Anh cứ như vậy ôm cô lên người, cầm một cái khăn tắm sạch sẽ bao bọc lấy cô, từ đầu đến cuối đồ vật dưới thân hai người đều không có tách ra.
Tống Cơ liếc mắt nhìn cha mẹ anh một cái: "Các người còn đứng đó làm gì, mau đuổi theo."
Lúc đi ngang qua phòng khách, cô mới nhìn lên đồng hồ, mịa nó, bây giờ đã là một giờ sáng, vậy mà chơi lâu như thế rồi, trách không được cô có chút mệt.
Vừa rồi mới dâʍ ɭσạи ở gian phòng dành cho khách, còn chưa kịp dọn dẹp, cho nên bọn họ đi đến phòng cha mẹ anh, còn vì sao lại muốn tới phòng cha mẹ anh…
"Anh Nguyên Tinh, nên ngủ thôi~" Tống Tống phát hiện cô càng ngày càng thích loại trò chơi này.
"Được, anh trai ngủ cùng với bảo bối."
Cô lại đẩy anh ra: "Anh trai mau rút dươиɠ ѵậŧ ra."
Tất nhiên là Quách Nguyên Tinh không muốn, Tống Cơ thấy vậy hơi nhíu mày: "Em bảo anh rút dươиɠ ѵậŧ ra, nghe không hiểu sao?"
Lúc này Quách Nguyên Tinh mới không tình nguyện rút dươиɠ ѵậŧ đã cắm trong lỗ nhỏ suốt năm giờ đồng hồ ra ngoài, còn phát ra âm thanh "Bặc~" một tiếng.
Kỳ thật cô cũng không muốn rời xa dươиɠ ѵậŧ, nhưng cô còn muốn chơi thứ khác cơ~
Lúc dươиɠ ѵậŧ của anh bị lôi ra, lỗ nhỏ của cô lập tức trào ra một lượng lớn dâʍ ɖị©ɧ và tϊиɧ ɖϊ©h͙. Tống Cơ nhìn về phía cha anh: “Còn không qua đây liếʍ.”
Cha Quách Nguyên Tinh còn đang chạy chậm theo đằng sau, nghe vậy vội vàng lao tới chôn đầu vào cửa huyệt của cô, dùng sức liếʍ mυ'ŧ, còn phát ra âm thanh “chụt chụt” đầy sắc tình.
“A… đúng rồi, chính là chỗ đó, chú thật giỏi a, a a …ưm… ha a… Chú liếʍ tôi thật thoải mái… mau uống hết nước da^ʍ và tϊиɧ ɖϊ©h͙ bên trong, một giọt cũng không thể lãng phí, a ha… sướиɠ quá~”
Cha anh liếʍ thật sự rất dùng sức, dẩu cái mông lớn điên cuồng liếʍ mυ'ŧ lấy lỗ nhỏ của cô, khiến cho cô cảm thấy mình lại muốn phun.
Khóe mắt cô nhìn thấy ánh mắt nóng rực của Quách Nguyên Tinh đang nhìn sang bên này, mà căn dươиɠ ѵậŧ lớn kia cũng đang ngo ngoe rục rịch, cứng rắn đứng thẳng.
“Dì, mau qua đó liếʍ gậy thịt của anh trai, anh Nguyên Tinh nhất định không được bắn. Quách Nguyên Tinh, anh chỉ thích em chạm vào gậy thịt lớn của anh, chỉ thích làm em, người khác chạm vào anh, anh sẽ chỉ cảm thấy ghê tởm.”
Quả nhiên, lúc mẹ Quách Nguyên Tinh liếʍ dươиɠ ѵậŧ cho cho anh, bất kể ra sức thế nào, anh cũng không bắn được, hơn nữa vẻ mặt còn ghét bỏ không thôi.
“A a…. A… ưm… chú mυ'ŧ tôi thật thoải mái, tôi muốn phun… chú phải đón được nuốt hết xuống…. a a…ưm…”
Tống Cơ cao trào, còn cao trào ở trong miệng cha của anh, mà ông ta cũng rất nghe lời một giọt cũng không bỏ sót, tất cả đều nuốt xuống.
Cô dựa vào đầu giường, dần dần bình tĩnh lại, từ trên giường đứng dậy, sau đó vô vỗ mặt ông ta, tư thế giống lúc đàn ông đi tiểu.
“Tôi muốn đi tiểu, chú nhất định phải nuốt xuống hết đó, đây chính là mỹ vị đấy~”
Không sai, Tống Cơ đang chơi ác. :))
Lời edit: bắt đầu từ chương này cho đến sau này nữ chính đều rất ác :>