Nhật Ký Quay Phim Của Song Tính: Vân Nhược

Chương 25 (H)

Chương 7

Từ sau lần Chu Minh Giám đưa ra đề nghị “đổi thê”, trong lòng Đường Thiên luôn mong ngóng, mỗi ngày thân thể đều ngứa. Khi hai người làʍ t̠ìиɦ ông xã sẽ miêu tả hình ảnh cậu bị anh chồng liếʍ hoa huyệt để tăng kɧoáı ©ảʍ. Tuy vậy, đã qua một khoảng thời gian rồi mà cậu vẫn chưa thấy Chu Minh Giám có hành động gì, trong lòng mất mát nhưng cũng rất nhanh đem sự tình buông xuống. Không ngờ rằng chiều hôm nay, Chu Minh Giám lại bảo cậu tắm rửa sạch sẽ, thay đồ để ra ngoài.

Đường Thiên bình thường ra đường đều mặc đồ nam, cậu chọn một bộ trang phục đơn giản, chỉ có nội y là lựa chọn tỉ mỉ một chút. Cậu lấy ra từ trong tủ một chiếc qυầи ɭóŧ chữ T bằng ren gợi cảm, mỗi khi bước đi cả hoa huyệt và cúc huyệt sẽ bị vải dệt cọ xát.

Chu Minh Giám dẫn cậu đi ăn cơm chiều, Đường Thiên cố tình không ăn nhiều. Ăn xong hai người liền tới khách sạn. Chu Minh Giám cầm thẻ phòng trực tiếp dẫn cậu lên tầng cao nhất. Đường Thiên nhìn căn phòng xa hoa và chiếc giường king size liền sửng sốt, sắc mặt thoáng hiện sự kinh ngạc. Cậu dựa sát vào người ông xã nhỏ giọng nói, “Ở nhà cũng được mà, sao phải tới nơi này làm gì.”

Chu Minh Giám nhéo cái mông đầy đặn của cậu thấp giọng giễu cợt, “Tiểu tao hóa, chẳng lẽ không biết hôm nay sẽ làm gì à?”

Đường Thiên e lệ ngượng ngùng nhìn hắn, “Không biết ạ.”

“Bà xã, chắc phía dưới em ướt lắm rồi phải không? Có muốn ăn dươиɠ ѵậŧ nam nhân hay không?

Đường Thiên vội vàng lắc đầu, nghĩ một đằng nói một nẻo, “Em chỉ muốn ông xã thôi.” Cậu nhìn nụ cười của Chu Minh Giám, vươn cổ khẽ cắn bờ môi của hắn, “Ông xã xấu xa, em khẳng định là anh đang muốn làʍ t̠ìиɦ với chị dâu nên mới nghĩ ra chủ ý này. Chị dâu xinh đẹp hơn em, có phải anh đã sớm muốn thao chị dâu rồi đúng không?”

Chu Minh Giám không phủ nhận. Hắn ôm Đường Thiên vào lòng hôn lên đôi môi cậu, hôn đến khi cậu không thở nổi mới buông ra. Đường Thiên đang muốn nói sang chuyện khác thì chuông cửa vang lên, Chu Minh Giám cười xấu xa nói, “Dươиɠ ѵậŧ mà em tâm tâm niệm niệm rốt cuộc cũng tới rồi.”

Hắn đi ra mở cửa, ở ngoài quả nhiên là Chu Minh Bằng cùng Vân Nhược. Chu Minh Bằng mặc một thân đồ lao động, cơ bắp rắn chắc, màu da ngăm đen, trên người còn mang theo mùi mồ hôi nồng đậm, có lẽ là mới từ công trường đi thẳng tới đây. Vân Nhược đứng bên cạnh hắn thì lại vô cùng sạch sẽ, làn da anh trắng nõn, dáng người lại nhỏ xinh, nhìn qua còn tưởng là sinh viên mới ra trường, không thể ngờ rằng anh đã bước qua tuổi ba mươi.

Ánh mắt hai anh em nhìn nhau mang đầy ẩn ý, Chu Minh Giám liền cười tránh đường cho họ đi vào. Đường Thiên và Vân Nhược có hơi xấu hổ không dám nhìn nhau, mãi một lúc sau Đường Thiên mới bước tới chào hỏi, Vân Nhược đỏ mặt đáp lại một chút.

Trời đã tối rồi, bởi vì phòng họ thuê ở tầng cao nhất nên vô cùng yên tĩnh, Chu Minh Giám vẫn đem rèm cửa kéo vào, quay đầu đã thấy anh trai mình đang đè vợ ở trên giường, bắt đầu cởϊ qυầи áo. Chu Minh Giám cũng đi qua ôm lấy Đường Thiên, đem cậu đẩy ngã xuống giường. Cậu e lệ giãy giụa, “Ông xã, không cần ở chỗ này.”

“Vì sao không cần? Rõ ràng em rất thích, khẳng định tao huyệt cũng ướt rồi.” Chu Minh Giám không đè thấp tiếng nói làm bốn người đều nghe thấy rõ ràng. Chu Minh Bằng cũng nhìn Vân Nhược cười nói, “Còn ngượng ngùng cái gì? Toàn thân trên dưới đều bị em trai chồng làm qua không biết bao nhiêu lần rồi.” Vân Nhược đỏ mặt, vội vã nhìn sang chỗ Chu Minh Giám và Đường Thiên.

Đường Thiên nghe vậy hung hăng cắn môi ông xã một cái, “Quả nhiên là giấu giếm em.”

Quần áo của Vân Nhược và Đường Thiên dần bị cởi ra, nhũ thịt đầy đặn hoàn toàn lộ ra trước mặt hai người đàn ông. Chu Minh Giám nắm lấy một bên ngực bà xã, vân vê xoa bóp, “Vυ' lớn thế này, không biết đã bị bao nhiêu người chơi qua.” Đường Thiên vội vàng phản bác. Hắn đem qυầи ɭóŧ cậu kéo xuống, nhìn qυầи ɭóŧ chữ T gợi cảm trong tay liền nhướng mày, “Bên ngoài thì ăn mặc đứng đắn, hóa ra ở trong lại dâʍ đãиɠ thế này.”

Đường Thiên bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ dâʍ ŧᏂủy̠ tràn ra, đôi mắt lại hướng sang phía Vân Nhược, “Chị dâu cũng mặc qυầи ɭóŧ gợi cảm như thế, sao anh không nói.”

Vân Nhược nghe cậu nói vậy, thẹn thùng khép chặt hai chân, lại bị Chu Minh Bằng tách ra, hắn còn cố ý hướng sang phía hai người bên này để họ xem rõ ràng. Chu Minh Giám nhìn cảnh đẹp giữa hai chân Vân Nhược, côn ŧᏂịŧ liền cương cứng, hắn khó nhịn liếʍ liếʍ môi, “Chị dâu thật đẹp.”

Vân Nhược thở dốc, trong miệng phát ra tiếng rêи ɾỉ khe khẽ, đôi mắt vì kɧoáı ©ảʍ dần mất đi tiêu cự, nhìn qua vô cùng gợϊ ȶìиᏂ. Chu Minh Bằng liếʍ láp vành tai anh cười khẩy, “Chỉ bị tình nhân nhìn một chút mà đã không chịu nổi rồi à?”

Vân Nhược vội vã lắc đầu phủ nhận, “Không có, tại em thấy xấu hổ thôi.” Hai chân anh bị tách rộng ra, hoa huyệt và qυầи ɭóŧ bị em trai chồng nhìn thấy rõ ràng khiến anh vừa thẹn thùng nhưng cũng thấy thật sướиɠ. Dâʍ ŧᏂủy̠ so với bình thường trào ra còn nhiều hơn, làm hoa huyệt ướŧ áŧ lầy lội.

Chu Minh Bằng cười lạnh, đem qυầи ɭóŧ Vân Nhược vạch ra, ngón tay không chút do dự đút vào hoa huyệt, đem dâʍ ŧᏂủy̠ phun ra làm bẩn ga giường. “Dâʍ ŧᏂủy̠ nhiều thế này là muốn ăn dươиɠ ѵậŧ lắm rồi đúng không?”

“A…không có.” Bởi vì động tình, làn da Vân Nhược đỏ dần lên, hai mắt đều nhiễm nước. Đường Thiên nhìn dáng người thô tráng của anh chồng, hoa huyệt sớm đã ướt đẫm, giờ phút này nhẫn nại không được nữa liền kéo cánh tay chồng, e thẹn nói, “Ông xã, em muốn.”

“Vẫn là bà xã thẳng thắn nhất. Qua bên kia ăn dươиɠ ѵậŧ mà em thích đi.”

Đường Thiên bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ cả người run lên, không hề xấu hổ mà bò tới chỗ Chu Minh Bằng. Hai bầu vυ' theo động tác di chuyển của cậu lắc qua lắc lại, khiến toàn thân cậu dâʍ đãиɠ vô cùng. Chu Minh Bằng nhìn cậu bò sang nhưng ngón tay không hề thoát ly hoa huyệt của Vân Nhược, hắn còn dùng thêm sức thọc vào rút ra, làm cho dâʍ ŧᏂủy̠ phun tung tóe.

Đường Thiên bò tới trước mặt hai người, trực tiếp tiến tới hôn lên môi Chu Minh Bằng, trong cổ họng không ngừng phát ra tiếng rêи ɾỉ, “Bằng ca…em muốn…muốn dươиɠ ѵậŧ anh thao em…”

Chu Minh Bằng đem ngón tay rút ra, ôm lấy em dâu dâʍ đãиɠ. Hắn mở miệng, hung hăng quấn lấy lưỡi cậu, đem nước miếng hút vào miệng, hai người hôn nhau phát ra chậc chậc tiếng nước. Vân Nhược bên cạnh rất nhanh được Chu Minh Giám ôm vào lòng, hắn cúi đầu nồng nhiệt hôn lên bờ môi anh.

Hai cặp đôi quấn lấy bạn tình hôn môi nồng nhiệt trên giường, bàn tay cũng không thành thật mà sờ soạng thân thể đối phương. Đường Thiên rất tự nhiên giơ tay nắm lấy cây dươиɠ ѵậŧ mà mình yêu nhất, đem gậy thịt nam nhân tuốt lên xuống. Đối lập với cậu, Vân Nhược lại dè dặt, e lệ hơn. Anh chỉ nằm thừa nhận nụ hôn của Chu Minh G ám, hai chân nhẹ nhàng quấn lấy eo đối phương, đùi mở ra cho nam nhân đùa bỡn hoa huyệt.