Editor: Mạnh Thường Ca
Nhưng giây tiếp theo, đã bị thiếu nữ nhẹ nhàng cầm lấy.
Ngải Lộ Lộ kéo thiếu nữ ấy đứng dậy từ trên mặt đất, sau đó cởϊ áσ choàng của mình khoác lên người Nicole dơ bẩn rối loạn không chịu nổi, trên người nàng ấy nàng đầy dấu chân và dấu vết bị kéo túm, không khó để tưởng tượng lúc trước nàng ấy đã phải chịu sự đối xử thô bạo như thế nào.
Nhưng quần chúng xung quanh vây xem không có một ai vươn tay ra cho nàng ấy, hình như đã tập mãi thành thói quen với tình cảnh này.
Ngải Lộ Lộ giữ chặt Nicole rồi đi ra ngoài, phía sau bỗng nhiên vang lên lời nói ấp úng của người đàn ông.
“Ma, ma pháp sư đại nhân, nha đầu này là con gái của tôi, ngài cưỡng ép đưa nó đi như này có phải hay không...”
Ngải Lộ Lộ xoay người, mặt không biểu tình nhìn người đàn ông, lạnh lùng nói: “Ngươi có xem nàng ấy là con gái của mình sao?”
Người đàn ông sửng sốt.
Ngải Lộ Lộ lại quay đầu nhìn về phía Nicole, nghiêm túc hỏi: “Nicole, nói cho mình, cậu muốn ở lại, hay là đi với mình?”
Nicole nhìn phụ thân của nàng ấy, lại nhìn Ngải Lộ Lộ, cắn môi do dự, cuối cùng chua xót nói: “Lộ Lộ, khảo hạch ma pháp sư tập sự lần này mình không đạt.”
Tuy học viện Pháp Lam sẽ cho dân thường một ít cơ hội, nhưng nếu như thiên phú của đối phương thật sự quá kém, đến cả khảo hạch cơ sở cũng không thông qua đến cuối cùng vẫn sẽ bị khai trừ, dù sao học viện Pháp Lam không phải tổ chức từ thiện, không có khả năng tiếp tục cung cấp sự giáo dục và trả giá cho những học sinh không có tiền đồ.
Ngải Lộ Lộ thuận lợi như vậy không đơn thuần chỉ vì thiên phú ưu tú của nàng, mà còn vì kinh nghiệm của cả hai đời cùng với tiện nghi của thân phận địa vị Thánh Nữ, cho nên mới như cá gặp nước thông thạo ở khoa ma pháp.
Mà nền tảng của Nicole thật sự quá kém, nhưng lỗi sai cũng không phải hoàn toàn do nàng ấy, gia đình của nàng ấy cũng chính là một nguyên nhân quan trọng làm liên lụy đến nàng, sinh ra trong một gia đình trọng nam khinh nữ nên sau khi nàng ấy có thể tiến vào được học viện Pháp Lam mới bắt đầu được học, đến cả chuyện biết chữ và cơ sở của ma pháp nàng cũng không biết, cho nên sao có thể trong khoảng thời gian ngắn có thể học được tri thức ma pháp khổng lồ và lý thuyết cơ sở như vậy.
Dân thường muốn một bước lên trời, nào có dễ dàng như vậy.
Cái gọi là bố thí và công bằng, cuối cùng vẫn chỉ là một trò cười.
Có lẽ chung quy vẫn phải nhận mệnh.
Nhưng nghĩ đến việc phải quay trở về cái gia đình tràn đầy bạo lực và sự bất công, còn bị phụ thân coi như hàng hóa bán cho một lão già để đổi lấy sính lễ cho em trai cưới vợ, trong nháy mắt Nicole vô cùng tuyệt vọng, thậm chí tâm như tro tàn.
Nếu như trước đây không gặp được Ngải Lộ Lộ có lẽ nàng ấy đã chấp nhận số mệnh.
Nhưng mà khi đã trải qua những ngày tháng tốt đẹp an ổn cùng với tình hữu nghị ấm áp như vậy, sao Nicole có thể muốn trở lại những ngày như trong quá khứ được.
Thật ra tuy rằng nền tảng của Nicole không tốt, nhưng dưới sự giúp đỡ của Ngải Lộ Lộ và sự cố gắng của bản thân, dù không nói tiến bộ thần tốc như nào nhưng mà khảo hạch ma pháp sư tập sự vẫn không thành vấn đề, chỉ là bởi vì Ngải Lộ Lộ đột nhiên mất tích ở trong trường học, sinh tử không rõ, Nicole thời thời khắc khắc đều luôn lo lắng cho Ngải Lộ Lộ nên khi khảo hạch đã phân tâm cho nên mới không thể vượt qua khảo hạch ma pháp sư tập sự.
Ngải Lộ Lộ cũng biết tiêu chuẩn của Nicole nên nàng cũng có chút kinh ngạc với việc Nicole không vượt qua được khảo hạch ma pháp sư tập sự, nhưng mà khi nhìn thấy sự vui mừng và nhẹ nhõm trong mắt của thiếu nữ mặt tròn mới hiểu được lý do.
Nàng vỗ vỗ tay Nicole, dịu dàng an ủi: “Đừng lo lắng, với năng lực của cậu khảo hạch lại lần nữa chắc chắn sẽ vượt qua được.”
Nicole cười khổ lắc đầu nói: “Lộ Lộ, đây là cơ hội cuối cùng của mình rồi, giáo sư đã thông cáo cuối cùng cho mình.”
“Nicole,cậu quên rồi sao?” Ngải Lộ Lộ nói: “Mình là hội trưởng Hội Học Sinh, có quyền xin giáo sư cho cậu một cơ hội khảo hạch nữa.”
Trong mắt Nicole lưỡng lự, sau đó mới chậm rãi mở miệng nói: “Lộ Lộ, hội trưởng Hội Học Sinh Pháp Lam, hiện giờ là Irene · Dodgson.”
Ngải Lộ Lộ hoàn toàn ngây ngẩn.
.