Anh cẩn thận bôi lên chân Ngộ Chúc, tầm mắt không thể tránh khỏi rơi vào hạ thân tư mật bị quần bơi che lại.
Cổ họng Chu Tồn thắt lại, dươиɠ ѵậŧ cũng theo đó căng lên, lực trên tay không khỏi trở nên mạnh hơn.
Làn da trên người bị hai người đàn ông thúi dùng lông gà làm mũi tên, sờ soạng từ trên xuống dưới không biết bao nhiêu lần.
Rốt cuộc Ngộ Chúc nhịn không được nữa, nghiến răng nghiến lợi: “Trứng chiên dù sao cũng biết lật mặt lại nhỉ.”
Lúc này Hàn Sóc cùng Chu Tồn mới phát hiện mình sờ quá say mê, vội vàng lật cô lại như cái bánh trứng, bắt đầu thoa sau lưng.
Ngộ Chúc đại nhân không chấp tiểu nhân, được lật lại mặt cô vừa vặn đối diện với đũng quần Hàn Sóc.
Một mùi phát tình nồng nặc của phái mạnh đập vào mặt, Ngộ Chúc thấy mục đích đã đặt được, chuẩn bị từ từ thu lưới.
Cô giống như si hán vậy, hít mạnh một hơi vào đũng quần Hàn Sóc, rõ ràng không chạm tới anh, nhưng Hàn Sóc lại phản ứng rất lớn lui về sau một bước: “Em hút anh làm gì!!”
“Hút anh?” Ngộ Chúc lộ ra nụ cười độc quyền của tiểu ác ma, hết sức nghi hoặc, “Thì ra là anh muốn em hút nha~”
“Anh, anh không có!” Hàn Sóc đỏ mặt tía tai, nhưng dươиɠ ѵậŧ ở hạ thân lại không thật thà đẩy chiếc quần bơi đen lên càng rõ ràng hơn.
“Vậy anh muốn hay là không muốn em giúp anh hút hút?” Ngộ Chúc phun ra đầu lưỡi nhỏ, đầu lưỡi hồng hào rõ ràng đang nhẹ nhàng kɧıêυ ҡɧí©ɧ trong không khí, Hàn Sóc lại cảm thấy dươиɠ ѵậŧ cũng bị cô cách không khí dùng đầu lưỡi liếʍ một cái.
Lúc này thuốc đã phát huy bảy tám phần, cơ thể Hàn Sóc cũng lờ mờ đỏ lên, thậm chí quần bơi còn có chất lỏng rỉ ra.
Đối với miếng thịt xương chủ nhân cầm trong tay, rốt cuộc chó nhỏ không giãy giụa nữa, thuận theo tâm ý chạy về phía chủ nhân.
Hàn Sóc che lại dươиɠ ѵậŧ phát đau, do dự một chút, vẫn là hướng về phía Ngộ Chúc, chủ động ném quần bơi vào một góc, anh cầm dươиɠ ѵậŧ nóng hổi trong tay, đưa nó đến môi Ngộ Chúc.
Anh có chút ngại ngùng mở miệng: “Muốn, muốn hút.”
Ngộ Chúc luôn bị choáng váng trước Hàn Sóc thành thật đáng yêu, cô há miệng ngậm dươиɠ ѵậŧ Hàn Sóc, liếʍ một vòng quang khe mũ anh theo chiều kim đồng hồ.
“Ư a!” Hàn Sóc tê dại từ lòng bàn chân đến đỉnh đầu, dươиɠ ѵậŧ bị vắng vẻ rốt cuộc cũng đã được an ủi, anh thoải mái không biết nói gì, chỉ nhắm mắt vội vàng nhét dươиɠ ѵậŧ vào trong miệng Ngộ Chúc.
Anh mới nhét được một nửa, thiên đường ấm áp đột nhiên rời xa anh.
Anh khó hiểu mở mắt ra, sắc mặt Chu Tồn khó coi nhìn chằm chằm anh, bàn tay người đàn ông nắm lấy bàn chân Ngộ Chúc kéo cô xuống, dẫn tới dươиɠ ѵậŧ rời khỏi cái miệng nhỏ.
Hàn Sóc mới vừa nếm được ngon ngọt, lúc này bị gián đoạn ở đây, anh nắm lấy dươиɠ ѵậŧ bước lên trước, lại nhét vào trong miệng Ngộ Chúc, vô cùng hào phóng nói với Chu Tồn: “Phía dưới để lại cho anh đấy.”