Trọng Sinh Chi Tình Hữu Độc Chung

Chương 68: Hai người bị khinh bỉ

Nhìn thấy Sở Giang Dật và Sở Tiêu rời đi, Chu Hi cười châm biếm, tràn đầy kinh thường “Thật là, không có tiền ra vẻ cái gì không biết.”

Tôn thành nhìn bóng lưng hai người: “Đừng nói như vậy, ta thấy bọn họ không phải bộ dáng không có tiền.”

Chu hi lạnh lùng nở nụ cười, “Tôn Thành, ngươi có phải muốn bán hàng đến điên rồi, nhìn ai cũng nghĩ là người có tiền, đó chính là hai cái quỷ nghèo, tới đây chỉ để nhìn, đúng là lãng phí thời gian.” Chu hi giũa móng tay, khinh bỉ.

Tôn Thành nhìn Chu Hi: “Ngươi biết hai người kia.”

Chu hi chống cằm, cao ngạo nói: “Hôm nay tâm tình của ta tốt, bổ sung chút kiến thức cho ngươi, chúng ta làm nghề này, không chỉ cần nhãn lực, còn phải hiểu biết người có tiền có quyền trong thành phố, hai người vừa rồi, miễn cưỡng cũng tính là hai thiếu gia, nhưng đã bị đuổi khỏi nhà.”

Chu hi khinh bỉ: “Sở Giang Dật, vốn dĩ là đại thiếu gia Sở gia, nhưng Sở lão gia tử chướng mắt hắn, đưa tư sinh tử về làm người thừa kế, không chỉ như thế, còn nâng tiểu tam thượng vị, phu nhân Sở gia bị đuổi khỏi nhà, Sở Giang Dật đi theo mẫu phụ hắn bị đuổi đi, nghe nói, hắn nghèo túng vô cùng, một đống tuổi còn không thức tỉnh hình thú, Lâm thiếu gia trước đây có hôn ước cùng hắn nhưng giờ đã từ hôn.”

Tôn thành suy tư: “Là như vậy sao. Nhưng ta vẫn thấy hai huynh đề này không phải vật trong ao.”

Chu hi cười nhạo một tiếng, “Ngươi thấy? Ngươi cận thị sao, nhanh chạy đi mua thuốc đi, bất quá, thuốc quý như vậy, công trạng ngươi không tốt, cũng không được trích phần trăm, phỏng chừng mua không nổi.”

Tôn Thành không để ý đến Chu Hi, trong lòng có cảm giác hai huynh đệ này nhất định sẽ quay lại.

Sở Tiêu đi bên cạnh Sở Giang Dật, hỏi: “Nhị ca, trên người ngươi có bao nhiêu tín dụng điểm?”

Sở Giang Dật đỏ mặt lên, trên người hắn chỉ có 80 vạn tín dụng điểm, vốn dĩ hắn cho rằng có 80 vạn trên người, mua một con thú bông là việc nhỏ, nhưng không nghĩ thú bông lại đắt như thế!

Sở Giang Dật nhịn không được thở dài, trên đời này, muốn tồn tại cũng không tốn nhiều tín dụng điểm, nhưng muốn sống thoải mái, muốn sống tùy tâm sở dục, thì bao nhiêu tín dụng điểm cũng là không đủ! Tựa như Âu Dương Hạc, cửu cấp dị năng giả, năng lực kiếm tiền là hàng đầu, nhưng muốn uống rượu ngon lại phải dùng vô số tín dụng điểm.

“Cái này, quan trọng không phải trên người chúng ta có bao nhiêu tín dụng điểm, quan trọng là đồ vật của chúng ta có thể đổi bao nhiêu tín dụng điểm.” Sở Giang Dật nói.

Sở Tiêu gật gật đầu, “Nói cũng đúng, nhị ca, chúng ta có một viên bát cấp tinh ạch, nếu đổi ra tín dụng điểm thì mua cả cửa hàng thú bông cũng không thành vấn đề.”

Sở Giang Dật gật gật đầu, “Đúng là như vậy, nhưng ta không định bán bát cấp tinh hạch.”

“Nhị ca, ngươi muốn dùng viên tinh hạch này tăng cấp sao?” Sở Tiêu hỏi.

“Thứ này quá khiến người khác chú ý, hoài bích có tội, nếu chúng ta bán ra sẽ bị người khác theo dõi, phiền toái.” Sở Giang Dật nghiêm túc giảng giải, thi thể biến dị thú trong tay hắn được bảo tồn rất hoàn chỉnh, nhưng nếu bán ra, sẽ có người đánh chủ ý lên tinh hạch, dù hắn nói cho đám người kia rằng tinh hạch đều bị Âu Dương Hạc đổi đi uống rượu thì cũng không có người tin!

Sở Tiêu dương cằm, đắc ý nói: “Nhị ca, ngươi không cần lo lắng, nếu bọn họ dám tới tìm phiền toái, ta sẽ cho bọn họ biết tay.”

Sở Giang Dật nhìn bộ dáng tràn đầy tự tin của Sở Tiêu, nói: “Nhân ngoại hữu nhân, thiên ngoại hữu thiên, tương lai ngươi có thể sẽ rất lợi hại, nhưng hiện tại ngươi còn quá nhỏ.”

Sở Tiêu nghĩ tới Âu Dương Hạc cùng Lâu Thành, trong mắt hiện lên vài phần nản lòng, ngay sau đó lại phấn chấn lên, “Về sau, nhất định ta sẽ lợi hại hơn Âu Dương Hạc.”

Sở Giang Dật gật gật đầu, “Đó là, Âu Dương Hạc cái kia lão nhân, sao có thể so cùng ngươi a!”

Sở Tiêu cúi đầu, có chút thẹn thùng cười, “Ta cũng không tốt đến mức ấy.” Sở Tiêu âm thầm nghĩ, chính mình nhất định phải nỗ lực, làm nhị ca vẻ vang.