Chương 2
Anh, em ở bên này!” Khoảng giữa trưa, Lâm Thư Hoằng đi vào một nhà hàng cơm Tây, chỉ thấy em trai Lâm Duy Chí ngồi ở vị trí bên cửa sổ, nét mặt toả sáng, trên mặt như là viết ” Ta muốn cưới bà xã” – Năm cái chữ rất to.Quả nhiên con người cần phải điều hòa âm dương mới có sức sống được. Hôm nay buổi sáng lúc hắn đánh răng rửa mặt thấy vẻ mặt mình xám xịt âm u, làn da dù không tới nỗi nào nhưng cũng không hề có vẻ tươi tắn. Phải như em trai, tình yêu viên mãn hài hòa mới là hợp lý để có một cuộc sống tốt được.
” Chúc mừng hai em.” Việc này đã ở điện thoại đã nói qua, thỉnh thoảng Lâm Thư Hoằng vẫn là nhịn không được nói lại lần nữa, nhà bọn họ có hai đứa con, ít nhất cũng có một đứa kết hôn sinh con. Đối với ba mẹ hắn mà nói hẳn là đủ rồi.
” Ngượng quá, em là em mà lại kết hôn sớm anh, nhưng mà anh cũng đừng âm thầm rơi lệ a!” Lâm Duy Chí nói giỡn.
Lâm Thư Hoằng đương nhiên sẽ không so đo, dù sao hắn không có khả năng cưới vợ.
“May đâu? Anh nghĩ em và cô ấy cùng nhau đến chứ.”
Vợ sắp cưới của Lâm Duy Chí tên là Triệu Như Mai, làm giáo viên dạy tiếng Mỹ, mọi người đều quen gọi nàng là May. “Vừa rồi bọn em tới cửa hàng áo cưới, có rất nhiều chi tiết phải thảo luận, May với nhà thiết kế bàn luận chán chê muốn ngừng cũng khó, nhiều khả năng phải tối mới quay lại. Thôi thì chúng ta ăn xong hẵng đi tìm cô ấy.”
” Cũng được.” Lâm Thư Hoằng đối với việc này không hề để ý, âm thầm nghĩ may mắn là em dâu không có tới, không cần cùng nhau thảo luận chi tiết áo cưới
Hai anh em đều tự chọn món ăn, vừa ăn vừa nói chuyện, trừ bỏ việc hôn lễ sắp tới, còn lại đều là vấn đề y học, tuy rằng là em trai nói nhiều, anh nghe được nhiều, nhiều năm qua cũng đã đạt tới một loại trạng thái hài hòa.
Lâm Thư Hoằng biết không lâu sau em trai sẽ có vợ rồi có đứa nhỏ, chỉ có hắn cô độc lại càng cô độc.
Trong lúc vô tình, hắn nhìn thấy một thân ảnh quen thuộc ở phía trước, không khỏi nhìn đi nhìn lại vài lần, tâm tình lại càng thêm trầm trọng.
Lâm Duy Chí phát hiện anh trai biểu tình không tốt, quay đầu lại nhìn thấy một bàn có tám người ăn cơm, có vẻ như là buổi xem mắt, nhân vật nam chính nữ chính đều có vẻ ngượng ngùng, còn gia đình 2 bên đều thích thú.
Vị nữ chính kia không tính mỹ nữ nhưng cũng là cảnh đẹp ý vui, ánh mắt mọi người đều tập trung ở trên người nàng. Thấy nàng cười ngọt ngào, vẻ mặt anh trai càng ảm đạm, chẳng lẽ nàng là ý trung nhân của anh? Tình huống như thế chỉ có thể: thà gϊếŧ nhầm còn hơn bỏ sót, Lâm Duy Chí lập tức chất vấn:” Anh để ý vị tiểu thư kia?”
” Là bệnh nhân của phòng khám.” Lâm Thư Hoằng nhớ rõ của tên nàng, Tạ Giai Hinh – “cám ơn ông chủ tăng lương?” tên rất thú vị.
” Nga? Rất đáng yêu, anh có muốn gặp lại hay không?” Lâm Duy Chí rấtt nhiệt tình, không hề khách khí.
” Đừng làm loạn.” Tuy nói bác sĩ và bệnh nhân có quan hệ cũng không có gì lạ, anh trai chính là một người kiểu mẫu công thành danh toại, nhưng hắn là bác sĩ khoa phụ sản, cùng nữ bệnh nhân trong tình cảnh đó có vẻ xấu hổ, vạn nhất bị coi là quấy nhiễu tìиɧ ɖu͙© trong lời nói cũng đã có thể nguy rồi.
” Không loạn, sẽ không loạn, chờ anh nghĩ thông suốt rồi nói sau.” Lâm Duy Chí thật sự không quen nhìn anh trai cố chấp. Một lần bị rắn cắn, mười năm còn sợ dây thừng. Con nhỏ lúc trước ngu ngốc không nhận ra, không phải toàn bộ con gái trên đời đều không có khả năng nhận ra. Cho dù hắn có bệnh như vậy, hiện tại y học tiến bộ, người thắng được ý trời, ai dám nói không có kỳ tích?
Lâm Thư Hoằng không muốn tiếp tục đề tài này, buông dao nĩa nói:” Anh vào toilet một chút.”
” Cứ từ từ, để em gọi cho May đã.” Lâm Duy Chí lấy di động ra gọi cho vợ chưa cưới, nghĩ rằng May tám phần muốn nói sẽ đến muộn.
Lâm Thư Hoằng rời chỗ ngồi vào toilet nam, thuận tiện rửa mặt, hy vọng đem cảm xúc phục hồi lại.
Em hắn muốn kết hôn là chuyện tốt, Tạ tiểu thư đi xem mắt cũng là chuyện tốt. Hắn hẳn là thay bọn họ cao hứng, trừ lần đó ra mọi cảm giác đều là dư thừa.
Ai oán cái gì đâu? Không ai xin lỗi hắn, thời gian lâu sẽ thành thói quen, đưa ai oán chuyển thành chúc phúc đi.
Lâm Thư Hoằng vừa bước ra khỏi toilet nam, chỉ thấy một cái thân ảnh quen thuộc hướng hắn đi tới, đương nhiên mục tiêu không phải toilet nam, mà là toilet nữ bên cạnh.
” Bác sĩ Lâm, thật trùng hợp?” Tạ Giai Hinh dừng chân, vừa mừng vừa sợ.
” Uh, thật khéo.” Hắn muốn tránh nhưng không kịp, xem nàng hôm nay ăn mặc tao nhã giống một tiểu công chúa, quả thật là đế xem mắt?
” Áckkkk…… Anh cùng bạn đến ăn cơm?” Nàng thật cẩn thận hỏi, sợ hỏi ra cái gian tình.
” Tôi đi cùng em trai.”
” Áckkk…… Anh hiện tại có rảnh không?”
“Có việc gì?” Em trai sẽ không để ý hắn tối nay trở về muộn, vừa rồi còn nói có thể đi gặp em dâu.
” Ngượng quá, tôi muốn nhờ anh chút việc.”
” Cô làm sao vậy?” Hắn rốt cục nhìn thấy nàng thần sắc không tốt, trừ bỏ chau mày, trên trán còn lấm tấm đổ mồ hôi.
Nàng cẩn thận bốn phía, xác định không có người khác, mới kiễng mũi chân tựa vào bên tai hắn nói: “Chị gái của mẹ tôi đến, hôm nay là ngày thứ tư. Chỗ ấy của tôi vừa ngứa lại vừa đau, không biết xảy ra chuyện gì?”
Hơi thở của nàng làm cho tim hắn đập thình thịch, thanh âm cũng trở nên khàn khàn. “Cô có liên tục uống thuốc không ?”
” Đương nhiên là có.” Nàng trợn to mắt, cường điệu sự vô tội của mình.
” Không thoải mái vì sao không đến khám?” Đã bị bệnh còn không biết nặng nhẹ, nữ nhân này sao sẽ không quý trọng mình như vậy?
” Tôi phải đi làm, xin phép không tiện, hơn nữa tôi vẫn đang ‘đổ máu’ như thế nào có thể cho anh xem?” Biểu tình nàng kinh ngạc giống như hắn là quỷ hút máu vậy.
” Phụ nữ có thai khi sinh đổ máu càng nhiều, tôi thấy nhiều thành quen.” Máu chảy đầy đất không đáng lo, quan trọng là khỏe mạnh, bình an.
” Phụ nữ có thai cái gì? Tôi vẫn còn là xử nữ nha!”
” Cô là bệnh nhân, tôi là bác sĩ.”
” Được rồi được rồi, là tôi sai được chưa?” Nàng thực thức thời, hiện tại là nàng nhờ cho hắn, cúi đầu nhận sai không tính. ” Hiện tại làm sao bây giờ? Tôi đau muốn chết, anh hôm nay có khám không?”
” Tôi hôm nay nghỉ, cô đi tìm bác sĩ Liêu Nhã Từ đi, đều là nữ, cô hẳn là sẽ không để ý.” Hắn biết có một số bệnh nhân chuyên tìm bác sĩ nữ, hắn cũng không để ý. Phòng khám sinh ý chất lượng rất tốt, hắn cùng bác sĩ Liêu cùng làm.
Tạ Giai Hinh dùng sức lắc đầu, hai tay đều vung đến mặt. “Ta không muốn cho người khác xem, tôi bị có bóng ma tâm lý!”
Tâm lý nữ nhân này quả thật kì lạ, hắn làm nghề y đã mấy năm, kiến thức cũng không ít, tất cả đều có thể trở thành lý do. Nói cái gì cũng là không chịu đi khám. “Trước tiên nói cho tôi biết, âm đ*o vẫn đau?”
” Hẳn là đau ở bên ngoài……” Nàng không thể giống hắn nói trực tiếp như vậy.
” Cô đi theo tôi .” Hắn không nghĩ kiếm củi ba năm thiêu một giờ, trị liệu đã được một nửa lại làm sai, nói như thế nào đều có tổn hại đến danh tiếng của hắn.
” Anh muốn dẫn tôi đi đâu?”
(đi đâu ta? Mọi người hóng chap sau đi nhé *cười nham hiểm* =)))))
” Tôi mà vào toilet nữ sẽ trở thành sắc lang, cô vào toilet nam chắc sẽ không sao.”
” Vì sao tôi phải đi theo anh tới toilet?” Nàng không tin hắn đột nhiên biến thành sắc lang, lần đầu tiên gặp hắn đã cho nàng cảm giác an toàn, thấy vẻ mặt hắn vẫn là đứng đắn, hẳn là sẽ không thay đổi a?
” Tôi giúp cô khám qua, nếu là bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ© ngoài, không cần dụng cụ cũng có thể kiểm tra.”
Ackkkkk! Tạ Giai Hinh chỉ cảm thấy trong đầu nổ mạnh, bác sĩ Lâm cư nhiên muốn dẫn nàng vào toilet nam làm kiểm tra? Càng kinh người là, nàng lại có cảm giác hưng phấn? Hôm nay nàng đi xem mặt hay là yêu đương vụиɠ ŧяộʍ? (ôi! tỷ ấy thấy hưng phấn ))))))))))
Bọn họ vận khí rất tốt, trong WC vừa vặn không có người khác. Khung cảnh nhẹ nhàng khoan khoái, mùi tươi mát, không hổ là nhà ăn cao cấp. Ngoài việc dành cho đi xem mắt còn là thánh địa yêu đương vụиɠ ŧяộʍ…… Phi phi phi, bác sĩ Lâm là nam nhân đứng đắn, nàng có thể nào tưởng tượng như vậy? Không có biện pháp, ai bảo nàng là lần đầu tiên, ngày sau này mặc kệ yêu đương vụиɠ ŧяộʍ hoặc kiểm tra, nói vậy đều quen tay hay việc.
Lâm Thư Hoằng mở phòng toilet cuối cùng, kéo Tạ Giai Hinh đi vào, khóa cửa rồi trực tiếp ra lệnh: “Cởi ra.” (ô ô cởi ra kìaaaaaaaaaa… =p~)
” Dạ……” Nàng hai tay run run kéo làn váy, hôm nay nàng mặc vày dây cùng qυầи ɭóŧ có hình con mèo nhỏ. Bởi vì đi xem mắt, nàng nghĩ mặc qυầи ɭóŧ gợi cảm hình chú mèo hoang, ai ngờ phúc chiêm ngưỡng này lại dành cho bác sĩ.
Hoàn hảo là ‘chu kì’ của nàng đã đến ngày thứ tư, lưu lượng cũng không nhiều lắm, BVS cũng mới thay, nếu không da mặt dày nữa cũng phải nứt vỡ, hình tượng với nam nhân trước mặt nàng còn có cái gì để nói a?
Không có bao tay cũng không dụng cụ, Lâm Thư Hoằng dùng giấy vệ sinh cuốn vào tay, ngồi xổm trước mặt nàng chuẩn bị khám.
” Ngượng quá, tôi dựa vào một chút.” Nàng một chân đứng trên mặt đất, một chân để ở trên bồn cầu, vì để giữ cân bằng, hai tay phải đặt lên hắn trên vai, nhìn hắn trong lúc đó ngồi xổm trước hai chân nàng, hai mắt sáng ngời, hình ảnh như thế thật sự là suốt đời khó quên, chỉ tiếc không có phương tiện sau này nói cho con cháu nghe. (mắt sáng ngời nhé )))))))))))) ôi chết mất. ọc)
” Thế nào? Là nấm ngứa tái phát sao?” Bông hoa nhỏ của nàng như thế nào lại như thế? Lần này nàng dốc lòng chăm sóc, tìm mọi cách che chở, trừ bỏ âm dương mất cân đối hẳn là không có gì không làm nha.
” Như thế nào? Loại BVS này tôi dùng đã lâu!” Nàng từ khi 14 tuổi lần đầu tiên ‘bị’, tuy rằng ngày đó ngẫu nhiên bị đau bụng, cũng là không xuất hiện hiện tượng như thế này.”
” Thể chất con người có khi sẽ thay đổi, trước kia sẽ không mẫn cảm, không có nghĩa là bây giờ cũng vậy. Tôi đề nghị cô chuyển sang dùng vải bông làm BVS, chất liệu vải bông có vẻ sẽ không mẫn cảm.” Hắn giải thích trong khi qυầи ɭóŧ của nàng chỉ xỏ một bên chân trái.
” Vải bông làm BVS? Cái đó không phải cần giặt sao? Rất phiền toái, còn muốn mang một đống về nhà, tôi không dùng đâu!” Nàng nghe một vị nữ đồng học nhiệt tình bảo vệ môi trường nói qua: nếu dùng vải bông làm băng vệ sinh, sau khi dùng còn phải giặt sạch sẽ, dùng bàn là là qua rồi mới được dùng tiếp.
” Uh…… Nếu giặt không sạch sẽ, ngược lại sẽ khiến cho âm đ*o viêm.” Hắn nhìn chằm chằm tiểu muội muội của nàng, suy tư một lát. ” Sửa dùng tampon* tốt lắm, giảm bớt sự tiếp xúc với ngoại bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ©, tự nhiên sẽ không sưng đỏ.”
* là một loại BVS dạng ống ạ.
Nàng vừa nghe thấy liền kiên quyết phản đối.” Ngươi muốn ta đem tampon nhét vào á? Màиɠ ŧяiиɧ của ta không bị hủy ư?”
“Bản thân màиɠ ŧяiиɧ còn có một cái lỗ nhỏ, đường kính lớn hơn tampon, trừ khi ngươi sử dụng sai phương pháp, tỉ lệ bị hao tổn rất thấp. Nếu ngươi vẫn lo lắng, hãy sử dụng tampon nhỏ một chút.”
” Bác sĩ, anh đừng nói nữa.” Hắn không phải xử nữ đương nhiên có thể nói như vậy, nàng một lòng thầm nghĩ tìm được ‘đối tượng kia’, không nghĩ đem lần đầu tiên dâng cho tampon, hắn rốt cuộc có hiểu tâm lý phụ nữ hay không?
” Tôi không dùng đâu.” Đời này trừ bỏ hắn giúp nàng bôi thuốc, nàng còn chưa hề tự mình chạm qua nơi đó đâu!
” Vậy thì thôi.” Với hắn mà nói vấn đề đã được giải quyết, vì thế hắn định đứng lên khiến nàng khập khiễng, giày cao gót dẫm trên bồn cầu thiếu chút nữa chuyển lên đùi hắn.
Nhìn tình trạng này, hắn tiếp tục ngồi để cho nàng dựa vào, nhìn nàng chậm chạp mặc lại qυầи ɭóŧ. Hắn tự nhiên cũng được nhìn thấy hình con mèo nhỏ. Nói thật, con mèo nhỏ cùng với đôi tất đen của nàng, hồn nhiên lại vô cùng gợi cảm, nữ nhân này làm cho hắn cảm thấy khó hiểu.
” Bác sĩ, anh biết không? Hôm nay tôi đi xem mắt.” Mặc qυầи ɭóŧ, hai chân cũng đứng vững vàng, nàng ngẩng đầu nói với hắn.
Hắn không biết nàng vì sao thay đổi đề tài, đành phải trầm mặc gật đầu, chẳng lẽ muốn hắn nói tiếng chúc mừng sao? Thấy người khác đều có đôi có cặp, chỉ có hắn thêm âm thầm sầu não.
” Ngay cả nụ hôn đầu tiên tôi còn chưa có, lại muốn dùng tampon nhét vào, tôi không cam lòng!”
” Tampon ở Đài Loan không phổ biến, có một bộ phận nguyên nhân chính là vì quan niệm giống cô, nhưng ở các quốc gia Âu Mĩ, rất nhiều nữ nhân chưa từng qua hệ nam nữ vẫn dùng tampon, vì sức khoẻ và sự thoải mái của ngươi, một tấm màng kia cũng không quá quan trọng.” Tuy nói mỗi người quan niệm khác nhau, nhưng đứng ở góc độ y học, hắn thật sự không ủng hộ việc mọi người quá coi trọng màиɠ ŧяiиɧ, bệnh nhân trước tiên nên yêu quý bản thân mình mới đúng.
” Không!” Lúc này nàng không nghe lời hắn.” Tôi muốn có nụ hôn đầu tiên cùng đêm đầu tiên thực sự, tôi không tampon đâu!”
” Nếu ngươi không quan tâm đến cơ thể của mình, sau này không cần tới khám .” Khuyên mãi nàng cũng không nghe, hắn cần gì phải nhiều lời?
” Bác sĩ!” Không nghĩ tới tình hình lại như thế, làm sao bây giờ? Hắn muốn sinh khí với nàng sao?
” Tôi đi ra ngoài trước.”
Nhìn hắn muốn đi ra ngoài, nàng không khỏi hô to: “Đợi đã!”
Nàng không thể để hắn đi, trong nháy mắt trong đầu nàng chỉ có ý niệm này, mất đi lương y như thế sẽ làm nàng hối hận cả đời. Dù sao làm gì có người bác sĩ nào ở WC giúp nàng kiểm tra?
Lâm Thư Hoằng không thể không quay đầu, nhìn thấy vẻ mặt đáng thương của nàng, hai tay lại kéo kéo thắt lưng của hắn. Chiêu này quả thực rất hữu hiệu nha, nếu kéo tay còn có thể gạt ra, đằng này kéo thắt lưng thì đúng là bó tay. (tỷ à, tỷ cũng thật độc đó =)) Hinh tỷ *cười nhăn nhở* không độc sao giữ được soái ca hả cưng. Các tình yêu nhớ học tập chiêu này của Hinh tỷ ngheng)
” Tôi nghe lời anh là được chứ gì. Đợi chút nữa đi mua tampon, anh đừng tức giận được không?”
” Tôi là muốn tốt cho cô.” Chỉ cần nàng nghe lời, yêu quý bản thân, hắn tự nhiên sẽ không tức giận với nàng.
“Tôi biết!” Nàng thở dài, không cam tâm thỏa hiệp. “Nhưng nếu ta nhét không được, hoặc là nhét sai, làm sao bây giờ? Trừ anh ra, tôi không muốn đi tìm bác sĩ khác……”
” Tôi đưa số điện thoại của tôi cho cô, có vấn đề có thể gọi.” Hắn chưa từng đem số điện thoại cá nhân của mình cho bệnh nhân, nhưng dù sao đến việc kiểm tra ở WC cũng đã làm, so sánh với việc cho nàng số điện thoại cũng coi như bình thường. Nhưng mà…… Như vậy thật sự có được không? Có thể không nói chuyện bệnh tật với nhau?
” Cám ơn bác sĩ Lâm, anh thật sự là người tốt, anh nhất định trúng giải thưởng lớn, đại phát tài!”
Nàng tươi cười trong sáng làm cho hắn không hề nghi ngờ. Hai người trao đổi số điện thoại di động, sau đó một trước một sau đi ra WC, vừa lúc gặp hai nam nhân đi vào. Mọi người trên mặt xấu hổ có, ám muội có, kinh hoảng có, biểu tình rất biến hóa.
Lâm Thư Hoằng miễn cưỡng giữ bình tĩnh, quay trở lại bàn của chính mình, Lâm Duy Chí đã sớm ăn cơm xong đang uống cà phê, đảo mắt hỏi? “Làm gì mà lâu như vậy?”
Hắn cười thần bí, một số việc ngay cả anh em vẫn không thể chia xẻ, tóm lại cảnh tượng hôm nay ở WC nam, cả đời khó quên. (đại ca à, anh mới thực sự là cáo già giả nai tơ = ] ] ] ])
n xong cơm trưa, Lâm Thư Hoằng đưa em trai đến cửa hàng áo cưới, nhìn May chọn lựa mấy bộ lễ phục, lại nghe bọn họ hưng phấn thảo luận các chi tiết, khi hắn về nhà thì thể xác và tinh thần đã rã rời.
Không có tâm tình nấu cơm, hắn ăn hai cái bánh bao coi như là thay cơm.
Không nghĩ tới chụp ảnh cưới cũng phiền toái như vậy, nếu hắn là nhân vật chính, có lẽ còn có thể mua vui trong biển khổ. Nhưng hắn chính là những người đứng xem, chỉ là nhìn xem liền cảm thấy đầu to ra.
Về nhà vẫn là tốt nhất, một bên đọc sách một bên nghe nhạc, đây chính là buổi đêm của người đàn ông độc thân, thoải mái mà bình thản.
Nghĩ đến cảnh hôm nay ở WC của nhà hàng, hắn không tự chủ được cười thầm, không nghĩ tới mình có thể làm ra chuyện điên cuồng như vậy, cũng may mắn là Tạ tiểu thư là tiểu bạch thỏ chính hiệu, không biết đó là hành vi quấy nhiễu tìиɧ ɖu͙©.
Tiếng chuông di động bỗng nhiên vang lên, hắn tìm một hồi lâu mới tìm thấy. Màn hình hiện ra một dãy số xa lạ, chẳng lẽ sẽ là nàng? Thật sự xảy ra vấn đề sao?
” A lô?” Hắn cũng không có cảm giác bị quấy rầy, dù sao cũng đang lúc nhàn rỗi.
” Bác sĩ, tôi đau quá!” Tạ Giai Hinh mở miệng,câu đầu tiên hắn nghe thấy chính là khóc thất thanh.
Hắn thấy lỗ tai nóng lên, nữ nhân này khi vui vẻ thì giọng nói rất mềm mại, lúc khổ sở thì lại muốn chết muốn sống.
” Làm sao vậy?”
” Tôi… tôi không biết sai ở đâu, hiện tại chỗ đó vừa căng lên lại vừa đau!”
” Có thể là góc độ không đúng, không sao, có một cái dây ở bên ngoài, cô từ từ lôi ra là được.”
” Nhưng tôi tìm không thấy cái dây kia! Có phải tôi đã nhét vào trong không? Thảm thảm, tôi nhất định chết rồi!” Nói không chừng nếu để lộ ra, biết đâu rồi sẽ trở thành chuyện ngồi lê đôi mách, số nàng thật khổ a!
Như thế nào có nữ nhân tay chân long ngóng như vậy? Hắn cơ hồ mỉm cười, miễn cưỡng bình tĩnh hỏi:” Cô đã làm mấy lần?”
” Tôi thử được một giờ, đau muốn hôn mê!” May mắn phòng của nàng có toilet riêng, nếu không người nhà nhất định nghĩ nàng đã xảy ra chuyện.
” Tôi cũng rất muốn giúp cô, nhưng hôm nay tôi nghỉ, đưa cô tới phòng khám rất kỳ.” Tuy là trách nhiệm của hắn, nếu hắn không đề nghị nàng dùng tampon, hiện tại nàng nhiều nhất là mẫn cảm sưng đỏ, không đến mức có cái gì mắc ở bên trong lấy ra không được.
” Có cần đến khách sạn không?” Nàng đã không có cách, nếu nhà nàng không có người ở, nàng thật muốn hắn mời đến ngay lập tức.
” Cô nhanh tìm một bác sĩ phụ khoa khác, tôi không hy vọng cô có chuyện gì.” Tampon ở lại trong cơ thể lâu có khả năng sinh ra vi khuẩn, việc hắn điều trị cho nàng sẽ thất bại trong gang tấc.
” Không được a! Chuyện mất mặt như vậy tôi không thể để cho người khác biết, tôi không muốn gϊếŧ người diệt khẩu, bác sĩ anh đừng hại tôi.” Nàng mới 25 tuổi, nàng vẫn là xử nữ, nàng muốn hưởng thụ thanh xuân, hưởng thụ tình yêu, có thể nào bị mất tiền đồ như vậy?
Sự tình thực sự nghiêm trọng như vậy sao? tâm lý nữ nhân này không chỉ quái lạ mà còn rất cố chấp, hắn là bác sĩ phụ khoa cũng không dám khinh thường. “Nếu cô không ngại, tới nhà tôi đi, tôi cũng không muốn thấy cô ngồi tù.”
” Có thể chứ? Có tiện không?”
” Tôi ở một mình, không có vấn đề gì. Nhưng tôi phải tới phòng khám lấy dụng cụ này nọ, chúng ta gặp nhau ở gần phòng khám. Cô có nhớ không, phía trước có một cửa hàng tiện lợi?” Trong nhà ngay cả thuốc mỡ cũng không có, bởi vì hắn không bao giờ khám bệnh ở nhà, vị tiểu thư này lại lần nữa phá vỡ quy tắc của hắn.
” Nhớ nhớ, tôi từng mua đồ uống ở đó .”
” Được, nửa giờ sau gặp nhau tại cửa hàng tiện lợi, nhớ rõ cải trang một chút.” Nếu bị người quen bắt gặp, hai người bọn họ sẽ trở thành chủ đề mới nhất của phòng khám, hắn thì không sao cả, chỉ sợ ảnh hưởng việc xem mắt của nàng. (ai da! chỉ sợ sau này anh càng muốn làm ảnh hưởng thui )
” Uh, chúng ta không gặp không về!”
Đêm hẹn hò cuối tuần à? Tắt điện thoại, Lâm Thư Hoằng cười khổ, làm bác sĩ như thế này cũng coi như hết lòng quan tâm giúp đỡ, chỉ hy vọng Tạ tiểu thư có thể sớm khỏi. Nếu không hắn có khả năng thường xuyên nhận được yêu cầu khám gấp, hơn nữa là chẳng phân biệt thời gian địa điểm!
Tuy rằng đã ban đêm, vẫn đội mũ và đeo kính giống như đại minh tinh né tránh phóng viên, Tạ Giai Hinh mai phục phía sau cột đèn đường. Tuy ngay cả một nửa người không che được, nhưng ít nhất cũng có hiệu quả a!
Khi bác sĩ Lâm nói tới nhà hắn khám, nàng quả thật rất kinh ngạc, nhưng không có hoài nghi động cơ của hắn, dù sao vẫn là tin tưởng hắn.Cứ như đài báo nói hằng ngày, nàng có thể sẽ bị hắn gϊếŧ rồi chặt ra từng khúc. Trời mới biết nàng lại có dũng khí như vậy, cư nhiên hữu dũng vô mưu đáp ứng.
Đúng tám giờ tối, một chiếc xe hơi màu đen dừng lại trước cửa hàng tiện lợi, cửa sổ kéo xuống, lộ ra khuôn mặt nghiêm túc mặt. “Lên xe.”
Cho dù hắn bảo nàng nhảy lầu nàng cũng sẽ gật đầu, hiện tại chỉ có hắn có thể cứu nàng. Nhìn xem bốn phía xung quanh không có người nhìn, nàng mới mở cửa trước xe, ba chân bốn cẳng tháo kính cởi mũ, thắt dây an toàn.
Hơ, như thế nào lại có cảm giác yêu đương vụиɠ ŧяộʍ? Trước lạ sau quen, nàng phát hiện chính mình còn hưởng thụ, đương nhiên trừ bỏ trong cơ thể còn có cái tampon đáng nguyền rủa. Lâm Thư Hoằng mắt nhìn xung quanh, đạp chân ga. “Không bị người khác phát hiện chứ?” (quá giống ý chứ. lại được cả anh cả chị. Há há )))))))))))))))
“Yên tâm, tôi giỏi cải trang lắm!” Nếu không có người chứng kiến, hắn muốn làm gì nàng đều được. Hi vọng là hắn muốn tiền da^ʍ hậu sát, nàng không muốn chết khi vẫn còn là xử nữ a! (áckkkkkkk. Hinh tỷ à, tỷ có biết tỷ là gì không? Sắc nữ aaaaaaaaaaa)
” Vẫn còn đau à?” Hắn hơi lo lắng nhìn nàng
” Đau đến muốn rút gân.” Nàng không xác định ‘bông hoa nhỏ’ có thể rút gân hay không, nhưng nàng có loại cảm giác này.
” Nhà tôi ở gần đây thôi, trước hết cô uống thuốc giảm đau đi.” Hắn mở túi ra, bên trong có mội cái lọ thuỷ tinh cùng những viên thuốc con nhộng.
” Một viên là đủ sao?” Nàng nghĩ có thể uống cả tá.
” Cô chưa đến 50 kg, đương nhiên uống một viên là đủ.”
” Áckkkkkkkk……” Trải qua việc ngày hôm nay, nàng nghĩ mình giảm ít nhất 3 kg. Mặc kệ như thế nào, liền ngoan ngoãn uống thuốc.
Nàng nhắm mắt lại nghỉ ngơi, hắn cũng không nói thêm gì nữa. Dọc đường đi chỉ có trầm mặc, cũng là loại trầm mặc làm cho người ta an tâm. Chỉ cần có hắn, nàng tin tưởng hết thảy đều đã ok.
âm Thư Hoằng không nói sai, nhà hắn quả thật không xa, sau mười lăm phút xe là tới. Hắn giúp nàng mở cửa xe, lại giúp nàng lấy túi xách, nếu nàng không thể đi lại được, hắn khả năng xúc động muốn bế nàng.
Tạ Giai Hinh vô tâm nhìn bốn phía, ngơ ngác đi theo hắn vào thang máy, đi vào trong phòng, chỉ hy vọng tampon trong cơ thể mau được lấy ra khỏi tiểu muội muội của nàng.
Hắn bật đèn, để túi xách của nàng nàng cùng lọ thuốc của hắn lên sô pha. Lọ thuốc này là em trai hắn đưa, trước đây cầm cũng không nghĩ tới một ngày sẽ có công dụng.
” Trước tiên chúng ta lấy tampon ra đã.” Đây là việc cấp bách, hắn không thể để cho nàng tiếp tục đau.
” Tôi phải ngồi hay nằm?” Đã đến nước này mặc kệ là sàn, bàn hoặc trên giường, nàng đều nguyện ý. (ặc. ngất)
” Ngồi ở sô pha là tốt nhất.”
Hắn lấy ra từ phòng tắm một chiếc khăn tắm làm cho nàng. Nàng lập tức kéo váy, cởϊ qυầи lót, mở hai chân ra, động tác nhẹ nhàng mà tự nhiên, bởi vì nàng đau muốn chết, sớm đã quên cái gì gọi là rụt rè!
Lâm Thư Hoằng mang găng tay, ngồi xổm sờ soạng giữa hai chân nàng trong chốc lát, nghi hoặc hỏi:” Cô làm thế nào lại thành ra như vậy?”
” Con người không phải thần tiên. Uống nước cũng có thể bị sặc chết.”
” Đừng nói bậy.” Hắn tiếp tục tìm kiếm, lại điều chỉnh thiết bị, nhưng dù có tin vào thiết bị soi thì vẫn có cảm giác so với đỡ đẻ còn khó khăn hơn.
” Tìm được rồi!”
Nàng nghe xong rất kích động, chỉ muốn ôm chầm lấy hắn,” Thật à? Anh thật giỏi, tôi muốn tặng cho anh cái kim bài, phong anh là phụ khoa thần y!”
” Đừng lộn xộn, giờ sẽ kéo ra, cô cứ bình tĩnh.” Động tác chậm rãi, hắn không muốn làm đau nàng.
Rốt cục, đã thấy cái tampon, hồng hồng trăng trắng, cũng không thấm nhiều kinh nguyệt cho lắm, thế mà lại dày vò nàng khổ sở hai, ba giờ. Lúc này ngay cả sức thu hai chân cũng không có.
Cứ như vậy hai chân tê dại liền ngã xuống.
” Vì sao cô có thể dùng sai chứ?” Hắn vẫn ngồi đó, đối diện với bông hoa nhỏ của nàng, giống như đang giáo huấn một cô gái hư.
” Tôi cũng không biết, tôi có xem bản hướng dẫn……” Nàng thở hổn hển, lấy trong túi ra hộp tampon, trong đó có bản hướng dẫn. Nàng đã nghiên cứu qua rồi mới động thủ. Ai ngờ lại rơi vào kết cục như thế này.
Hắn xem trong chốc lát, ngẩng đầu hỏi: ” Cô không nghiên cứu bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ© của mình sao?”
” Xem qua, nhưng không nghiên cứu cẩn thận.” Có cái gì đẹp mặt đâu mà nghiên với chả cứu?
Hắn lắc đầu, đứng lên đi vào phòng ngủ lấy ra một chiếc gương đưa cho nàng nói: “Soi đi, tôi giải thích cho cô một chút.” (OMG! OMG! Chúa ơi con đi chết đây =)))))))))))))))) muốn ngất trên cành quất quá)
” Áckkk……” Nàng ngoan ngoãn nghe theo, không hiểu hắn vì sao kiên trì như thế.
Nhìn hắn lại ngồi xổm giữa hai chân nàng, nhẹ nhàng đẩy hai cánh hoa ra*, nàng lập tức kêu: ” A–”
* khụ khụ. cái này từ ngữ khoa học gọi là môi nhỏ ạ :”>
” Làm sao vậy? Tôi làm cô đau hả?” Hắn sửng sốt hỏi.
” Xấu quá!” Trước đây nàng chỉ nhìn phía ngoài, không nghĩ tới mở ra là như vậy, không giống mân côi** cũng không giống mẫu đơn, chỉ có một từ chính là xấu!
** hoa hồng á.
” Xấu ư? bộ dạng tiểu muội muội của cô rất bình thường, một chút vấn đề cũng không có.” Hắn xem qua bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ© nữ không có vài vạn cũng đã mấy ngàn. Theo góc độ y học, tiểu muội muội của nàng là một bông hoa nhỏ kiểu mẫu.
” Tôi nói xấu là xấu.” Tiểu thuyết, tranh biếm hoạ toàn là lừa đảo !
Nữ nhân chính là nữ nhân! Hắn nhẫn nại giải thích cho nàng: “Cơ thể con người quan trọng là dùng được, đẹp xấu không quan trọng. Chức năng chính là để sinh tiểu hài tử, cô không nên tự hạ thấp mình, bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ© của tất cả các nữ nhân đều giống nhau mà thôi.”(nghe thấy chưa? Quan trọng là dùng được ))
” Cái gì, tôi vẫn còn là xử nữ nha, cũng chưa có sinh tiểu hài tử, chỉ nói hai câu oán giận một chút thôi!”
Nàng nên sớm biết hắn là bác sĩ đứng đắn, nói gì đều có đạo lý, không thể đùa giỡn được.
Nàng thật đúng là người xấu, hắn không thèm tranh luận tiếp cùng nàng.” Nhìn cẩn thận nha, đây là môi lớn, môi nhỏ, âʍ ѵậŧ, cửa niệu đạo, cửa âm đ*o.” Động tác hắn mềm nhẹ, thanh âm trầm ổn, nàng cũng ngoan ngoãn lắng nghe. “Thì ra là như vậy a, trước kia cũng có xem qua, nhưng không quan sát kĩ.”
” Giáo dục giới tính của nước ta thật sự cần chú trọng hơn.” Nghĩ đến một số ít nữ bệnh nhân ngại chạy chữa, không hiểu rõ cơ thể mình, hắn cảm thấy vô lực lại bất đắc dĩ.
Nàng dùng sức gật đầu, đang muốn nói cái gì, hắn đã đứng lên hướng phòng tắm, không lâu sau liền bưng ra một chậu nước cùng một cái khăn mặt.
” Cô rửa tay đi, tôi dạy cô cách dụng tampon.”
” Áckkk… Vâng!” Nam nhân này thực khó gặp, còn có thể đem nước cho nàng rửa tay, chẳng lẽ hắn thật sự là một người tâm tư tinh tế? Tại sao đến bây giờ còn độc thân? Nữ nhân tinh mắt hẳn là đều muốn cưới hắn về. Đương nhiên, nàng cũng coi như thật tinh mắt, chính là không dũng khí……
Lâm Thư Hoằng không biết tâm tư của người phụ nữ trước mặt, vẫn là vẻ mặt nghiêm túc đoan trang, mở ra một gói tampon, giải thích: ” Trước tiên là tách hai môi nhỏ ra, tìm cửa âm đ*o, để phần dây ra phía ngoài, dùng đầu ngón tay chặn một đầu của tampon, để cửa âm đ*o mở ra thì ngón tay mới có chỗ để. Giờ cô để tay vào đây cùng tôi đẩy vào, chậm chậm đẩy cái tampon này vào trong đi.”
Tạ Giai Hinh bỗng xúc động muốn khóc, một người đàn ông cầm tay nàng từ từ nhét vào trong ‘muội muội’ của nàng, tình cảnh động lòng người xịt máu mũi như thế lại là vì học cách đặt tampon, bi kịch trong bi kịch cũng chỉ đến thế là cùng.
” Anh nói chậm một chút, tôi nghe không rõ lắm.” Vừa phải xem gương vừa phải nhìn động tác của hắn, nàng rất khó tiếp thu.
” Đến phòng tắm tốt hơn, gương to hơn có thể thấy rõ ràng.”
Phòng tắm? Gương? Nàng hô hấp nhanh, thiếu chút nữa muốn phun máu mũi, đáng tiếc chỉ có máu của ‘chu kì’…… Như bác sĩ Lâm đã nói, hai người chuyển đến phòng tắm, trong lòng nàng tán thưởng một chút, bồn tắm rộng kia có thể cho 2 người dùng, nếu có thể tắm uyên ương thì thật đẹp nha! (khụ tỷ nghĩ linh tinh cái gì thế? đồ 35. à không, phải 75 mới đúng)
Hắn đem ghế dựa làm cho nàng ngồi, thậm chí còn kéo váy của nàng lên, nhìn vào giữa hai chân nàng, giống như đang dạy ” Thấy rõ ko?”
“Thật rõ a” Gương dài từ sàn nhà tới trần chiếu rõ ràng hình ảnh của nàng và hắn, không biết đập đầu chết ở trong này có thể gây cho hắn phiền toái lớn hay không?
Nhìn đến cảnh tượng trên gương, Lâm Thư Hoằng cũng có chút xấu hổ, nhưng đầu óc, tinh thần chuyên nghiệp cùng chủ nghĩa hoàn mỹ làm cho hắn không thể dừng được việc lạ này, không thể đùa giỡn. ” Khi thoải mái thì đẩy mạnh.”
” Áckkk……” Nói đẩy liền đẩy vào, nói không chừng đời này nàng cũng chưa cơ hội phá thân xử nữ, có cái gì khác biệt đâu? Cam chịu thật sự là một nhận thức tốt, từ từ nhắm hai mắt mà chịu đựng.
” Lấy ra lần nữa rồi lại bỏ vào, nhớ rõ dây phải để bên ngoài.” Hắn yêu cầu nàng luyện tập nhiều lần, để khi về nhà không làm sai.
Nàng thân là hoàng hoa khuê nữ, trước mặt nam nhân, lại cầm cái tampon rút ra đút vào. Trời ơi nàng rốt cuộc làm sai cái gì? Vì sao phải tàn nhẫn trừng phạt nàng như thế? (Á á á á. Cái này giống… thôi mà em không giám nói đâu, mọi người cứ tưởng tượng đi nhá *hắc hắc* *cười gian*)
Ô ô ô…… Trải qua luyện tập, cuối cùng nàng cũng sử dụng tampon một cách thành thạo. Hắn lại đi lấy thuốc mỡ đến giúp nàng bôi vào, xem vẻ mặt nàng cùng bộ dáng chịu đả kích, hắn chủ động giúp nàng mặc qυầи ɭóŧ, sửa sang lại làn váy. (ối cái nam nhân này… Hoằng ca *lườm*: ta thì sao? Hinh tỷ*2 mắt hình trái tim*: bấn quá… ta thích thế. edit giả: xách dép chạy)
“Cám ơn…” Đối với nam nhân trước mặt, nàng có thể nói là không còn gì kiêng kỵ.
” Không cần khách khí, tôi đưa cô về nhà.” Hắn lo lắng nàng đi một mình có thể xảy ra vấn đề.
Có lái xe miễn phí ai có thể cự tuyệt? Nàng gật gật đầu,bỗng nhiên đầu óc nghĩ lung tung rồi bật nói thành tiếng: ” Bác sĩ a, tôi cũng muốn xem bộ phân sinh dục của nam giới như thế nào, có thể chứ?” (oái. đồ mặt dày. Hinh tỷ *vênh mặt*: kệ ta)
” Một ngày nào đó cô sẽ có cơ hội.” Nàng sớm muộn gì cũng yêu đương rồi kết hôn. Nghĩ đến đó, hắn bỗng thấy nao lòng, con người có thể có được hạnh phúc thì nên biết quý trọng.
” Hiện tại không được sao?” Của nàng đều đã bị hắn nhìn cũng đã nhìn hết, sờ cũng đã sờ hết, hắn lại không hề suy nghĩ như vậy? (hả? tỷ đòi nhìn hàng của Hoằng ca sao? :-&. Tán kiểu này liệu có đổ hay không?)
” Ta có thể lấy ảnh chụp cho ngươi xem.”
” Vậy không cần.” Ảnh chụp đâu có kí©ɧ ŧɧí©ɧ như vật thật? (em đến chắp tay bái tỷ làm sư phụ mất thôi. Thế mà cũng có thể nghĩ ra được)
” Đi thôi.” Hắn như cũ giúp nàng lấy túi xách, đi ra ngoài.
Nhìn hắn săn sóc như thế lại không thu phí khám, nàng mới phát giác da mặt mình thực dày, nói:” Cám ơn anh đã giúp đỡ tôi như vậy, khi nào đó tôi mời anh ăn cơm được không?”
” Được.” Nàng đã có đối tượng xem mắt, kế tiếp lại có cơ hội phát triển, làm sao có thể để ý đến 1 nam nhân không thú vị lại vô dụng như hắn? Bởi vậy hắn thuận tiện trả lời, không để ý lắm.
Trải qua một buổi tối cuối tuần trao đổi về chữa bệnh, mặc dù là có chút khôi hài và vô lí (phóng túng), nhưng cũng đã không còn thấy cô đơn nữa.