Sau Khi Sống Lại Trở Thành Omega Thiên Mệnh Của Chú Của Tra Công

Chương 46

“Chịu trách nhiệm? Bồi thường?”

Lục Thái Phàn thấy thiếu niên trước mặt mình đột nhiên sửng sốt, mắt hạnh hơi trợn lên, dáng vẻ có chút ngốc nghếch.

Gia chủ Lục gia vô thức chà xát đầu ngón tay.

……Muốn chọt mặt nhóc này ghê.

“Ba trang viên ở khu vực trung tâm của Tinh khu Trung ương, hạng mục nghỉ dưỡng số 978 khu 2 đều thuộc về em, ngoài ra, em có thể toàn quyền quản lý Mịch viên trong Xà quật, toàn bộ quyền hạn của em ở đây cũng sẽ được nâng lên cấp SS, em có thể tự do bước vào tất cả các sân huấn luyện cơ giáp cao cấp, được hủy bỏ hạn chế của tất cả các điều khoản bảo mật, hơn nữa em có thể tự do ra vào Xà quật, có thể tự do liên lạc với người ngoài, nếu em muốn thì có thể đưa cả gia đình chị gái em Tô Noãn tiến vào Xà quật cũng được……”

Lục Thái Phàn nhẹ giọng nói với Tô Lương, anh cũng chưa nói với cậu, so với các bất động sản kia thì quyền hạn của cậu ở Xà quật này mới chính là món “tài phú” mà kẻ khác khao khát nhất, đó chính là thứ quyền hạn có thể khiến cho kẻ khác hoàn toàn điên cuồng, hơn nữa, từ xưa tới nay, quyền hạn đó chỉ thuộc về chủ nhân thứ hai của Xà quật.

Nhưng sao anh càng nói, có vẻ như Tô Lương càng cứng đờ người rồi.

Ánh mắt Lục Thái Phàn trầm trầm, tạm dừng câu chuyện.

Quả nhiên, giây tiếp theo anh đã nghe thấy thiếu niên lắp bắp đáp lại, “Bồi thường này quá…..quá nhiều rồi.”

Tô Lương đã cố hết sức giữ cho bản thân mình trông tự nhiên nhất có thể, nhưng giọng nói vẫn khô khốc.

“Rất nhiều năm về trước, ngài đã từng giúp tôi lúc tôi chật vật nhất, cho tôi nơi ẩn náu, vậy thì lúc này…..tôi trấn an tinh thần lực của ngài, có lẽ chính là ông trời cho tôi cơ hội báo đáp mà thôi.” Tô Lương miễn cưỡng cười cười.

“Suýt chút nữa ta đã cưỡng bức đánh dấu em, hơn nữa còn tận hai lần.” Lục Thái Phàn trầm giọng nói, vẻ kháng cự của Tô Lương khiến lông mày anh bất giác cau lại, “Chỉ riêng điều này cũng đã vượt xa lúc trước ta thuận tay giúp đỡ em.”

“Tôi chỉ là một Beta.”

Tô Lương bỗng nhiên ngẩng đầu nhìn thẳng vào Lục Thái Phàn, ánh mắt vô cùng nghiêm túc nói.

Cứ như thể người trước mặt không biết giới tính của cậu vậy.

Vừa nói Tô Lương vừa đưa tay nhẹ nhàng vuốt ve vết cắn đã lành trên gáy mình.

Cậu hít sâu một hơi rồi tiếp tục mở miệng, ngữ khí đã nhẹ nhàng hơn nhiều: “Beta chúng tôi không giống với Omega, sẽ sinh ra phản ứng với Alpha, cũng không thể thực sự bị đánh dấu. Còn chưa kể trạng thái của Gia chủ đại nhân ngài khi đó đặc thù như vậy…. Khi gặp tình huống khẩn cấp, dù làm hô hấp nhân tạo thì cũng phải miệng đối miệng mà, nói rõ ra thì những việc đã xảy ra trước kia cũng không khác là bao.”

Tô Lương vừa nói vừa cong khóe miệng, câu lên một ý cười nhợt nhạt, “Chỉ một chuyện nhỏ như vậy mà ngài lại đưa tôi bất động sản cùng quyền hạn lớn lao như thế, thực sự không khỏi hơi quá rồi.”

Thiếu niên nói rất nhẹ nhàng, nhưng lời nói cũng mang ý cảnh giác cùng xa cách.

Lục Thái Phàn khẽ đảo mắt qua khuôn mặt Tô Lương, ánh mắt hơi ám.

Sau khi Tô Lương nói xong, Xà chủ dường như đang tự hỏi chuyện gì, không lập tức đáp lời.

Phòng bệnh cực kỳ im lặng.

Mà khi không khí dần dần trở nên ngưng trọng, trí tuệ nhân tạo nào đó nãy giờ đứng ở góc tường không nhịn được xen mồm.

“Quá nhiều á? Quá nhiều chỗ nào chứ? Cậu có biết lương một năm của bác sĩ chỗ chúng tôi bao nhiêu không, đó mới là quá nhiều. Nhưng họ có làm gì đi chăng nữa cũng chỉ giữ được tinh thần lực của chủ nhân ở mức cận kề ranh giới phát điên mà thôi. Nhưng cậu không chỉ có thể ổn định giá trị tinh thần lực của chủ nhân mà còn có thể trực tiếp trấn an chủ nhân đang trong trạng thái cuồng loạn! Mà mỗi một cơ giáp ngài ấy đập phá đã đủ để mua vài sơn trang ở các tinh khu khác rồi! Chưa kể chủ nhân còn làm nhiều chuyện không nên làm với cậu như vậy, dựa theo quy định của Xà quật chúng tôi, bất cứ kẻ nào có hành vi cưỡng bức người khác đều sẽ bị sung quân ra ngoài tinh tế quét phân trùng trong hai mươi năm, nhưng người nào đó giờ vẫn đang êm đẹp ngồi đây, vậy thì ngài ấy phải dùng lương một năm của mình chuyển thành vật ngang giá mà bồi thường cho cậu… Mà khoan, theo như tính toán của tôi thì vừa rồi cậu vẫn lỗ đấy!”

“Quản gia-------”

Lục Thái Phàn hít sâu một hơi.

“Hơn nữa Tô Lương thiếu gia, cậu đừng lúc nào cũng cảm thấy mình là Beta thì có vấn đề, thực ra nếu tinh thần lực của cậu có tác dụng trấn an như vậy, có nghĩa là cậu…..Tút tút tút…..”

Quản gia đang vô cùng lắm lời bỗng dừng lại, sau đó còn bốc khói nhẹ.

“Quản…..gia?”

Tô Lương vô cùng ngạc nhiên mở to mắt.

Lục Thái Phàn búng tay, vài robot lau dọn cấp thấp tiến vào sột soạt kéo tên robot mô phỏng người sống đang bị thương thảm trọng kia ra cửa.

“Cứ kệ nó, nó chỉ đoản mạch chút thôi.”

Lục Thái Phàn vô cùng bình tĩnh nói với Tô Lương.

“Chương trình của nó vô cùng khổng lồ, thân xác mô phỏng này quá đơn giản nên sẽ không thể chứa hết được, em đừng để ý.”

Tô Lương thoáng im lặng.

Cậu cảm thấy việc quản gia bị đoản mạch này thực sự rất bất thường, nhưng cậu không dám nói ra.

Không có quản gia ngắt lời nữa, cho nên về vấn đề bồi thường, Tô Lương căng da đầu, lắp bắp hỏi có thể đổi thành quỹ phúc lợi dưới tên Xà quật cho khu 48 không.

Sau khi nghe được câu trả lời khẳng định của Lục Thái Phàn, dù bằng mắt thường cũng có thể thấy thiếu niên thở dài nhẹ nhõm một hơi.

Mà thực ra thì Lục Thái Phàn cũng chưa hề thu hồi bất động sản chuyển nhượng cùng quyền hạn đã tăng lên cho Tô Lương, nhưng đương nhiên anh chưa định nói cho cậu biết luôn bây giờ.

Anh bình tĩnh như không có chuyện gì mà rời khỏi phòng bệnh, vừa ra cửa đã thấy quản gia đã thay lại thân xác robot mô phỏng người sống như trước đang sâu kín nhìn mình.

Dù chỉ là gương mặt silicone thiết kế rất đại chúng, nhưng không hiểu sao vẫn lộ ra vài phần u oán.

“Đó chính là thân xác mới của ta, ngài cũng nhẫn tâm quá đấy!” Giọng nói của trí tuệ nhân tạo tràn ngập lên án, “Tôi chính là đang muốn tạo cơ hội cho ngài với Tô Lương thiếu gia còn gì! Vừa nhìn đã biết Tô Lương thiếu gia lo lắng vì thân phận Beta của mình, nhưng tin tức tố của cậu ấy lại xứng đôi với ngài, lại có khả năng trấn an tinh thần lực ngài như vậy, chuyện này chỉ có Omega có độ xứng đôi cực cao mới có thể làm được! Rất có thể tuyến thể của cậu ấy có xu hướng phát dục thành Omega nha, vốn đâu cần rụt rè vậy chứ. Hơn nữa trung tâm y tế đã báo cáo lại, sắp có kết quả phân tích tin tức tố chuyên sâu của cậu ấy rồi, ngài có thể nói rõ luôn chuyện này để cậu ấy an tâm------”

Nghe quản gia cứ liên tục nhắc tới từ “Omega”, Lục Thái Phàn hơi cau mày, vẻ mặt cũng lạnh đi.

Anh không để ý tới quản gia tận tình khuyên bảo, mà đột ngột mở miệng nói, “Gửi toàn bộ thông tin từ nhỏ tới lớn của Tô Lương cho ta.”

Quản gia sửng sốt, hơi nghi hoặc, “Toàn bộ thông tin? Trước đó ngài không phải……”

“Ta muốn “toàn bộ” thông tin của em ấy.” Lục Thái Phàn nhàn nhạt liếc quản gia, lặp lại lần nữa.

“Vâng.”

Lần này quản gia nhanh chóng đáp lời.

Sau khi Lục Thái Phàn trở lại văn phòng của mình, anh cũng đã nhận được báo cáo về toàn bộ thông tin của Tô Lương như ý muốn – cha mẹ đều mất sớm từ nhỏ, bản thân cậu cùng chị gái duy nhất sống nương tựa lẫn nhau; sau khi chị gái phân hóa thành Omega cao cấp liền mang theo cậu tới Lục gia, lớn lên trong hoàn cảnh ăn nhờ ở đậu; trước khi phân hóa, vì dung mạo đẹp nên luôn bị quấy rối, sau khi được chẩn đoán mắc chứng tin tức tố phát dục không đầy đủ thì chịu hết mọi sự bắt nạt nhục nhã; sau đó quen biết Lục Chi Chiêu, cũng chính vì vậy mà bị vô số tin đồn nhảm nhí bức bách…..

Phần lớn tin tức đều đã xuất hiện trong các báo cáo trước đó. Nhưng khi ấy, Lục Thái Phàn chỉ thản nhiên đọc thông tin về quá khứ của Beta ấy, trong lòng chẳng hề có chút xao động.

Nhưng hôm nay Lục Thái Phàn lại xem cẩn thận vô cùng.

Đột nhiên ánh mắt anh dừng lại tại một điểm trên báo cáo, trên đó viết trước đây không lâu, Tô Lương đã gặp phải một vụ quấy rối nhỏ.

Phạm vi chấp hành và tiêu chuẩn xử phạt trong quy chế của gia tộc do chính anh quy định, từ những hành vi vô cùng nghiêm trọng như tiết lộ cơ mật của gia tộc, phản bội, gϊếŧ người v.v….đều là vi phạm cấp S, cho đến không cẩn thận gây hại đến hoa cỏ trong việc của người khác cấp E.

Mà báo cáo này được đánh dấu cấp E.

Vốn đó hẳn là việc nhỏ không đáng chú ý, nhưng ma xui quỷ khiến, Lục Thái Phàn lại click mở báo cáo.

Sau đó, đồng tử Lục Thái Phàn hơi co lại.

Thứ đầu tiên hiển thị là bằng chứng vi phạm, đó là một video. Khung cảnh hỗn loạn hiện ra trước mắt, Lục Thái Phàn nghe thấy tiếng vài kẻ đang làm càn cười lớn.

Tiếng cười lớn đó phát ra từ chính kẻ đang quay video cùng đồng bạn của hắn, ngay giữa khung hình là mấy Alpha cao lớn, vẻ mặt dữ tợn, cả đám đang chửi bậy không ngừng, còn đè một thiếu niên đang giãy dụa trên đất.

Thiếu niên đó chính là Tô Lương.

Nhưng đó không phải một Tô Lương mà Lục Thái Phàn vẫn quen thuộc, trong video này, sắc mặt Tô Lương tái nhợt, hơn nữa, cả trên người lẫn trên mặt cậu đều đầy vết m.áu.

Beta đang điên cuồng giãy dụa kia cũng không yếu đuối như mỗi khi anh gặp, để khống chế cậu, nhóm Alpha kia đã phải dùng bạo lực.

Đây là hành vi ti tiện mà người trong Xà quật tuyệt đối khinh thường, nhưng hiển nhiên là hành vi tàn bạo này chẳng hề gây ra bất cứ chướng ngại tâm lý nào cho đám Alpha này, trong một góc tối tăm cũ nát ấy, cả đám đang không kiên nhẫn chửi bới.

“Đè nó lại, mẹ, đã bảo mày đè nó lại mà!”

“Mẹ nó thời buổi này Beta đều thiếu thao như vậy sao, sao nó vẫn còn tỉnh táo như vậy chứ-----”

“Hahaha đó là do mày quá vô dụng, ngay cả một Beta mềm yếu thế mà cũng không chạm nổi!”

“Khoan, đừng đánh nữa, đánh nó ngất xỉu thì không còn gì thú vị nữa đâu!”

“Không ngất, vẫn tỉnh mà! Mà thôi, hay là cho nó uống thuốc đã rồi đánh tiếp?”