Huyết chủ?
Nghe đến hai chữ “Huyết chủ”, ngay cả Hoàng Phủ Hiên và Tư Mã Thiên Quang đều không khỏi kinh hoảng, trên mặt tràn đầy hoảng sợ.
Sau đó, bọn họ vội vàng quỳ xuống trước mặt người đàn ông tôn quý ưu nhã đó, sắc mặt trắng bệch một mảng, ngay cả thở cũng không dám thở mạnh.
Bởi vì người đàn ông trước mắt này chính là cố vấn đứng đầu dưới trướng vua Huyết Ngục, đồng thời cũng là người nắm quyền của tập đoàn tài chính nổi tiếng toàn cầu “Tập đoàn tài chính Locke Phoebe”.
“Lâm Thiệu Huy, mau quỳ xuống!”
Bạch Tố Y hoảng sợ đến mức cả giọng nói đều thay đổi, vội vàng bắt Lâm Thiệu Huy phải quỳ xuống.
Người đàn ông trước mắt này còn kinh khủng hơn gấp mười lần đám cậu chủ giàu bên ngoài cộng lại.
Đây mới thật sự là vương giả, không thể xâm phạm!
Thế nhưng Lâm Thiệu Huy vẫn đứng yên bất động như cũ, dở khóc dở cười, bảo anh quỳ xuống trước mặt cấp dưới của mình sao?
Hành động này của anh lại khiến mọi người ở đây thầm cười nhạt, đối mặt với Huyết chủ trên cao mà lại không quỳ xuống, đúng là muốn chết mà!
Lâm Thiệu Huy lắc đầu cười khổ.
“Nếu như anh quỳ xuống trước mặt anh ta, như vậy anh ta... sẽ phải chết đấy.”
Nếu người của anh biết được anh quỳ xuống trước mặt Huyết chủ, bọn họ nhất định sẽ băm xác anh ta thành trăm mảnh mất.
Cái gì?
Nghe thấy lời nói hàm hồ của anh, toàn bộ hội trường đều vô cùng hoảng sợ. Lúc này, vẻ mặt của tất cả mọi người đều tràn ngập sợ hãi, bọn họ không còn tin tưởng vào lỗ tai mình nữa.
Người này lại dám công khai uy hϊếp Huyết chủ trước mặt mọi người như thế sao?
Điên rồi!
Anh nhất định là điên rồi.
Mọi người ở đây chỉ cảm thấy da đầu như muốn nổ tung, toàn bộ đều dùng ánh mắt sợ hãi nhìn về phía Lâm Thiệu Huy.
Làm nhục Huyết chủ tương đương với làm nhục vua Huyết Ngục, thằng nhóc này đúng là đâm đầu vào chỗ chết mà.
Một lát nữa, không chỉ có Lâm Thiệu Huy phải chết mà ngay cả nhà họ Bạch cũng không tránh khỏi liên quan.
Bọn họ đã có thể đoán trước được nhà họ Bạch sắp sửa bị trừ tên vĩnh viễn ở Nam Lộc rồi.
Nghe thấy lời nói của Lâm Thiệu Huy, hai mắt Bạch Tố Y lập tức tối sầm lại giống như cả người bị hút khô khí lực, xụi lơ trên đất.
Trên mặt cô hiện lên vẻ tuyệt vọng sâu sắc.
Xong rồi!
Giờ phút này, hoàn toàn xong rồi!
Lúc này, Huyết chủ Bạc Tư Niên của Locker Phoebe cũng theo tiếng nói nhìn về phía Lâm Thiệu Huy. Sau khi nhìn thấy gương mặt Lâm Thiệu Huy, vẻ mặt anh ta cũng giống y như mọi người vậy, tràn ngập sợ hãi và kính sợ, vội vàng muốn quỳ xuống trước mặt Lâm Thiệu Huy.
Thế nhưng Lâm Thiệu Huy nhanh nhẹn nháy mắt với anh ta.
Bạc Tư Niên mang theo chỉ số thông minh một trăm tám mươi lập tức tỉnh ngộ lại, không tiếp tục quỳ xuống nữa, thế nhưng hai mắt lại không thể khống chế đỏ bừng lên.
Tuy nhiên, dáng vẻ này của anh ta trong mắt mọi người chính là giận dữ đến mức độ cao nhất, khiến hai tròng mắt đều đỏ lên như máu.
Thấy vậy, tên Hoàng Phủ Hiên kia mừng rỡ như điên, vội vàng hô to nói:
“Huyết chủ, người này giả mạo vua Huyết Ngục, còn dám công khai uy hϊếp anh nữa. Đây chính là bất kính lớn nhất đối với vua Huyết Ngục, anh tuyệt đối không thể bỏ qua cho anh ta được đâu.”
“Hoàng Phủ Hiên, anh...”
Tư Mã Yên Nhi tức giận nhìn chằm chằm Hoàng Phủ Hiên, không ngờ người này lại hèn hạ như vậy, bỏ đá xuống giếng.
Nghe vậy, ánh mắt Bạc Tư Niên hiện lên chút lạnh lùng, quay sang nhìn Hoàng Phủ Hiên:
“Hửm? Vậy theo anh thấy thì nên xử trí anh ấy thế nào đây?”
Hoàng Phủ Hiện lập tức bối rối.
Đường đường là Huyết chủ, vậy là lại hỏi ý kiến của anh ta sao?
Hoàng Phủ Hiên hơi kinh ngạc, kích động đến mức cả người đều run rẩy, sau đó thâm độc nhìn về phía hai vợ chồng Lâm Thiệu Huy:
“Theo tôi thấy tên ngu xuẩn này phải đánh chết tại chỗ! Vợ của anh ta chính là người thừa kế của nhà họ Bạch, Lâm Thiệu Huy dám làm loạn như vậy chắc chắn là bởi vì có nhà họ Bạch làm chỗ dựa, vì thế nhà họ Bạch cũng không thể bỏ qua luôn, phải khiến cho bọn họ tan nhà nát cửa!”
Ồ ồ!
Mọi người đồng loại thốt lên.
Tan nhà nát cửa sao?
Một mũi tên bắn hạ hai con chim!
Thật là tâm tư ác độc.
Hoàng Phủ Hiên đang muốn mượn Lâm Thiệu Huy để nhổ cỏ tận gốc nhà họ Bạch.
Tất cả mọi người đều ném ánh mắt đồng tình nhìn về phía Bạch Tố Y, tìm một người chồng vô năng nhưng thích gây chuyện như vậy, kết quả làm hại cả gia tộc. Người phụ nữ này quá bất hạnh rồi!
“Anh, cầu xin anh hãy giúp đỡ Lâm Thiệu Huy đi, cầu xin anh hãy cứu lấy anh ấy có được không? Sau này em sẽ ngoan ngoãn nghe lời, không chọc anh tức giận nữa.”
“Thậm chí, em sẽ đồng ý với anh không gặp lại anh ấy nữa, chỉ cầu xin anh cứu anh ấy một mạng thôi.”
Tư Mã Yên Nhi khóc không thành tiếng, nắm lấy vạt áo Tư Mã Thiên Quang khổ sở cầu xin, khóc đến mức gần như sắp tắt thở đến nơi, dáng vẻ kia thật sự khiến người khác tan nát cõi lòng.
“Hồ đồ!”
Sắc mặt Tư Mã Thiên Quang vô cùng khó coi mắng một câu:
“Em cũng không xem thử cậu ta đắc tội với ai, lỡ như vì cậu ta mà đắc tội với Huyết chủ thì nhà họ Tư Mã của chúng ta sẽ vĩnh viễn biến mất đấy.”
“Muốn trách thì trách cái tên cuồng vọng tự đại kia, tự hại chết bản thân!” Tư Mã Thiên Quang khẽ liếc mắt về phía Lâm Thiệu Huy, khinh bỉ nói:
“Đắc tội với Huyết chủ, kết quả của cậu ta chỉ có một mà thôi, đó chính là chết!”