Vợ Tôi Ngoại Tình Rồi

Chương 43: Hai lần

"Chắc là cậu vẫn chưa đọc email của công ty các cậu rồi? Chuyện là như thế này, lần trước cậu đã thiết kế nhà vệ sinh công cộng thông minh kiểu mới của thành phố cho tập đoàn Ngân Hà chúng tôi, tập đoàn chúng tôi đã xây dựng thành công một phòng mẫu theo tiêu chuẩn.

Khi phòng mẫu xây dựng thành công đã được Tổng cục Bảo vệ môi trường quốc gia đánh giá cao! Được chọn trực tiếp vào giải thưởng top mười dự án bảo vệ môi trường hàng năm!

Công ty Thiết Kế Tân Vô Song của cậu và tập đoàn Ngân Hà chúng tôi là những người cùng giành được giải thưởng này và chúng ta có thể chia đều hai trăm vạn tiền thưởng!

Hơn nữa, tiếp đó hai công ty của chúng ta còn sẽ nhận phỏng vấn của Đài Truyền hình quốc gia, đây đúng là một vinh dự hiếm có..."

Ở đầu bên kia của điện thoại, vẻ mặt Ngọc Kim Hương tràn đầy phấn khởi nói lại cho tôi nghe, nói liên tục không ngừng.

Từ giọng nói của cô ta có thể nhận thấy được, cô ta là một người vô cùng ham hư vinh.

Đương nhiên, hoàn cảnh gia đình của cô ta đã đạt đến đỉnh cao của ngành thương mại, cô ta sớm đã không quan tâm đến tiền bạc nữa.

Điều cô ta quan tâm là danh dự và thể diện.

"Chờ khi gặp mặt chúng ta lại nói chuyện đi, tôi muốn xem hướng dẫn đường đi."

Thấy Ngọc Kim Hương vẫn không có ý dừng lại, tôi chỉ đành ngăn cô ta lại.

Giải thưởng danh dự này quả thực rất quan trọng đối với công ty Tân Vô Song tôi, nhưng mà việc nào ra việc đó. Hôm nay, tôi đến thành phố Bạch Long tìm cô ta không phải để nghe cô ta khoe khoang.

Danh dự, sau này sẽ có cơ hội đạt được, bởi vì sức mạnh của tôi vẫn ở đây.

Nhưng để trả thù, tôi cũng không muốn chờ đợi lâu hơn nữa!

Tôi muốn Tần Sở Thiên phải trả giá đắt!

...

Với nỗi lòng phẫn uất, ứ nghẹn trong lòng, tôi lái xe đi theo hướng dẫn đường đến khách sạn Kim Hồ Đại rồi bấm số điện thoại của Ngọc Kim Hương.

Tút…tút…tút...

"A lô? Chị dâu, tôi đến khách sạn Kim Hồ Đại rồi." Sau khi cuộc gọi được kết nối, tôi bước ra khỏi cửa xe và nói với Ngọc Kim Hương.

"Ừ, cậu cứ trực tiếp đến phòng của tôi đi, căn phòng số hai hai không bảy. Trước khi nói chuyện với cậu về dự án xây dựng khu mua sắm lớn đó, tôi cũng đã in sẵn bản hợp đồng rồi. Nếu cậu có ý định thì lát nữa có thể ký hợp đồng với cậu."

Hình như Ngọc Kim Hương đã sẵn sàng chuẩn bị chào đón tôi.

Sau khi giành được giải thưởng bảo vệ môi trường này, hình như cô ta càng hài lòng với tôi và muốn tiếp tục hợp tác, nếu không thì cô ta cũng sẽ không lo lắng đến mức in sẵn bản hợp đồng ra.

"Ừ."

Cúp máy điện thoại, tôi bước ra thang máy.



Cốc cốc cốc!

Mặc dù cửa phòng số hai hai không bảy nơi Ngọc Kim Hương ở đang mở, nhưng tôi vẫn lịch sự gõ cửa.

Có lẽ cái này được gọi là trước đối xử ôn hòa tôn kính, sau mới dùng đến võ lực.

"Mời vào."

Lúc này Ngọc Kim Hương đang đứng ở trên ban công của căn phòng, quay lưng lại phía tôi, cũng không quay đầu lại.

Hút thuốc lá, uống rượu vang, nhìn xuống thế giới tràn đầy màu sắc rực rỡ bên ngoài.

Sau khi nhìn vào sự bố trí sang trọng trong phòng, tôi bước chân đi vào.

Căn phòng này được trang trí tinh xảo, rộng rãi thoáng mát, không dưới một trăm mét vuông. Hơn nữa, đồ đạc trong phòng cũng đều làm bằng gỗ chắc, ngay cả ban công cũng có thể đánh gôn, tốn ít nhất ba vạn cho một đêm.

Mặc dù năm đó, giá trị con người của tôi là mười vạn cũng chưa tiêu dùng ở một nơi cao cấp như vậy.

"Thật không ngờ rằng cậu sẽ tự mình đến thành phố Bạch Long để tìm gặp tôi."

Lúc này, Ngọc Kim Hương quay đầu lại, mỉm cười nói với tôi.

Có thể thấy, hôm nay tâm trạng của cô ta rất tốt.

Đây cũng là lần đầu tiên tôi nhìn thấy cô ta cười trước mặt tôi.

Lạnh như băng tuyết, cười như đào lý. Phải nói rằng quả thực người phụ nữ này có phong cách rất riêng.

Tôi không nói gì, lặng lẽ nhìn chăm chú cô ta đang cười duyên dáng.

Trong đêm cô ta càng hấp dẫn hơn, càng xinh đẹp hơn, cũng càng khiến cho người ta có xúc động muốn chinh phục cô ta.

"Cậu định trực tiếp ký hợp đồng với tôi, hay là muốn nghe tôi nói với cậu về danh tiếng tốt của Tổng cục Bảo vệ môi trường quốc gia đối với nhà vệ sinh công cộng thông minh kiểu mới của thành phố chúng ta tại cuộc họp chiều nay?"

Thấy tôi không nói lời nào, Ngọc Kim Hương đi giày cao gót cộp cộp cộp đi về phía tôi và hỏi tôi.

"Cũng không phải." Tôi lạnh nhạt lắc đầu với cô ta, giọng điệu rất buồn rầu.

"Cũng không phải? Vậy thì ông chủ lớn như cậu từ xa chạy tới đây làm gì thế?" Ngọc Kim Hương nhận ra ánh mắt tôi có gì đó không ổn, cô ta không nhịn được nhíu mày lên.

"Trước tiên tôi cho chị xem một thứ." Tôi nhìn chăm chú và chậm rãi trả lời Ngọc Kim Hương.

Trên đường đến đây, tôi đã tưởng tượng ra rất nhiều cách để nói chuyện với cô ta, gào thét, hoặc gào lên giận dữ và cuồng loạn.

Nhưng khi tôi thực sự nhìn thấy cô ta, tôi lại nhận ra rằng tôi không thể tức giận được.

Có lẽ là vì khí tràng của cô ta khiến cho tôi bị kinh sợ, cũng có lẽ là vì trong lòng tôi đã rất mệt mỏi rồi.

Tóm lại, tôi không tức giận mà trực tiếp lấy điện thoại di động ra, mở đoạn video mà tôi đã quay lại được ở chung cư độc thân chiều ngày hôm nay.

"Đây là thứ gì?" Nhìn thấy tôi đột nhiên lấy điện thoại di động ra, Ngọc Kim Hương có chút kinh ngạc hỏi tôi và ánh mắt nhìn về phía màn hình điện thoại di động của tôi.

Lúc này trên màn hình điện thoại di động có một căn phòng nhỏ, một cái giường, hai cái ghế, ba cái cửa sổ...

Mặc dù thời gian trên màn hình đang lập lòe tiến lên, nhưng mà hình ảnh vẫn luôn đứng im.

"Cái này là thứ mà chị đã từng nói với tôi."

Sau khi tôi nói xong, tôi đưa ngón tay ra và tua nhanh thanh tiến trình của video đến gần đoạn thời gian đó, lúc Tần Sở Thiên và Liễu Tâm Thuần bước vào căn phòng.

Tôi cũng chưa bao giờ nghĩ rằng bản thân sẽ mở video của vợ tôi và người đàn ông khác trộn lẫn với nhau trước mặt người phụ nữ khác…

Mà còn là hai lần liền.

Lần đầu tiên, là ở trước mặt Bạch Tuyết Nghênh, cho cô ấy xem video của Liễu Tâm Thuần và Cao Phong.

Lần thứ hai, cũng chính là lần này, tôi lại cùng Ngọc Kim Hương xem video của Liễu Tâm Thuần và Tần Sở Thiên...

"Thứ mà tôi đã từng nói với cậu sao?"

Ngọc Kim Hương tiếp tục nhìn tôi với ánh mắt kinh ngạc và chất vấn tôi: "Chỉ là căn phòng trống rỗng này thôi à?"

Ken két...

Tuy nhiên, ngay khi giọng nói của cô ta rơi xuống, âm thanh chìa khóa mở cửa phát ra từ trong video.

Ngay sau đó, bóng dáng của Tần Sở Thiên và Liễu Tâm Thuần xuất hiện trong màn hình...

"Cái gì?"

Sau khi nhìn thấy cảnh này, ánh mắt của Ngọc Kim Hương dao động rất rõ ràng!

"Bảo bối, đừng giận nữa..." Trong màn hình, Tần Sở Thiên ôm Liễu Tâm Thuần và không ngừng xin lỗi Liễu Tâm Thuần.

"Hả?" Ngọc Kim Hương dần dần nhíu chặt lông mày.

Nhưng cô ta vẫn nén giận, tiếp tục xem video...

Trong màn hình, đầu tiên Liễu Tâm Thuần thoát khỏi tay của Tần Sở Thiên, tiếp theo là lời giải thích của Tần Sở Thiên, sau đó Liễu Tâm Thuần rút lui, lại tới Tần Sở Thiên lên án mạnh mẽ Liễu Tâm Thuần, cuối cùng Tần Sở Thiên đẩy Liễu Tâm Thuần xuống giường...

Tất cả các cảnh trong video, thậm chí cả đoạn ngắn Liễu Tâm Thuần gọi Tần Sở Thiên là ba, tất cả cũng đều bị Ngọc Kim Hương nhìn thấy hết...

Trong quá trình xem video, sắc mặt của Ngọc Kim Hương có thay đổi đến chóng mặt.

Lúc đầu là kinh ngạc, tiếp đó là tức giận nghiến răng nghiến lợi, cuối cùng sắc mặt thờ ơ trực tiếp xem hết tất cả các hình ảnh...

Phải biết rằng, khi lần đầu tiên tôi xem những đoạn ngắn đó, mặt sau tôi đã không thể chịu được. Tôi không ngờ rằng Ngọc Kim Hương lại có thể kiên trì xem hết!

Tôi đã cố gắng kìm nén cơn giận, xem hết toàn bộ quá trình cùng với cô ta, kết quả là cô càng xem càng bình tĩnh hơn...

"Vì vậy, cậu cho tôi xem cái này là muốn nói cái gì?"

Sau khi nhìn thấy Liễu Tâm Thuần và Tần Sở Thiên rời khỏi phòng, Ngọc Kim Hương nhướng mày và nhìn về phía tôi và lạnh lùng hỏi tôi.

Quả thực sự ung dung, bình tĩnh của cô ta đã nằm ngoài sức tưởng tượng của tôi!