Cao trào đến mãnh liệt , thật mãnh liệt , kɧoáı ©ảʍ giống như triều dâng quét qua thân thể mẫn cảm của cô , từng lỗ chân lông như đều bị điện mở ra.
Cảm giác tê dại đến tận da đầu khiến cô trợn mắt , lè lưỡi với bộ dạng bị hung hăng thao hư.
Quá xinh đẹp! Quá mê người!
Ánh mắt nóng bỏng của Chu Dịch Quân tuần tra ở trên người Vân Thanh Đường từ đầu đến cuối , sau đó dừng ở tiểu huyệt bị hắn thao sưng đỏ.
Dâʍ ŧᏂủy̠ từ sâu trong tiểu huyệt phun ra , toàn bộ đều tưới lêи đỉиɦ côn ŧᏂịŧ của hắn , theo côn ŧᏂịŧ rút ra , dâʍ ŧᏂủy̠ cũng chảy ra , nhìn giống như là nướ© ŧıểυ.
Cao trào đến tiểu huyệt kẹp thực chặt , miệng bên trong mυ'ŧ lấy côn ŧᏂịŧ hắn , hắn thật sảng hận không thể trực tiếp bắn ra.
Nhưng hắn luyến tiếc , còn muốn thọc ra rút vào , thẳng đến Vân Thanh Đường chịu không nổi mới thôi.
Thị giác cùng cảm giác của người đàn ông được hưởng thụ gấp đôi , anh không màng Vân Thanh Đường còn đang cao trào , côn ŧᏂịŧ cứng rắn thô to thao lộng đến kịch liệt.
“Ngô a ~ Dịch Quân! Không được! Như thế nào lại to ra……Ô ô……Tiểu huyệt thật căng! Bên trong đầy quá……A a! Thật kí©ɧ ŧɧí©ɧ……Phải bị lộng chết! Ô ô!”
Côn ŧᏂịŧ bên trong tiểu huyệt dường như lại lớn một vòng , tiểu huyệt bên trong căng đến muốn chết , Vân Thanh Đường phảng phất phải bị thao đến chết điếng.
Tiểu huyệt mẫn cảm bị không ngừng thọc vào rút ra , côn ŧᏂịŧ thậm chí ở tiểu huyệt chuyển động hướng cổ tử ©υиɠ cọ xát , dùng sức như muốn đem qυყ đầυ cắm vào tử ©υиɠ.
Hông đẩy về phía trước hết lần này đến lần khác , nhanh đến mức tàn ảnh , Vân Thanh Đường đáng thương hề hề nức nở cũng không làm Chu Dịch Quân dừng lại.
Ánh mắt hắn nóng rực nhìn Vân Thanh Đường , xem bộ dạng bị thao hư mê người của cô , ngược lại càng thêm điên cuồng.
Vân Thanh Đường vuốt bụng nhỏ, côn ŧᏂịŧ quá thô quá lớn bụng nhỏ đều bị thao nhô lên một chút , cô cảm thấy Chu Dịch Quân quả thực động dục như là dã thú , thể lực đáng sợ , côn ŧᏂịŧ đáng sợ , cô thật sự phải bị thao hỏng rồi!
Tiểu huyệt vừa đau vừa tê dại , thân thể cũng dần trở nên vô lực , ngay cả rêи ɾỉ cũng khàn khàn.
Mỗi một tấc mị thịt trong tiểu huyệt đều bị hung hăng ma xát cào cấu , từng điểm mẫn cảm bị chạm vào , Vân Thanh Đường không khỏi kêu rên rêи ɾỉ , dường như cô bị thao đến cao trào!
Thân thể bị kɧoáı ©ảʍ quá mức co rút , cô ngẩng đầu lên , khóe mắt chảy ra nước mắt , sắp bị thao chết rồi!
“A a a! Không được! Thật sự……Lại muốn ra! A a! Dịch Quân! Anh…… Nhanh lên…… Kết thúc a! A a! Thật thoải mái…… Thân thể không chịu nổi! Tiểu huyệt muốn phun! A a!”
Chu Dịch Quân còn quá nhiều thể lực tích góp , nhưng hắn suy xét Vân Thanh Đường là lần đầu tiên , quyết định vẫn là bắn cho cô đi!
Ngày sau còn nhiều thời gian lắm , vợ hắn phải rèn luyện hơn mới được , ít nhất cũng phải hai ba lần…..
Hắn nắm lấy hai chân Vân Thanh Đường , nâng hông cô lên cao , bắt đầu cuộc chạy nước rút cuối cùng.
“Vợ! Anh liền bắn cho em! Toàn bộ bắn cho em!”
Chu Dịch Quân rêи ɾỉ , lại lần nữa hung hăng thọc ra rút vào thêm trăm cái nữa , sau đó đẩy hông xuống!
Qυყ đầυ dùng sức ở cổ tử ©υиɠ , mã mắt phốc phốc phun ra một cỗ tϊиɧ ɖϊ©h͙ đặc sệt màu trắng , lượng nhiều bắn lại nhanh.
Tϊиɧ ɖϊ©h͙ xử nam đem tử ©υиɠ đều rót đầy , bắn Vân Thanh Đường lại lần nữa đến đỉnh , khóc thét lại cao trào một lần . Đêm tân hôn thật hạnh phúc lại mệt mỏi.
Ngày hôm sau, Vân Thanh Đường ở trong lòng ngực Chu Dịch Quân tỉnh lại.
“Tỉnh?”
Chu Dịch Quân khả năng cũng mới tỉnh không bao lâu , thanh âm trầm thấp khàn khàn , làm lỗ tai Vân Thanh Đường đều cảm thấy ngứa.
“Ân,mấy giờ?”
Vân Thanh Đường yếu ớt cử động thân thể , phát hiện không chỉ eo bủn rủn , mà hai chân cũng run rẩy yếu ớt , tựa như không đứng dậy được.
“8 giờ rưỡi.”
“Mẹ , bọn họ đã làm xong bữa sáng , muốn dậy sao?”
Chu Dịch Quân nghe được thanh âm phía dưới , biết thời gian không còn sớm , nhưng người nhà biết tối hôm qua bọn họ là đêm tân hôn , cũng không có đi lên đánh thức bọn họ.
Mặt Vân Thanh Đường trở nên nóng bừng.
Kia chẳng phải là cả nhà đều đã biết cô cùng Chu Dịch Quân buổi tối……Vân Thanh Đường thẹn thùng cực kỳ , vội vàng lôi kéo Chu Dịch Quân muốn dậy.
“Đều đã muộn như vậy, chúng ta mau xuống đi.”
Eo Vân Thanh Đường cố gắng muốn ngồi dậy , thực đáng tiếc cô thất bại.
“Nha…Eo thật đau.”
Bây giờ cô còn không có ngồi dậy được , làm sao mà xuống lầu đây?
Chu Dịch Quân phát ra một tiếng cười khẽ , sau đó nghênh đón ánh mắt xấu hổ buồn bực của Vân Thanh Đường , hắn vội vàng thu hồi nụ cười , đỡ Vân Thanh Đường ngồi dậy.
“Vợ, anh đỡ em đi rửa mặt , em dựa vào trên người anh là được , anh tuyệt đối sẽ không làm em đυ.ng tới.”
Vân Thanh Đường cảm thấy chính mình biến thân thành lão Phật gia , Chu Dịch Quân thành tiểu quân tử , cô toàn thân vô lực đè ở trên người anh , lúc này mới xem như ngồi dậy.
Khi cô vào phòng rửa mặt súc miệng , Vân Thanh Đường chậm rãi thu dọn đồ đạc , Chu Dịch Quân lại đem cô đỡ đến mép giường.
“Chờ anh đi rửa mặt , chúng ta thu thập tốt liền xuống.”
✽