Em Gái Nhỏ, Mau Lại Đây

Chương 50: Thuốc

Mấy hôm sau

Tình Nhu đang dùng bữa chợt nhớ ra, nói:

- Anh hai.. tối mai Triết Thẩm Diên mời em ăn tối, anh ấy bảo muốn có bữa ăn nhỏ để chúc mừng sinh nhật em, em nhận lời rồi

Nhâm Cảnh Thâm nghe vậy liền chững lại, hắn không vui khi vật nhỏ vẫn giao du bình thường với những nam nhân khác, nhất là vẫn giữ mối quan hệ với người họ Triết kia. Cảnh Thâm đặt nĩa xuống, nhàn nhạt hỏi:

- Tôi tưởng mối quan hệ của em và thằng đó đã kết thúc rồi chứ? Tại sao vẫn nhận lời của nó? Em thậm chí không hỏi ý kiến tôi sớm hơn mà tự tiện quyết định nữa

Tình Nhu thấy hắn có vẻ nghiêm túc, cô từ tốn đáp:

- Thì anh ấy bảo, chuyện của bác gái đã giải quyết ổn thỏa nên nhân ngày mai muốn mời em một bữa, vừa là chúc mừng vừa là cảm ơn.. Em thấy không có chuyện gì đang nghi nên đồng ý ngay. Vả lại... em cũng đủ 18 rồi, có thể tự quyết mọi chuyện của mình mà

Nhâm Cảnh Thâm thở dài nhìn đi nơi khác, hắn khoanh tay trước ngực, từng đợt hơi nóng hổi phả ra như sự khó chịu trong lòng hắn. Nam nhân kéo ghế ra khỏi bàn ăn, thậm chí chưa dùng xong bữa, trước khi đi khuất còn trầm mặc nói:

- Ha.. đúng là em 18 tuổi rồi, tự quyết hết đi

Tối hôm sau

Bắc Trạch ngồi bên cạnh, thỉnh thoảng lại ngăn:

- Này... từ từ thôi cậu chủ, mới tới quán được 15 phút mà uống gần hết một chai rượu rồi

Nhâm Cảnh Thâm ngồi ngửa ra ghế, hai cánh tay vắt sang hai bên, chửi rủa:

- Con mẹ nó, sao bức bối thế này? Tôi chỉ muốn gϊếŧ chết thằng nhãi kia đi cho rồi

Bắc Trạch nén cười, cậu biết mối quan hệ cũng như tình cảm của Nhâm Cảnh Thâm dành cho Tình Nhu nhiều đến nhường nào, vậy mà vật nhỏ chỉ thơ ngây không đoái hoài. Nam nhân chưa say, chỉ là uống cho đỡ tức, thi thoảng lại giận hờn như đứa trẻ bị giành mất món đồ chơi, bất đắc dĩ, Bắc Trạch lại phải ngồi đây an ủi chứ không là đã ra ngoài với mấy em gái đang gọi

Trong khi đó

Triết Thẩm Diên mời Tình Nhu tới một nhà hàng sang trọng, anh hào hứng kể ra những chuyện trong thời gian vừa rồi, sau cùng không quên nói:

- Tình Nhu, thực sự cảm ơn em... Dù không được sự giúp đỡ trực tiếp của Nhâm gia nhưng cách gợi ý giải quyết công việc, cách em chỉ cho anh đã giúp anh và mẹ lấy lòng được vị phu nhân kia

Nam nhân nâng li rượu vang lên, mời gọi:

- Và không quên chúc mừng sinh nhật em... Chúng ta uống hết li nhé?

Tình Nhu nhìn li rượu vang, uống hết thì có hơi quá rồi, rượu cũng nhẹ nhưng không phải là thứ cô thích thú nhưng vì phép lịch sự nên miễn cưỡng chấp thuận. Bữa ăn diễn ra suôn sẻ, Thẩm Diên cũng biết cách ứng xử hơn, nói chuyện hòa nhã và bỏ đi cái tôi, sự tự tin giả tưởng của mình đi rất nhiều. Bữa ăn vẫn diễn ra suôn sẻ cho tới một lúc sau, Tình Nhu bỗng thấy hơi nóng lên, cô tò mò:

- Anh có thấy hôm nay thời tiết nóng hơn thường không?

Triết Thẩm Diên nghe vậy liền sốt sắng, anh hào hứng:

- Không.. hôm nay là ngày lạnh nhất của đợt rét này, Tình Nhu.. em thấy cơ thể làm sao à? Có cần anh giúp gì không?

Nữ nhân cũng bất ngờ trước sự hùng hổ này, cô khéo từ chối:

- Không, em thấy ổn... Có lẽ do món ăn nóng hổi thôi

Nét mặt Thẩm Diên cũng trùng xuống, giọng hơi lạc đi mất tự nhiên, như vừa thất vọng một điều gì đó, đáp:

- Vậy.. vậy à.. Vậy em không sao, là tốt rồi

15 phút sau

Tình Nhu có muốn dùng bữa cũng không còn ngon nữa rồi, sức nóng không dừng lại ở việc cảm nhận ngoài da mà như một ngọn đuốc đang hừng hực. Cô lén nhìn sang li rượu vang Thẩm Diên đã rót cho mình, suy tính thêm về mấy hành động săn đón của nam nhân này ban nãy, có chút nghi ngờ nhưng hiện tại sự tỉnh táo đang hơi mông lung rồi

Nữ nhân cố lấy lại dáng vẻ bình tĩnh, nhỏ nhẹ:

- Em vào vệ sinh một chút rồi ra ngay, anh đợi em nhé

Nữ nhân đứng dậy, toan đi vào thì bàn tay Triết Thẩm Diên lại một lần nữa nắm thật chắc tay cô, khả nghi, thúc giục:

- Tình Nhu, nếu có chuyện gì.. nhất định em phải gọi anh nhé?

Cô gật gù rồi mau đi vào, ngay khi Tình Nhu khuất đi, Triết Thẩm Diên liền bắt máy ra gọi cho ai đó, gằn lên:

- Có phải thuốc xịn không thế? Hơn 30 phút rồi tại sao không thấy biểu hiện gì?

Đầu dây bên kia đáp:

- Ngài cứ bình tĩnh... nhà tôi 3 đời bán thuốc này, chưa một ai “phít bách” trải nghiệm tệ về sản phẩm. Một là người kia quá kiên cường nên thuốc.. có chút lâu, hai là tôi chấp nhận bán tài sản mình nếu thuốc không đúng như lời giới thiệu cho ngài

Nghe vậy Triết Thẩm Diên liền tạm yên tâm, anh dập máy rồi hằm hè nhìn chung quanh, suy tính điều gì đó. Ngẫm lại thời gian qua, dù cho chuyện gia đình đã được giải quyết ổn thỏa nhưng mẹ con nam nhân này vẫn rất tâm cơ, một mực muốn chen chân vào Nhâm gia. Thẩm Diên định là nếu hôm nay thành công có được Tình Nhu, tất cả anh ta sẽ ghi lại tường tận, như vậy Nhâm gia sẽ phải chấp nhận các yêu cầu của Thẩm Diên. Sao họ có thể để con gái nuôi mất đi danh dự?

Trong khi đó

Tình Nhu vào được buồng vệ sinh, chiếc áo len đang mặc đã âm ẩm mồ hôi, chiếc quần âu bên dưới cũng khó chịu quắn quéo, khuôn mặt cũng đỏ ửng lên thâm tình. Bàn tay lục lọi trong túi áo, đầu ngón tay run bần bật lên gọi cho Nhâm Cảnh Thâm, trong bất cứ hoàn cảnh nào, chỉ có hắn là niềm hi vọng đầu tiên.

Rất nhanh tín hiệu đã truyền tới, Cảnh Thâm lười nhác nhìn lên máy rồi thấy hiện tên người gọi liền bấn loạn, ra lệnh:

- Im lặng hết

Giọng nói quát tháo ngay sau đó thay bằng vẻ nhẹ nhàng đến bất ngờ:

- Tôi đây

Tình Nhu thổn thức khó mở lời, hoàn toàn nghĩ lại việc Cảnh Thâm tức giận chuyện cô tự ý nhận lời mời của Thẩm Diên hôm trước, cô mà nghe thì đâu có cơ sự khổ sở như hiện tại. Nữ nhân lắp bắp:

- Anh hai... mau cứu em đi.. xin anh

Nhâm Cảnh Thâm đương định giận hờn cô thì nghe vậy liền nóng ruột, không cần biết vật nhỏ đang gặp vấn đề gì, đáp ngay:

- Nổ địa chỉ1

P/s: chắc tới đây mng bích gòi, thoi k để mng chờ lâu. Hứa chap sau có H, cho anh Thâm hồi xuân chứ anh sắp già rồi còn chưa nếm mùi bao giờ thấy cũng tội quớ. Anh chị em tiếp tục thả tim, tặng điểm quà và phiếu vote cho tui xin nhaaaa