Mỹ Nam Ốm Yếu Và Vệ Sĩ Trúc Mã Của Cậu

Chương 3:

Chương 3:

Khi hai người ở cùng nhau thì như cặp song sinh dính liền, cậu ta thấy Giang Trì nóng lòng muốn cho Thịnh Gia Nam uống nước, chả trách bên ngoài có đủ loại tin đồn.

Nếu Sầm Tấn không cố ý quan sát một lúc và tình cờ nghe thấy Thịnh Gia Nam giải thích với những người khác rằng họ chỉ là bạn thân của nhau thì cậu ta sẽ nghi ngờ rằng đây là chuyện tình thú của hai người, cố tình thể hiện ra ngoài.

Tuy nhiên, một số người là thẳng nam thực sự rất thoải mái thể hiện mấy chuyện gần gũi thế này ra ngoài, còn những người đồng tính thì luôn cảm thấy xấu hổ về bản thân.

Sầm Tấn nhìn Giang Trì, mặt không biểu cảm nói: "Hình như không có liên quan gì đến anh, Giang tiền bối."

Giang Trì nhếch mép như vừa nghe thấy một câu chuyện cười, hỏi ngược lại: "Không liên quan gì đến tôi? Toàn bộ Đại học Hạ đều biết chuyện của Thịnh Gia Nam là chuyện của tôi, cậu không biết à?"

Sầm Tấn cũng cười: "Cho dù có quan hệ tốt, đàn anh Giang cũng không nên quan tâm đến chuyện tự do kết bạn của đàn anh Thịnh mà đúng không? Dù sao thì dù thân nhau đến mấy, sớm muộn gì cũng phải chia xa."

Sau khi dừng lại một chút, cậu ta liếc nhìn Thịnh Gia Nam, nói đầy ẩn ý: "Đàn anh Thịnh sẽ có những người bạn mới và... Người yêu đồng giới của mình."

Ánh mắt Thịnh Gia Nam hơi lay động, nhìn Giang Trì.

Quả nhiên thấy vẻ mặt hắn ngưng lại, trong mắt hắn hiện lên một tia buồn rầu mà chỉ hắn mới có thể cảm nhận được.

Đối với việc Thịnh Gia Nam phải yêu đương trong tương lai. Hơn nữa, chắc chắn sẽ thân cận với một người khác, Giang Trì thật sự không nghĩ ra phương pháp giải quyết chuyện này.

"Không phải chuyện của cậu." Giang Trì cười nhẹ, trên mặt lộ ra có phần khinh thường: "Chọn bạn mà chơi. Phong cách vô kỷ luật thường ngày của cậu không xứng làm bạn với Thịnh Gia Nam."

Nghe hắn nói, Thịnh Gia Nam đột nhiên nhớ ra cậu đã từng nghe hắn nói những lời này với một thanh niên tên Lăng Mạc.

Xem ra cậu ta thường chơi bóng rổ với Giang Trì, có rất nhiều nam nữ cùng chơi với cậu ta, đời tư rất cậu ta hỗn loạn. Bởi vì trước đây cậu thường nghe đội bóng rổ nhắc đến tên cậu ta, nghe nói là cậu ta từng có mâu thuẫn với Giang Trì.

Sầm Tấn không thể phản bác những lời này, cậu ta nhìn chằm chằm Giang Trì một lúc lâu. Phải thừa nhận rằng, về phương diện này so với Sầm Tấn thì Giang Trì có áp lực nhất định về chiều cao cũng như khí thế.

Sầm Tấn nuốt nước miếng, quay mặt sang chỗ khác, quay sang Thịnh Gia Nam, nháy mắt với cậu: "Tin em đi đàn anh, cho dù quá khứ của em có như thế nào đi chăng nữa thì hiện tại em tuyệt đối chân thành với anh. Làm bạn với em nhé."

Cậu ta cố ý làm cho lời nói của mình trở nên mờ ám, bởi vì cậu ta chắc chắn rằng Giang Trì có thể kiểm soát bản thân khi ở trước mặt Thịnh Gia Nam.

Chỉ nơi nào không có Thịnh Gia Nam, hắn sẽ giống như một con chó điên. Cậu ta chỉ mới khoe khoang trước mặt mọi người rằng Thịnh Gia Nam lớn lên xinh đẹp, eo thon hơn con gái, chân thon và thẳng tắp, hắn liền đấm cậu ta mấy cái.

Chiêu này thật sự phát huy tác dụng, Thịnh Gia Nam lập tức cảm thấy áp lực không khí xung quanh thấp đi một chút, lực trên vai nặng nề hơn.

Cậu luôn biết Giang Trì có du͙© vọиɠ chiếm hữu với cậu.

Giang Trì chưa kịp nói gì, Thịnh Gia Nam đã nhướn mi, điềm nhiên nói: "Xin lỗi, tôi không hiểu cậu đang nói cái gì. Chúng ta có sở thích và thú vui khác nhau, vậy bọn tôi đi trước đây."

Sau khi nói xong, cậu chạm vào tay Giang Trì, nhanh chóng kéo hắn đi để tránh cho họ lại xảy ra xung đột.

***

Trên đường trở về ký túc xá, Giang Trì lập tức cầm lấy cặp sách của Thịnh Gia Nam, quàng qua một bên vai, một tay đặt ở bên hông cậu một cách chiếm hữu.

Hôm nay, Thịnh Gia Nam mặc một chiếc áo sơ mi bình thường màu trắng, tay áo xắn đến cổ tay, để lộ cánh tay nhẵn nhụi. Cậu có dáng người cao ráo mảnh khảnh, làn da trắng nõn bị ánh nắng chiếu vào nhìn có chút hơi mờ, lộ ra vẻ đẹp có phần ốm yếu.

Cảm nhận được ánh mắt của Giang Trì, Thịnh Gia Nam liếc hắn: "Sao vậy?"

Giang Trì nhìn cậu, nói: "Sao cậu lại vội vàng nhận người quen thế? Chỉ cách xa tôi một tí thôi mà đã có người muốn thế chỗ rồi."

Thịnh Gia Nam dừng lại, lấy chai nước khoáng ở bên cạnh cặp ra, uống hai ngụm, mím môi đôi môi ướŧ áŧ, nói: "Cậu nghe được bao nhiêu rồi?"

Giang Trì sững người một lúc, sắc mặt không tốt lắm: "Từ lúc cậu ta bảo muốn thêm WeChat, làm bạn với cậu, cậu ta còn nói gì nữa không?"

"Không." Thịnh Gia Nam vặn nắp chai nói: "Không ai muốn thế chỗ của cậu hết."

Thấy nước trong chai vẫn còn một nửa, Giang Trì hỏi: "Còn uống nữa không?"

Thịnh Gia Nam nghe liền hiểu, lắc đầu, đưa chai nước cho hắn.