Tại yến hội Sở gia, có không ít người tới. Đại phòng Sở gia là nơi kế thừa Sở gia, bọn họ cùng Sở lão gia tử n ở tại nhà chính. Đại phòng Sở gia tổ chức yến tiệc, tất nhiên là rất nhiều người tới.
Đại phòng Sở gia cùng tam phòng quan hệ không có cứng nhắc giống như giữa nhị phòng cùng tam phòng, nếu là nhị phòng Sở gia tổ chức yến hội, nhất định không thỉnh tam người phòng. Người tam phòng bởi vì nhị phòng không thỉnh bọn họ, liền cũng không thỉnh nhị phòng, mâu thuẫn giữa nhị phòng cùng tam phòng không thể điều hòa, người đại phòng tự nhiên cũng không có ngốc nghếch đi giảng hòa, tuy trung gian nhưng tồn tại một cái mạng người, cái kia mạng người vẫn là người Sở gia.
Dưới tình huống như thế, Sở đại phu nhân tất nhiên sẽ không tự đi tìm phiền toái, nàng cũng có thể nhìn ra thái độ lão gia tử, đó chính là xa cách tam phòng, việc kia xác thật là do tam phòng sai. Lão gia tử trước kia đúng là không có coi trọng người tam phòng, nhưng người tam phòng rốt cuộc vẫn là người Sở gia, vẫn là cần đến vì mặt ngoài.
Thời điểm Sở tam phu nhân tới tham gia yến hội cũng đem Tần Miên mang đến. Diệp gia không phải không có thiệp mời, chẳng qua Diệp gia không có khả năng mang nhiều người tới như vậy, Diệp đại phu nhân cũng không muốn mang theo Tần Miên, Tần Miên sao có thể cam tâm, tất nhiên là giống với trước kia, đi theo Sở tam phu nhân.
Vừa khéo chính là Du Thanh cũng tới, đi theo Lôi Mông tới.
Không ít người đều biết chuyện giữa Du Thanh cùng Tần Miên, ai bảo là do Tần Miên lúc trước ở trên mạng phát sóng trực tiếp, đến bây giờ vẫn còn gây ồn ào.
"Không cần tới đó." Lôi Mông lôi kéo tay Du Thanh: "Chúng ta đứng ở góc là được."
Lấy quyền thế Lôi gia, không cần phải đi đón ý nói hùa với những người đó, cũng không cần phải đi tới chào hỏi những người đó, những người đó tự nhiên sẽ tìm tới trước mặt Du Thanh.
Lôi Mông nghĩ nhân cơ hội này, làm Du Thanh có chút thói quen. Bản thân người giống như Du Thanh là nhân ngư không có gia thế, dễ dàng bị một ít người coi thường, khi qua chào hỏi, sẽ bị người ta nói cậu ở Lôi gia không địa vị, nóng lòng mở rộng quan hệ. Du Thanh không đi tới, bọn họ lại nói Du Thanh phô trương.
Đây chính là do Lôi Mông tham khảo ví dụ những nhân ngư gả cải tạo vào quý tộc có gia thế bình thường, vì muốn người trong lòng có sinh hoạt càng tốt, hắn đã đi điều tra.
Có đôi khi, việc trở thành một nửa của ai đó phải lo lắng nhiều một ít, đặc biệt là thân phận cao. Hai người địa vị cách xa, ý tưởng cũng không giống nhau, nếu là không đi thay đổi, không đi tìm hiểu, hai người liền dễ dàng càng ngày càng xa cách.
"Nghe anh." Du Thanh kéo tay Lôi Mông, hoàn toàn không cảm thấy chính mình một người con trai kéo tay một người nam khác sẽ như thế nào, bản thân Omega liền có thể làm như vậy đối Alpha.
Trong một góc, Hạ Tử Diễn thật vất vả trà trộn vào yến hội thấy được Du Thanh.
Hạ Tử Diễn là nhân ngư cải tạo, có cái thân phận nhân ngư này, khó tránh khỏi liền có quý tộc coi trọng. Những quý tộc đó có lại có quan hệ quanh co lòng vòng, Hạ Tử Diễn liền tới yến hội.
Hạ Tử Diễn nghĩ rằng nếu như đến lúc đó không theo đuổi được Diệp Hải Sinh, còn có thể tìm một quý tộc khác. Cho nên anh ta đã bắt đầu phát triển đối tượng ái muội, làm một đóa bạch liên hoa.
Du Thanh nhận thấy được có người nhìn chằm chằm chính mình, quay đầu vừa thấy, liền thấy được Hạ Tử Diễn.
"......" Khốn khϊếp, hôm nay một ngày xui xẻo, Du Thanh không nghĩ tới còn có thể ở tại yến hội nhìn thấy Hạ Tử Diễn, vị học trưởng này nhanh như vậy đã làm giải phẫu nhân ngư cải tạo, còn nhanh như vậy liền cùng quý tộc kết đôi, thủ đoạn thật là lợi hại.
Du Thanh sờ sờ gương mặt chính mình, bỗng nhiên cảm thấy chính mình tựa hồ không có đẹp như vậy. Không, một người dù đẹp đến đâu, cũng không nhất định có thể đánh bại được dụ hoặc của tiền tài cùng quyền thế.
"Anh có phải hay không làm rất nhiều chuyện xấu?" Du Thanh vươn tay, nhẹ nhàng mà chọc chọc cánh tay Lôi Mông, bĩu môi.
"Không có." Lôi Mông sửng sốt, ngay sau đó trả lời, chính mình nơi nào dám làm chuyện xấu, chẳng lẽ người trong lòng biết chính mình âm thầm điều tra cậu?
"Có thể là tôi đã từng làm chuyện xấu." Du Thanh nhẹ giọng cảm thán: "Đây đều là nghiệt duyên."
"Cái gì nghiệt duyên?" Điều Lôi Mông đầu tiên nghĩ đến chính là Diệp Hải Sinh.
"Vị học trưởng làm giải phẫu cài tạo nhân ngư của tôi đang ở đây." Du Thanh nói: "Không cần tôi, vứt bỏ tôi, tôi thiếu chút nữa đã đáp ứng lời thổ lộ của anh ta."
"Đó là may mắn của ta." Lôi Mông cho rằng may mắn là học trưởng kia đầu óc có hố, chẳng qua ngữ khí ,lại có chút tính toán: "Như thế nào, có phải thực thương tâm hay không?"
"Không, thật cao hứng." Du Thanh nhún vai: "Tôi đây liền không cần cùng anh ta ở bên nhau, không cần chia tay, có thể trực tiếp cùng anh ở bên nhau. Có lẽ anh là điểm đến cuối cùng."
Ai nói Du Thanh sẽ không biết nói lời dễ nghe, Lôi Mông hiện tại cảm thấy lời nói cùa Du Thanh đặc biệt dễ nghe.
Đúng, chính mình chính là đích đến cuối cùng, hai người bọn họ sẽ vĩnh viễn ở bên nhau.
"Đương nhiên." Lôi Mông gật đầu: "Không có cậu, ta liền độc thân, cho nên cậu phải biết quý trọng ta."
"Quý trọng, quý trọng." Du Thanh cho rằng Lôi Mông so với Diệp Hải Sinh cùng Hạ Tử Diễn, quá bình thường.
Hạ Tử Diễn nhìn thấy Du Thanh cùng một Alpha dựa đến gần như vậy, lòng có điểm đau, đáng chết, cảm tình tàn dư của nguyên chủ lại quấy phá.
Mặc dù Hạ Tử Diễn cho rằng anh ta là người xuyên thư, nên vả mặt, kết quả mới đạt được tốt nhất. Nhưng là anh ta cũng không có tiến đến trước mặt Du Thanh, Du Thanh đã gả cho quý tộc, mà anh Hạ Tử Diễn còn không chưa gả cho quý tộc, chỗ dựa phía sau không đủ mạnh, vẫn là đừng tiến lên để người ta trào phúng.
Hạ Tử Diễn nhìn quét chung quanh, anh ta muốn nhìn Diệp Hải Sinh một chút xem anh ta có tới hay không, lại không có nhìn thấy Diệp Hải Sinh.
Diệp Hải Sinh là vãn bối, đại phòng Sở gia cử hành yến hội, hơn phân nửa tới đều là người thừa kế hoặc là gia chủ. Diệp đại phu nhân lại không phải là người yêu thương con của người khác hơn con của chính mình, Diệp đại phu nhân muốn dẫn người tới, kia cũng là mang đại phòng tới, cho nên Hạ Tử Diễn không nhìn thấy Diệp Hải Sinh, người Hạ Tử Diễn có thể nhìn thấy chính là Tần Miên.
Bởi vì Tần Miên cùng Diệp Hải Sinh ở trên mạng phát sóng trực tiếp hôn lễ, rất nhiều người đều thấy được, Hạ Tử Diễn cũng thấy được, anh ta nhớ kỹ Diệp diện mạo Hải Sinh, Diệp Hải Sinh thực phù hợp thẩm mỹ anh ta. Đồng thời, Hạ Tử Diễn cũng nhớ kỹ Tần Miên.
Vai chính chính là một cái tiện thụ, vẫn là một đóa bạch liên không có tác dụng gì.
Hạ Tử Diễn cho rằng nếu là anh ta cùng Diệp Hải Sinh ở bên nhau, nhất định có thể trợ giúp Diệp Hải Sinh mở rộng lý tưởng, có thể làm ấm giường, cũng có thể làm một người trợ thủ đắc lực.
"Xin chào." Hạ Tử Diễn chủ động tiến lên cùng Tần Miên chào hỏi.
Thời điểm Hạ Tử Diễn cùng những quý tộc đó chơi trò mập mờ, còn nói mong bọn họ đừng để cho những người khác biết anh ta là nhân ngư, anh nghĩ muốn sinh hoạt bình thường một chút. Hạ Tử Diễn còn đang suy nghĩ anh ta có muốn để Tần Miên biết hay không, nhưng tạm thời vẫn là không nên, anh ta không có khả năng cùng Tần Miên làm bạn bè tốt, nếu như để Tần Miên biết anh là nhân ngư, đối phương nhất định không cho anh ta làm trợ lý Diệp Hải Sinh.
Thời điểm nhân ngư tới tham gia yến hội, có nhân ngư duy trì đuôi cá, có nhân ngư liền đem đuôi cá biến thành hai chân. Hai chân đi đường tốt hơn, mà đuôi cá lại không có dễ dàng như vậy, rất nhiều nhân ngư thích duy trì đuôi cá sẽ làm xe nhân ngư, đỡ phải làm bị thương cái đuôi.
Nhân ngư cải tạo đuôi cá rất yếu ớt, không thích hợp đề đi lại, biến thành hai chân mới là tốt nhấn.
"Ừ." Tần Miên gật gật đầu, lại không có nhiều phản ứng dành cho Hạ Tử Diễn, mà là bưng chén rượu đi về hướng Du Thanh.
Việc Tần Miên từ trước đến nay thích làm, chính là thích biểu hiện nhu nhược. Cậu phía trước đắc tội qua Du Thanh, hiện tại gặp được, làm sao có thể không tiến lên xin lỗi đây.
Chỉ là một câu xin lỗi, Tần Miên trước nay sẽ không sợ xin lỗi, không đau không ngứa mà nói vài câu xin lỗi, khom lưng một chút, đều không có cái gì.
"Lôi phu nhân." Tần Miên đã sớm đem đuôi cá biến thành hai chân, sau khi cậu ta cùng Diệp Hải Sinh đính hôn, cậu ta rất ít khi ở bên ngoài duy trì đuôi cá. Cậu còn có một cái lý do si tình, chỉ nghĩ muốn cho Diệp Hải Sinh xem đuôi cá của cậu nhiều hơn, nhân ngư có vị hôn phu nên tự trọng một chút, không nên để những người khác nhìn thấy.
Tần Miên nói ra nguyên nhân, cũng có người nói Tần Miên làm màu, nhân ngư khác ở bên ngoài duy trì đuôi cá liền không tốt sao? Bởi vậy, có nhân ngư coi thường Tần Miên, nói Tần Miên vài câu, Tần Miên lại hồng con mắt giải thích, kia đều là người khác cắt câu nói không đúng, cậu ta chỉ là yêu Diệp Hải Sinh thôi.
Sau đó, cũng có vài nhân ngư đi nói Tần Miên không đúng, thâm tình của Tần Miên đối với Diệp Hải Sinh cũng bị truyền đi. Rốt cuộc nhân ngư luôn là dùng thuốc đem đuôi cá biến thành hai chân, đối với thân thể cũng không được tốt.
"Chuyện lúc trước, thực xin lỗi." Tần Miên nhu nhu nhược nhược giải thích, thanh âm không phải rất lớn, nhưng cũng có thể để một ít chung quanh người nghe được: "Anh Hải Sinh đã cùng tôi kết hôn, anh ấy làm sai, tôi cũng sai rồi, đều nên cùng ngài xin lỗi."
"Biểu thị công khai chủ quyền là nguyên nhân chính, xin lỗi là thứ yếu đi." Du Thanh không thích thấy Tần Miên nhu nhu nhược nhược, một bộ dạng là do người khác sai, phảng phất muốn nói người khác khi dễ cậu ta.
Thời đại tinh tế, rất ít người đối xử với người khác ghê tởm như vậy, mà Tần Miên còn làm ra bộ dáng ghê tởm như vậy, có phải hay không bởi vì đối phương là nhân ngư, liền có thể như thế?
Du Thanh chính là rất khó yêu thích những nhân ngư khác, cũng rất khó cảm nhận được những thiện lương của các nhân ngư này, điêu ngoa, tùy hứng, bạch liên...... Cậu không có gặp được mấy nhân ngư có phẩm tính tốt một chút, thời điểm trước kia ở trường học, còn có nhân ngư ỷ vào thân phận muốn cậu nhường chỗ ngồi ở thư viện.
A, phi, hiện tại mọi người đều là nhân ngư, tới đây, xem ai ngược ai.
"Hai người cứ an tâm ở bên nhau đi, đừng ở trước mặt những người khác diễn." Du Thanh không cho Tần Miên chút mặt mũi nào.
"Nói hay lắm." Lôi Mông nhìn thấy Tần Miên thế nhưng quay đầu nhìn về phía hắn, còn dùng như vậy ánh mắt khẩn cầu nhìn về phía đặc, làm hắn đặc biệt cứng họng, nổi da gà: "Mong cậu không cần dùng ánh mắt nhu nhược như vậy nhìn ta, ta đã có đối tượng lãnh chứng, hợp pháp."
Du Thanh nhẹ nhàng mà dựa vào bả vai Lôi Mông, Lôi Mông duỗi tay vòng lấy eo Du Thanh.
Đó chính là biểu thị công khai chủ quyền đấy, ai chẳng biết.
Lôi Mông cùng thiếu niên ấu trĩ có chút giống nhau, không cần Du Thanh ra tay, chính mình liền nói.
"......" Du Thanh âm thầm nhẹ nhàng mà nhéo Lôi Mông một chút, anh đoạt lời kịch của tôi.
Lôi Mông cho rằng bởi vì hắn ôm người chặt quá, nên cầu xin một chút, lão bà chính mình, như thế nào lại không thể ấp ấp ôm ôm. Cũng không phải ở trước công chúng làm ra chuyện không đứn đắn: "Nếu không, ta có lý do hoài nghi ngươi muốn câu dẫn ta."
Tần Miên sửng sốt, như thế nào có người không biết xấu hổ như vậy.
"Làm tiểu tam của người khác, đã có một lần thì sẽ có lần hai." Lôi Mông nói: "Đừng cho rằng ai cũng là người ngu ngốc."
Cái này giới quý tộc tử xác thật từng phát sinh sự tình cũng một loại, một nhân ngư chân dẫm nhiều thuyền, nhu nhu nhược nhược, chọc người thương tiếc, còn thông đồng với người đã kết hôn, đã có bạn trai bạn gái.
"Lôi đại nhân." Du Thanh cố ý cắn răng: "Anh đoạt lời em nói."
"Luyến tiếc em cùng bọn họ nói lời vô nghĩa." Lôi Mông bắt lấy tay Du Thanh.
Về mặt khiến người khác ghê tởm, Lôi Mông cùng Du Thanh phối hợp lại, một chút cũng không kém.
Tần Miên nhìn một màn này, chỉ cảm thấy Du Thanh đang kɧıêυ ҡɧí©ɧ cậu ta, lần sau nhất định cùng Diệp Hải Sinh đi theo, để Diệp Hải Sinh nhìn thấy một màn này, Du Thanh cùng Lôi Mông ân ái cỡ nào, đừng ảo tưởng Du Thanh là Úc Nhân, ảo tưởng cũng tốt, kia mới có thể dễ dàng mà cảm nhận được tuyệt vọng khi bị phản bội, mới có thể hết hy vọng, mới có thể sinh ra hận thù mãnh liệt.