Càng gần ngày cuối, Tình Nhu càng trở nên rối rắm hơn. Cô đi đi lại lại trong phòng, nghĩ mãi cũng không tưởng tượng được Nhâm Cảnh Thâm đã kiên nhẫn trong 3 tháng. Nữ nhân vò đầu tự trách:
- Biết thế sẽ lấy 6 tháng... Hoặc 1 năm...
Tình Nhu đi lại nhìn sọt đồ mới bê từ phòng Nhâm Cảnh Thâm sang, toàn là đồ chơi thú tình, thứ nào cũng thử qua để làm mồi nhử với nam nhân rồi nhưng cũng không thành. Duy có mấy món bạo quá là cô chưa có gan đυ.ng tới, cả mấy video hướng dẫn nữa, hết sức tục tĩu
Tình Nhu lặng lẽ nhìn đống đồ, chửi rủa tên "anh hai" kia, hắn đầy biếи ŧɦái và phải có bao nhiêu sự nhục d*c mới đem mua mấy thứ này về. Sau cùng nữ nhân lại cầm lên chiếc xích tay, lục lọi vài mấy thứ nữa rồi thở dài, lần này quyết phải hạ gục Cảnh Thâm mới hả dạ
Mấy hôm sau
Tình Nhu hào hứng chạy sang bên phòng Cảnh Thâm, hắn mới tắm xong còn chưa kịp mặc được đồ đạc hẳn hoi, vội vã kéo chiếc quần đùi lên, rối rắm:
- Tình Nhu... Lại chuyện gì nữa?
Nữ nhân tủm tỉm cười, kéo Cảnh Thâm ngồi sát mép giường, cả gan lấy ra chiếc còng xích hai tay nam nhân vào cạnh giường. Hắn chưa kịp chống cự liền bị cô chế ngự ngồi yên, nhận thấy sự tình không may trước mắt, liền hỏi:
- Em... Em lại giở trò gì rồi... Còn cả gan xích tôi lại nữa
Tình Nhu cười tươi như hoa nở, cho thấy sự hào hứng và tâm huyết của cô đặt trong kế hoạch cuối cùng này. Nữ nhân cẩn trọng lấy chiếc dây thừng buộc chặt cổ tay Nhâm Cảnh Thâm với mép giường, cố định hai lớp trói như vậy mới khiến cô yên tâm phần nào
Xong xuôi, nữ nhân hào sảng đáp:
- Sắp tới ngày cuối của kế hoạch rồi... Em không thể để anh thắng thế được... Cho nên...
Tình Nhu vừa nói vừa lùi ra sau, ánh mắt tiểu thỏ trở nên ma mị khác thường, đôi môi mọng liên tục để hàm răng cắn nhẹ như khiêu gợi. Nhâm Cảnh Thâm thở dài, hắn bị trói chặt đến chán chường, hỏi:
- Cho nên... Em làm gì đây?
Tình Nhu từ từ cởi chiếc váy voan mỏng trên cơ thể, bên trong vẫn mặc một bộ đồ lót trắng, chiếc áo hai dây không có mυ'ŧ che nên lồ lộ hai đầu n*m nhỏ e ấp, bên dưới là đôi chân thon dài che đi tư m*t sau chiếc quần chip mỏng
Nhâm Cảnh Thâm nhìn qua một lượt cơ thể này, đã 3 tháng trôi qua, cả hai chưa động chạm hay ân ái lần nào, dĩ nhiên làn da nữ nhân này được toàn vẹn. Trước đây chí ít phải có lấm chấm vài đốm bầm đỏ tím thì hiện tại chỉ là thớ da trắng muốt nõn nà. Hai hạt đậu trên gò bồng luôn luôn phình to cực đại thì bây giờ chỉ như viên ngọc bé xinh xinh. Cả đôi chân kia nữa, Tình Nhu ít khi khép chặt được như vậy vì lần nào hai bên hông cũng bị bành ra đến xót thương...
Nhâm Cảnh Thâm mới trông thấy cơ thể này liền nổi hứng nhẹ, Tình Nhu trông vẻ mặt hắn đơ ra thì khúc khích cười, ghẹo:
- Anh hai... Cất ánh mắt đó đi
Nhâm Cảnh Thâm lắc đầu, hắng giọng:
- Em lại nghịch gì đây? Tôi cảnh báo trước... Hôm nay không phải là ngày nên nghịch ngợm
Tình Nhu lao tới trước mặt nam nhân, đưa ngón tay rờ lên cánh môi mỏng của Nhâm Cảnh Thâm rồi bất ngờ hôn nhẹ, chiếc lưỡi cô thuần thục đưa vào khoang miệng khô khốc của hắn, từ từ vân vê chiếc lưỡi đang đơ oặt ra. Nhâm Cảnh Thâm đã lâu rồi chưa được đắm chìm trong khoang miệng ngọt ngào này, giờ đây liền háo hức không thôi. Dù bị trói hắn vẫn giữ được thế chủ động, chiếc lưỡi đờ đẫn kia thay vào là nụ hôn mạnh bạo, chủ động mυ'ŧ mát hết d*ch bọt còn khiến Tình Nhu bắt đầu khó thở.
Nữ nhân giật mình buông ra, hơi thở hấp hối nhẹ cùng ánh mắt thoáng sửng sốt với nam nhân đang bị trói. Nhâm Cảnh Thâm thì khác, nụ hôn dạo đầu đã như thổi vào tâm can khô rốc của hắn một làn gió mới hay một mạch nước nhỏ được chảy qua. Nam nhân cười đểu nhìn vật nhỏ trước mặt, cô vẫn yếu ớt và non dại như thế, dù có xù lông xù cánh lên ra oai thì vẫn thảm hại dưới tay hắn
Tình Nhu sau cùng trấn tĩnh lại, cô bình thản buộc tóc lên, rượu vang đỏ cũng được chuẩn bị sẵn, nữ nhân đến cách uống cũng cố tình khiêu gợi. Dịch lỏng đỏ chảy từ đốt cổ lan xuống hết vùng ngực, thấm ướt đẫm lên hai đồi núi, vài giọt rượu chảy dọc từ bụng dưới xuống sâu cả tư m*t. Nhâm Cảnh Thâm nóng mắt, hỏi:
- Tình Nhu... Em rốt cuộc định làm gì đây?
Nữ nhân lẳng lặng không đáp, mặt áo đã thấm đỏ rượu vang, Tình Nhu cười nhẹ thỏa mãn, ngồi lên trên đùi Cảnh Thâm, một tay vòng ôm lấy cổ hắn, tay kia mạnh bạo đưa lên tự bóp lấy khuôn bánh bao tròn trịa. Ngón tay cô cố tình tái hiện lại cách vê tròn n*m t* của Cảnh Thâm, không một động tác thừa. Hơi thở thanh mát có kèm rượu lần lượt phả ra bên tai hắn như kí©ɧ ŧɧí©ɧ hết con thú trong Nhâm Cảnh Thâm. Ánh mắt hắn dõi theo từng hoạt động của cô, chết mê chết mệt với đầu t* nhỏ run bần bật kia.
Tình Nhu cụng đầu vào trán hắn, cô vạch một vạt áo xuống, lồ lộ ra bầu ng*c trắng hồng, các ngón tay vẫn thuần thục xoa nắn, giọng nói nỉ non:
- Cảnh Thâm... ah...
Nam nhân thở gấp theo vật nhỏ, cầu cạnh:
- Tiểu Nhu... Thả tôi ra, mau lên
Nữ nhân nhíu mày, trực tiếp đưa một bên ng*c lại áp vào khoang miệng của Cảnh Thâm, hắn sửng sốt cùng cực, vậy mà miếng thịt non mềm kia lại đang ủ ấp trong miệng hắn. Nhâm Cảnh Thâm không dễ gì từ bỏ cơ hội này, ra sức m*t mát, hàm răng đã rất nhanh chóng hoạt động, liên tục cắn nhẹ vào đầu t*. Tình Nhu bị hắn làm cho quay cuồng dù bản thân cô mới là chủ động, ánh mắt nữ nhân liếc sang hai bên cánh tay đã thấy chúng nổi gân đòi trốn thoát. Tiểu Nhu trông vậy liền cười vui tủm tỉm, xấu tính mà buông miệng Cảnh Thâm ra, cà rỡn:
- A Thâm... Đừng tham
P/s: nay lên truyện tiếp cho mng nhe... Hãy tiếp tục thả tim, tặng điểm quà và phiếu vote choa truyện nha 😋