"Ưm…a…. Sướиɠ, quá sung sướиɠ…. Anh Nguyên Tinh thao em thật sướиɠ… a…. Rất thích… A a… em lại muốn cao trào ưm…a a…"
Tống Cơ vừa rêи ɾỉ dâʍ đãиɠ vừa trào ra mật nước khiến cho dươиɠ ѵậŧ của Quách Nguyên Tinh lại thô hơn một vòng.
"Anh trai…. Anh trai…. Ưm… cứng quá, dươиɠ ѵậŧ lớn của anh cứng quá, cắm lỗ nhỏ của Tống Tống vô cùng thoải mái, thao chết em… thao chết em đi…."
Lúc Tống Cơ đang chuẩn bị cao trào l, động tác của Quách Nguyên Tinh đột nhiên dừng lại, cô nghi hoặc nhìn về phía anh, anh hơi mỉm cười, bộ dáng hiền lành lại vô tội: "Gọi bà mẹ tiến vào được không?"
[Lòng dạ thằng nhóc này cũng quá nhỏ nhen rồi, còn muốn ăn dấm của cha anh ta, quả nhiên thôi miên cũng làm bộc lộ bản tính của người khác.]
"Được."
Cha mẹ của Quách Nguyên Tinh cả người trần trụi đi đến, dáng người của mẹ anh cũng không phải quá tốt, thịt mỡ ở trên bung lủng lẳng, hai đùi cũng thật thô, thịt trên mông cũng nhão nhão.
Dáng người của cha anh còn tạm được, nhưng dươиɠ ѵậŧ lại không thô to như Quách Nguyên Tinh, nhưng cũng không tồi.
Có lẽ anh thấy ánh mắt của Tống Cơ vẫn luôn nhìn chăm chú vào dươиɠ ѵậŧ của cha anh, cố ý ở trong tiểu huyệt dùng sức đâm mạnh về phía trước, cô trực tiếp hét lên: "A…. Anh Nguyên Tinh thật chán ghét, người ta còn chưa có chuẩn bị tốt đâu~"
Nói xong, cô lại nhìn về phía hai người bọn họ: "Hai người lại đây liếʍ chân tôi, liếʍ thật tốt thật thoải mái vào cho tôi."
"Được."
Tống Cơ bị dáng vẻ của hai người chọc cho bật cười, giọng nói thẹn thùng: "Anh Nguyên Tinh, người ta muốn, Tống Tống muốn gậy thịt lớn của anh, muốn gậy thịt lớn của anh thao chết em, bắn tϊиɧ ɖϊ©h͙ của anh vào lỗ nhỏ của Tống Tống, Tống Tống sinh con cho anh trai được không."
Quách Nguyên Tinh lập tức tăng tốc cắm dươиɠ ѵậŧ, nhanh chóng thọc vào rút ra, khiến cho đầu óc của Tống Cơ cũng cảm thấy tê dại: "Được… anh trai cắm chết bảo bối, xả hết tϊиɧ ɖϊ©h͙ cho bảo bối, khiến cho bảo bối sinh con cho anh."
"A a… A a a… không được…. Không… không được, dươиɠ ѵậŧ lớn của anh Nguyên Tinh cắm Tống Tống quá sung sướиɠ…. Ưm ưm… Anh trai sắp cắm chết Tống Tống… ưm ưm… a a…"
Quách Nguyên Tinh hung hăng mυ'ŧ mạnh núʍ ѵú của Tống Cơ, dương như muốn mυ'ŧ ra sữa.
"A a ha… anh trai hút vυ' Tống Tống thật thoải mái…. A a… ưm ưm… anh trai hút vυ' Tống Tống, Tống Tống hút dươиɠ ѵậŧ của anh, a ha ha… ưm… không được, không được anh trai thao lỗ nhỏ quá sướиɠ, em muốn phun, muốn phun, a… Không được! A…"
Cô vốn dĩ ngồi ở trên người anh, hai chân nâng lên bị bọn bọn họ liếʍ mυ'ŧ, chỗ chống đỡ cả người cô chỉ có cái mông, bị dươиɠ ѵậŧ của anh cắm.
Quách Nguyên Tinh và Tống Cơ cùng nhau tới cao trào, tốc độ phun ra khiến cho cô hét lớn ra tiếng: "A! Tϊиɧ ɖϊ©h͙ của anh Nguyên Tinh, tất cả đều bắn vào trong tử ©υиɠ Tống Tống, thật thoải mái a~"
Cơ thể cô đều ghé lên người anh, vυ' gắt gao dán chặt lấy cơ ngực của anh.
Ánh mắt cô mê lọn nhìn hai người đang liếʍ chân cho mình, sắc dục nói: "Chân của tôi ăn ngon không?"
Cha/mẹ của Quách Nguyên Tinh: "Ăn ngon, chân Tiểu Tống rất ngọt, thơm quá."
"Ha ha." Tống Cơ vừa lòng cười lớn: "Tốt!"
Anh lại dùng sức chọc chọc lỗ nhỏ của cô, cô dùng sức cắn một ngụm lên vai anh, cắn ra cả dấu răng: "Anh trai xấu xa."
Quách Nguyên Tinh chẳng những không cảm giác được đau đớn, ngược lại còn rất hưởng thụ.
"Biếи ŧɦái, em muốn lau mình."