Cô không nghĩ tới khu người nhà lại rộng như vậy , nhà trệt nhà lầu đều có . Lại nghe Từ An Khang nói nơi nay ước chừng có 500 quân tẩu ở, chỉ cần là quân nhân đóng quân gần đây, đều đưa người nhà đến nơi này.
Cho nên việc kiểm tra khu người nhà cũng đặc biệt nghiêm khắc.
“Nhiều quân tẩu như vậy , các nàng gửi con đi học ở đâu?”
Vân Thanh Đường nhân cơ hội hỏi Từ An Khang.
“Gần đây có tiểu học , người trong thôn và gia đình quân nhân trong khu người nhà đều gửi con đến trường tiểu học đó đọc sách.” Giọng Từ An Khang trở nên trầm hơn khi nói , lại nói : “Thậm chí phụ huynh ở thành phố đều thích đem con gửi đến đây học , điều kiện tiểu học không tồi.”
Thời điểm xe tiến vào cửa bị chặn lại , cho dù là xe quân bộ đến cũng phải trải qua kiểm tra mới có thể cho đi.
“Đây là gia đình quân nhân mới tới?”
Binh ca ca canh giữ ở cửa lật xem tư liệu , “Là doanh trưởng Chu Dịch Quân cùng vợ? Mới kết hôn? Tân hôn vui vẻ a! Được rồi , vào đi!”
Vân Thanh Đường nhờ Từ An Khang dừng lại một lúc , cô lấy một nắm kẹo trong ba lô đưa cho Binh ca ca , cười nói : “Đây là kẹo mừng , mọi người cùng nhau dính chút không khí vui mừng.”
Nếu là kẹo mừng , tự nhiên không có đạo lý không nhận , hai cái Binh ca ca cười nhận lấy kẹo mừng từ trong tay Vân Thanh Đường , chúc Vân Thanh Đường tân hôn vui vẻ.
Hàn huyên một lúc sau , lúc này mới đi vào.
Quân khu biên cảnh bên này chỉ có doanh trưởng mới có thể xin tùy quân , Chu Dịch Quân xem như là quân nhân có binh hàm thấp nhất , đồng thời cũng là quân nhân trẻ tuổi nhất.
Phòng tốt không thể xin được , có thể xin nhà lầu 2 phòng 1 sảnh vẫn là nói vì khả năng Chu Dịch Quân cao.
Phòng ở tầng 3 , 2 phòng 1 sảnh ước chừng 70m².
Bên trong có phòng bếp cùng phòng vệ sinh, trang trí tuy rằng đơn sơ, nhưng dọn dẹp một chút cũng có thể ở thoải mái.
Từ An Khang giúp Vân Thanh Đường và Chu Dịch Quân cầm hành lý, dọn dẹp xong hết thảy, lúc này mới đề nghị rời đi.
“Doanh trưởng , chị dâu , ta đi trước a!”
“Hôm nay không thể giữ cậu , ta cùng Dịch Quân còn phải thu dọn đồ đạc , chờ sau khi thu dọn xong , chúng ta xem ngày kia có thời gian không mời cậu tới ăn cơm nha!”
Vốn dĩ Vân Thanh Đường muốn giữ Từ An Khang ở lại ăn cơm , nhưng cô cùng Chu Dịch Quân vừa mới đến , buổi tối phỏng chừng không có gì tiếp đãi , nghĩ nghĩ chỉ có thể từ bỏ.
“Chị dâu khách khí qua….”
Từ An Khang ngượng ngùng cười cười.
Cuối cùng không thắng nổi lời mời nhiệt tình của Vân Thanh Đường , Từ An Khang vẫn là đáp ứng , lại hàn huyên một phen , Từ An Khang lái xe trở về quân khu.
Lúc này hai người mới có thời gian ở chung đơn độc.
Vân Thanh Đường mới tùy quân , có rất nhiều lời muốn nói với Chu Dịch Quân.
Đi tới một nơi xa lạ, tương lai ở đây mười năm, nơi này chính là nhà cô với Chu Dịch Quân!
“Dịch Quân , anh có biết hàng xóm ở bên cạnh không?”
Chu Dịch Quân cũng không nhàn rỗi , hai tay đều cầm đồ , làm việc so với Vân Thanh Đường cẩu thả hơn.
Hắn một bên thu dọn đồ một bên trả lời Vân Thanh Đường nói , “Cái này anh đã hỏi thăm qua, phần lớn thời gian anh ở quân khu, về sau em sẽ phải cùng các gia đình quân nhân khác ở chung hòa đồng, em còn nhỏ, anh không yên tâm…”
Vạn nhất có người khi dễ vợ hắn thì làm sao bây giờ?
Vợ hắn tuổi còn nhỏ , tính cách lại ôn nhu làm hắn thực lo lắng.
“Tòa nhà có 5 tầng, mỗi tầng có 5 hộ gia đình, 4 gia đình quân nhân ở cùng tầng chúng ta là doanh trưởng Trịnh Phương Tích vợ Hách Ái Mai, doanh trưởng Gianh Phi Dương vợ Ân Lệ, doanh trưởng Đào Nghĩa vợ Khâu Chiêu Đệ, doanh trưởng Bành Tin Khoan vợ Trác Vân Vân.”
“Cũng không biết họ có ở chung được không…”
✽