinh ở bên cạnh nghe, tức giận đến thiếu chút nữa bóp nát ly rượu cầm trong tay!
Tiện nhân này…… lại có thể thật sự biết nhảy múa!
Ngay cả Bạch lão gia tử đều khen cô ta!
Cô ta rõ ràng chính là nương nhảy múa câu dẫn đàn ông, sao ông nội lại nhìn không ra?!
Biểu diễn kết thúc, Lạc Thần Hi nâng làn váy, làm một động tác chào bế mạc.
Sau đó, chuẩn bị rời đi.
Nhận thấy được ánh mắt phẫn hận của Bạch Tâm Hinh, cô hơi dừng bước chân.
“Bạch đại tiểu thư……”
Lạc Thần Hi bỗng nhiên lên tiếng.
Tất cả mọi người nhìn lại cô.
“Làm cô thất vọng rồi, tôi không biết nhảy múa cột gì đó mà cô nói, chỉ có thể nhảy Flamenco để góp đủ số.”
Nghe được lời này, sắc mặt Bạch Tâm Hinh đột nhiên biến đổi.
Không xong!
Quả nhiên, Bạch lão gia tử nghi hoặc nhìn qua cô, “Múa cột gì? Xảy ra chuyện gì?”
Lạc Thần Hi lại nói: “Lại nói, con người tôi tương đối thẹn thùng, cho dù tôi học xong, cũng chỉ sẽ về nhà nhảy cho chồng tôi xem, không có khả năng dựa theo yêu cầu của cô, biểu diễn cho mọi người xem. Nếu cô muốn xem, lần sau vẫn là tìm người khác sẽ tốt hơn. Ngượng ngùng!”