Sở Tiêu bị Sở Giang Dật nắm tay, mặt đỏ lên, vô cùng thuận theo mà núp vào theo Sở Giang Dật.
Lâm Thiệu An và Liễu Yến cùng nhau đi đến, kể từ tận thế, nữ nhân giảm mạnh, thời điểm nghiêm trọng nhất, tỉ lệ nam nhân và nữ nhân đạt tới con số kinh người 30: 1, vì phòng ngừa nhân loại diệt sạch, các nhà khoa học nghiên cứu ra phương pháp nam nam sinh con.
Thời đại phát triển cho tới ngày nay, nữ nhân trở thành tồn tại giống như hàng xa xỉ, đa số đều bồi bên cạnh người quyền cao chức trọng.
Liễu Yến là trân quý nữ nhân, vẫn là một nữ nhân xinh đẹp, nha đầu này là hồ ly thức tỉnh giả, diện mạo quyến rũ, một đôi mắt phương câu hồn, Sở Giang Dật nhăn lông mày, Lâm Thiệu An và chính mình còn có hôn ước, cũng đã có người ở bên ngoài, đời trước chính mình bị mù mắt sao? Cư nhiên đều không phát hiện.
“Thiệu An, cảm ơn lần trước ngươi đưa ta Lan Tử La phỉ thúy, bằng không ta cũng sẽ không thăng cấp nhanh như vậy.” Liễu Yến ngọt ngào địa đạo.
Mặt Sở Giang Dật lập tức nhăn lại, Lâm Thiệu An cư nhiên dùng phỉ thúy mình đưa, đem cho nhân tình, cũng không chê tao hoảng.
Sở Giang Dật gắt gao nắm chặt tay Sở Tiêu, Sở Tiêu cảm giác được Sở Giang Dật phẫn nộ, do dự thật lâu, vươn một cái tay khác, vỗ vỗ tay Sở Giang Dật.
Sở Giang Dật nhìn Sở Tiêu, thở dài, nói: “Đi thôi.”
Sở Tiêu có chút khó hiểu nói: “Ngươi không đi lên lý luận sao?”
“Lý luận” bất quá là tự rước lấy nhục mà thôi, đối với người có năng lực, đại gia tộc có lẽ là trợ lực, nhưng là đối với người không năng lực, đại gia tộc bất quá là gánh nặng, một cọc hôn sự này cũng bất quá là đề tài trò chuyện khi uống trà uống rượu của người khác mà thôi, mà Sở Giang Dật hắn bất quá là trò cười trong mắt người khác mà thôi.
Sở Giang Dật lắc lắc đầu, “Không cần.”
Sở Tiêu yên lặng mà “A” một tiếng, nhìn về phía Lâm Thiệu An, trong mắt dâng lên một cổ bạo ngược hơi thở.
Sở Giang Dật lôi kéo tay Sở Tiêu, “Được rồi, đừng nhìn, tuy rằng nhân gia lớn lên xinh đẹp, nhưng là, ngươi cũng thấy rồi, nhân gia có bạn, ngươi đại khái không có hy vọng gì.”
Sở Tiêu căng mặt, nói: “Ta mới không thích nàng, nàng lớn lên xấu đã chết, đặc biệt là đôi mắt, giống trường oai dường như.”
Sở Giang Dật có chút bất đắc dĩ mà nhìn Sở Tiêu, hắn còn tưởng rằng đệ đệ mình thực đơn thuần, cư nhiên cũng sẽ nói xấu sau lưng người khác.
Sở Giang Dật bĩu môi, nói: “Được rồi, chúng ta tính tiền chạy lấy người đi, nếu đυ.ng phải bọn họ sẽ thật phiền phức.”
Sở Tiêu gật gật đầu, phối hợp nói: “Tốt.”
Liễu Yến kéo cánh tay Lâm Thiệu An, “Thiệu An, sinh nhật lần này của ngươi, Sở nhị thiếu gia lại tặng ngươi lễ vật gì a! Có thể lấy ra làm ta chiêm ngưỡng sao?”
Không đề cập tới còn tốt, nhắc tới Lâm Thiệu An liền có chút giận sôi máu, sinh nhật mình, Sở Giang Dật cư nhiên mặc kệ, từ sinh nhật đến bây giờ mặt cũng chưa lộ, tưởng chơi lạt mềm buộc chặt sao? Sở Giang Dật cũng không nhìn xem chính mình là mặt hàng gì, muốn chơi cũng chơi không nổi.
“Đề cập đến hắn làm cái gì? Ở cạnh ta, ngươi còn nhớ thương nam nhân khác.” Lâm Thiệu An nâng lên cằm Liễu Yến, cười như không cười hỏi.
Vừa không cẩn thận liền nghe thấy nhân gia tán tỉnh, toàn thân Sở Giang Dật đều nổi da gà, hình tượng lạnh nhạt cao quý bất khả xâm phạm của Lâm Thiệu An trong ấn tượng hắn nháy mắt sụp đổ, đổi thành một thiếu niên ỷ vào thiên phú ngang ngược không coi ai ra gì, tùy hứng làm xằng làm bậy.
Sở Giang Dật khẽ thở dài một hơi, linh hồn phiêu đãng 500 năm, ở phương diện nào đó hắn cũng coi như hơn 500 tuổi, không cần thiết lại vì loại người này hao tổn tinh thần.
Cây muốn lặng mà gió chẳng ngừng, có đôi không phải ngươi tránh đi thì phiền toái sẽ không quấn lấy.
“Sở nhị thiếu gia.” Liễu Yến kinh ngạc mà kêu một tiếng, ngay sau đó kinh hoảng mà cúi đầu, giống như làm sai chuyện gì.
Sở Giang Dật nhìn Liễu Yến biểu diễn, trào phúng gợi lên khóe miệng, hắn rõ ràng nhìn đến, khi Liễu Yến cúi đầu, khóe miệng lộ ra trào phúng tươi cười.
Lâm Thiệu An nhìn sang, có chút ghét bỏ mà nhìn Sở Giang Dật, từ trên cao nhìn xuống hỏi: “Sinh nhật ta, sao ngươi lại không tới.”
Sở Giang Dật không sao cả nói: “Ta lại không nhận được thiệp mời, tự nhiên không tiện dính đi lên, hơn nữa, Lâm thiếu gia nhân duyên tốt như vậy, cũng không thiếu tiểu nhân vật như ta.”
Liễu Yến có chút bất an mà lôi kéo quần áo của mình, nhu nhược đáng thương mà nói với Sở Giang Dật: “Sở nhị thiếu gia, ta là thiệt tình thích Thiệu An, hy vọng ngươi thành toàn chúng ta.”
Sở Giang Dật nhún vai, “Ngươi thích Lâm thiếu gia, ngươi phải thổ lộ với Lâm thiếu gia thổ lộ, nói với ta cũng vô dụng, tuy rằng ta cảm thấy người thân chinh bách chiến như Liễu tiểu thư khẳng định có thể đánh bại hắn, nhưng là, mọi sự trên đời này đều khó mà nói, ai biết có hay không có tiểu tam còn nỗ lực hơn Liễu tiểu thư đâu!”
Liễu Yến thoáng chốc giận trắng mặt, xoay người đối diện Lâm Thiệu An đã biến thành bộ dạng chuẩn bị sóng lệ tuôn trào, làm Sở Giang Dật xem đến giật giật khóe miệng.