Cảnh sắc trước mắt làm hắn đột nhiên hít thở không thông. Hắn chậm rãi duỗi tay sờ sờ âʍ ɦộ cùng môi âʍ ɦộ trơn bóng không có một cọng lông mao . Cô sợ tới mức kẹp chân lại, ngược lại , lại đem tay hắn kẹp ở giữa hai chân.
Bụm mặt, cô thẹn thùng , thanh âm từ khe hở ngón tay xuyên ra, “Anh nói chỉ xem.”
Hắn hít sâu một hơi, tùy ý để tay bị kẹp ở giữa hai chân cô, thấp giọng chậm rãi hỏi cô, “Lương Bích Hà, em năm nay bao lớn rồi?”
“14.” cô nói.
“Em còn nhỏ như vậy nha —— em đủ 14 tuổi rồi sao?” Hắn có chút kinh ngạc, lại truy vấn.
“Đủ ——” cô bụm mặt nhắm mắt lại gật đầu.
“Khi nào đủ?”
Tuy rằng tò mò vì sao hắn vẫn luôn truy vấn tuổi của mình, cô vẫn trả lời vấn đề của hắn , “ Tròn hai tháng ——”
Hắn hình như là thở dài nhẹ nhõm một hơi. Ngón tay bị cô kẹp bắt đầu sờ môi âʍ ɦộ. Cô vươn một bàn tay ra đem tay hắn đang sờ loạn rút ra.
“Em ——” tay bị cô bắt lấy , hắn hình như có chút do dự, thấp giọng dán sát ở bên tai cô hỏi, “Lần đầu tiên tới cái kia là khi nào ——”
Cô thẹn thùng mở to mắt nhìn hắn. Hắn vì sao lại hỏi vấn đề riêng tư này của nữ sinh vậy.
“Tới một năm rưỡi.” mặt cô hồng thấu, thấp giọng trả lời nhỏ như tiếng muỗi kêu.
“Nga,” mày hắn nhăn lại, “Nhưng mà ở phía dưới này của em một cọng lông cũng không có ——”
Cô xấu hổ đến đi mức che miệng hắn lại, thanh âm hắn lại phát ra sau bàn tay che đậy lên , “Có phải còn chưa có mọc ra hay không ?”
Cô xấu hổ đến cắn môi lắc đầu, “Em không biết.”
“Tôi thấy nữ sinh khác đều đã có lông ——” hắn nhướng mi.
“Anh sao biết được?” Tuy rằng thẹn thùng, cô vẫn là cắn môi hỏi.
Hắn cười, mặt mày giống như có hoa nở rộ. Hắn cúi đầu ở bên tai cô nói, “Tôi xem trên phim —— em có muốn xem hay không?”
Mặt cô đầy đỏ bừng, bụm mặt liều mạng lắc đầu.
Cô đã qua tuổi không hiểu biết gì, biết hắn nói đến phim là loại phim gì —— cô cho rằng đứa trẻ hư mới xem mấy thể loại phim này, không nghĩ tới người hoàn mỹ ưu như tú hắn cũng sẽ xem a.
Vậy là mình đã biết một bí mật của hắn sao? Loại nhận thức này làm trong lòng cô thập phần ngọt ngào.
“Em để tôi lại nhìn một chút.” Hắn thấp giọng nói, ngữ khí còn mang theo lo lắng .
Cô bụm mặt gật đầu, thuận theo mà mặc hắn tách chân ra. Nơi đó của mình vẫn luôn không có lông —— cô cũng muốn biết vì sao. Tuy rằng trong lòng hiểu rõ hắn nói nhìn xem ước chừng cũng không chỉ đơn giản nhìn qua.
Ngón tay hắn nhẹ nhàng bẻ môi âʍ ɦộ ra , cô nghe được hô hấp của hắn lại dồn dập hơn.
“Lương Bích Hà,” hắn thấp giọng gọi, thanh âm có chút run rẩy, vừa dùng ngón tay nhẹ nhàng sờ môi âʍ ɦộ cùng đậu đỏ của cô , “Nơi này của em giống như còn chưa bắt đầu lớn ——”
Cô vội lấy tay che mặt, nhẹ giọng hỏi, “Thật vậy sao”?
Hắn sờ khiến cô vừa khó chịu lại có chút thoải mái, cảm giác có gì đó trơn trượt chậm rãi từ chỗ nào đó chảy ra.
Cô không biết phía dưới của mình chảy ra gì nha. Cô lại nhìn không thấy.
“Thật sự.” Hắn nói. Hắn ngón tay tiếp tục lôi kéo vuốt ve đậu đỏ bị cánh hoa che giấu bên trong , thanh âm áp lực run rẩy, “Người khác chính là mở ra, em còn đóng lại ——” hắn dừng một chút, “Giống như chưa phát dục, phải bẻ ra mới có thể nhìn đến bên trong.”
“Nga.” Cô nghe vậy nhưng lại cái hiểu cái không.
Ngón tay hắn ở môi âʍ ɦộ vuốt ve, chậm rãi lây dính chất nhầy bôi trơn .
Hắn nâng lên tay nhìn xem, cô thẹn thùng mà tránh mắt đi .
Hắn lại vặn bung chân cô ra —— vẫn luôn bẻ đến mức lớn nhất, cô lại bưng kín mặt. Hắn đem đầu cúi thấp xuống, cô cảm giác hắn đang khảy lên cánh hoa —— sau đó ngón tay chậm rãi lui xuống phía dưới, ấn ở chỗ nào đó.
“Thì ra là ở chỗ này,” cô nghe thấy hắn nói vậy.
(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~