Edit: Pa
Thẩm Thanh liếc mắt một cái liền chạm vào ánh mắt sáng ngời của chàng trai, cậu nhanh chóng quay đầu giả bộ như không có chuyện gì. Một lúc sau, trong lòng ngứa ngáy cậu lại nghiêng qua, Điền Dã vẫn đang nhìn cậu chằm chằm, đối diện một lúc lâu. Không biết là ai đã bắt đầu trước, trong chốc lát liền kề vai gần gũi ôm lấy nhau.
Điền Dã đẩy Thẩm Thanh dựa lên thân cây, anh mò mẫm định kéo quần áo của Thẩm Thanh, đầu lưỡi của Thẩm Thanh vẫn ở trong miệng anh, cậu mơ hồ nói:
"Không được, tôi no quá rồi, còn chưa tiêu hóa hết..."
Điền Dã nhai chiếc lưỡi nhỏ trơn tuột trong miệng, đưa một tay vào trong áo phông rộng xoa nhẹ, bụng thật sự đã phồng lên gấp đôi, rồi lại trượt tới trước ngực xoa hạt trái cây nho nhỏ, anh liếʍ mυ'ŧ dái tai đầy đặn của Thẩm Thanh:
"Không sao, chỉ cần vận động một chút sẽ tiêu hóa hết."
Bánh bao sữa bé xinh, mềm mại bị bàn tay to lớn, ấm áp của Điền Dã nắm lấy, núʍ ѵú trở nên cứng ngắc. Thẩm Thanh chưa bao giờ chơi đùa nơi đó.
Không ngờ mình lại giống như một cô gái, được chơi vυ' cũng sướиɠ đến như vậy. Cậu nhỏ giọng thở dốc, suy nghĩ vừa rồi cùng sự mẫn cảm trong thân thể khiến Thẩm Thanh thấy khuất nhục, kɧoáı ©ảʍ mơn trớn theo đầu ngón tay của chàng trai khiến cậu không ngừng chịu sự kí©ɧ ŧɧí©ɧ, lan tới hạ thân khiến đũng quần ướt đẫm.
"Lúc ăn cơm liền để lộ ngực. Em cố tình dụ dỗ tôi sao? Hửm?" Điền Dã ngậm lấy da cổ mềm mại, giọng nói có phần tức giận.
"Ưʍ... Không, tôi không có..."
"Không phải để quyến rũ tôi, vậy em còn muốn quyến rũ ai nữa?" Mấy dấu răng đã hằn sâu ở lớp da thịt mềm mại trên cổ.
"Hức hức..." Thẩm Thanh bị cắn đến mức thở hổn hển, dù tức giận với tên vô lại này nhưng du͙© vọиɠ đang không ngừng gào thét, đành nhẹ giọng cầu xin hắn:
"Ừ... Đúng thế, tôi cố tình làm vậy, là để dụ dỗ anh... Hức... Tôi rất nhớ con *** to lớn của Đại Dã... Anh Đại Dã ơi, nhanh lên, nhanh giúp em bớt ngứa..."
Chàng trai nghe xong liền đỏ mắt, chui đầu vào áo sơ mi rộng thùng thình liếʍ ướt đầu v* trắng nõn, vừa cắn, vừa mυ'ŧ, vừa nhấm nháp, như muốn mυ'ŧ ra sữa.
"Ưʍ... Thật thoải mái... Bên này, ở bên này cũng muốn..."
Đôi mắt của Thẩm Thanh mơ màng bao phủ một tầng nước mắt, nhìn xuống dưới áo đang cộm lên một cái đầu nhấp nhổm cùng tiếng mυ'ŧ mát từ đầu v* khiến hai má cậu bất giác ửng hồng, cậu dang rộng hai chân cầu xin người đàn ông mau chóng chơi xuống phía dưới.
Chàng trai ngại trong sân không thể thấy rõ nên đã kéo cậu vào phòng ngủ. Vừa bật đèn sợi đốt, căn phòng liền sáng rực. Quần áo của Thẩm Thanh bị xé toạc thành một mớ hỗn độn không thể che đậy bất cứ thứ gì. Trên ngực còn rải rác một đám dấu hôn đỏ thẫm.
Điền Dã đẩy Thẩm Thanh xuống giường hai ba động tác đã lột trần trụi cậu.
"Lúc trước chưa nhìn rõ, hôm nay để tôi xem thật kỹ."
Thẩm Thanh ôm ngực, kẹp chân không cho anh nhìn, Điền Dã chen vào giữa hai chân anh, dùng đầu gối khoá trụ.
"Em không phải muốn người khác nhìn thấy nó sao? Cho nên mới tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ chạy trên núi, còn ước gì được kẻ khác nhìn thấy rồi kéo vào rừng cưỡиɠ ɧϊếp từ trong ra ngoài, có đúng không?"
Lời nói của Điền Dã khiến Thẩm Thanh xấu hổ vô cùng, nhưng khi nghĩ đến cảnh tượng đó, bướm nhỏ bất giác lại phun ra nhiều mật ngọt hơn.
Bướm da^ʍ ngứa quá, hai chân của Thẩm Thanh vòng qua eo gầy của Điền Dã, hẩy bướm cọ cọ trên bụng anh cho bớt ngứa, ma sát với quần áo thô ráp khiến cậu sướиɠ cực kỳ, kɧoáı ©ảʍ đến choáng váng. Cậu lảm nhảm những da^ʍ ngữ mà bình thường không thể nói:
"Ừm... Đúng thế... Thích bị người khác ngắm nhìn bướm da^ʍ... Sau đó bị một con *** lớn cᏂị©Ꮒ... a~"
Hai mắt Điền Dã đỏ ngầu, trực tiếp chọc một ngón tay vào cửa mình đang không ngừng mấp máy. Ngón tay bị mυ'ŧ chặt không thể nhúc nhích. Điền Dã sốt ruột, cúi người liếʍ láp, hộŧ ɭε run rẩy đứng lên.
"A..." Trong tiếng hét của Thẩm Thanh, ngón tay Điền Dã cảm nhận được một dòng nước da^ʍ ấm áp trào ra, sau khi ngón tay ướt đẫm đã có thể thuận lợi chọc rút, anh vội vàng cúi xuống liếʍ cắn hộŧ ɭε của cậu, Thẩm Thanh ê a lảm nhảm, thân thể nhanh chóng thả lỏng, toàn bộ ngón giữa đều được cắm vào.
Ngón tay chọc ngoáy một hồi, nước da^ʍ phun ra như được mở van, thấy bướm nhỏ có thêm chút khe hở anh liền chậm rãi đẩy thêm một ngón nữa, cuối cùng khi ngón tay thứ ba đút vào, Thẩm Thanh duỗi thẳng người, dịch mật chảy không ngừng phun khắp mặt và tay Điền Dã. TruyenHD
Thấy đã mở rộng tương đối, chàng trai móc dương v*t đã sớm cương cứng ra, cọ lên cọ xuống mấy cái trên mu *** trơn nhớt rồi nhắm thẳng cửa mình đang không ngừng mấp máy. Điền Dã cúi xuống bên tai cậu khẽ thì thầm một chữ, còn chưa kịp nghe ra thì ai đó đỉnh tới.
"A... Đau quá... Sẽ rách mất..."
Vừa tiến vào mỗi cái qυყ đầυ mà Thẩm Thanh đã không thể chịu được nữa, anh nhanh chóng dừng lại, nhéo nhéo hộŧ ɭε của cậu, hôn nhẹ hai cái núʍ ѵú nhỏ đang nhô cao, cảm giác bướm da^ʍ đã thả lỏng hơn một chút liền từ từ, từ từ đưa đẩy vào sâu hơn, mới đi được nửa đường, Thẩm Thanh lại hét lên muốn dừng lại.
Điền Dã lấp kín cái miệng đang tủi thân của Thẩm Thanh, thấy cậu không thể mở miệng nữa, anh liền đỉnh đến tận cùng. Thẩm Thanh bị bịt miệng chỉ có thể "ô.. ô" ra mấy âm thanh không rõ ràng để lên án cái gã đàn ông không biết thương hoa tiếc ngọc.
Điền Dã không đợi được nữa, gặm cắn chặt cái miệng đỏ tươi bên trên, phía dưới lại được một cái miệng khác mυ'ŧ chặt, da đầu tê dại vì sướиɠ, vội vàng di chuyển.
Từng lớp thịt bên trong đang mυ'ŧ chặt lấy dương v*t lớn, như một cái miệng nhỏ xinh liên tục hút vào, bên trong còn lênh láng nước như cái động Đào Viên.
Điền Dã rêи ɾỉ bên tai Thẩm Thanh, hung hăng đâm chọc bên trong cơ thể cậu. Anh thậm chí không có thời gian để nói chuyện phiếm, anh chỉ muốn thọc thật mạnh vào con bướm lẳиɠ ɭơ này, cᏂị©Ꮒ thật kỹ cái *** da^ʍ nát này, tốt nhất là phải cᏂị©Ꮒ đến khi nó không thể rời xa con *** của anh mới tốt.
"Ưʍ... Ư... Đỉnh tới rồi... A~... sướиɠ quáaa..."
Vô tình đυ.ng phải một điểm trong cùng của nhuỵ hoa, đầu dương v*t bị cái miệng nhỏ khác ngậm lấy, Tiếng rêи ɾỉ của Thẩm Thanh cũng nâng lên hai tông, Điền Dã biết đó là cổ tử ©υиɠ của cậu, anh vác đôi chân trắng nõn lên vai mình, nhắm lấy hoa tâm làm một hồi mãnh liệt.
"Hừ, a... Lại đỉnh tới... Thật lợi hại... A... Từ bỏ... Đừng, đừng mà... Em lại phun... Aaa"
Dưới sự tấn công dữ dội của Điền Dã, Thẩm Thanh lại phun ra, lần này dương v*t của Thẩm Thanh cũng cùng bắn theo một ít tϊиɧ ɖϊ©h͙ trắng sền sệt.
dương v*t được phun đẫm nước da^ʍ, sau đó còn được con bướm non nớt bóp chặt trong cơn cực khoái, Điền Dã không thể nào chịu được nữa, nhấp thêm mấy chục cái rồi bắn tới tận cùng vách thịt. Tử ©υиɠ bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ liền tiếp tục phun ra mật ngọt. Điền Dã rút dương v*t ra liền kéo theo một hỗn hợp tϊиɧ ɖϊ©h͙ màu trắng đặc sệt cùng nước da^ʍ, từ từ chảy ra khỏi con bướm nhỏ đang vặn vẹo, Điền Dã chăm chú nhìn xuống hạ thể của Thẩm Thanh liền cứng lại tức thì. Đỡ lấy dương v*t định chọc vào, nhưng ánh mắt liếc thấy vệt máu loang lổ trên ga trải giường, nội tâm Điền Dã lập tức chấn động, giọng nói khẽ run rẩy:
"Em, đây là lần đầu tiên của em?"
Thẩm Thanh lần đầu tiên nếm thử dương v*t đã mất hồn vía rồi, nghe thấy câu hỏi Điền Dã, cậu vẫn ngơ ngác đáp: "Ừ"
Điền Dã đã nghĩ chắc chắn Thẩm Thanh đã làm chuyện đó với người khác, thậm chí còn làm không biết bao nhiêu lần rồi, cơn ghen tuông trong lòng khiến Điền Dã phát điên, nên khi Thẩm Thanh đau đớn kêu lên, Điền Dã không hề suy xét lại. Anh cảm thấy vô cùng có lỗi. Nhìn người trước mặt, nước mắt vẫn không ngừng lăn trên mi, Thẩm Thanh ngày thường ngày luôn lạnh nhạt, lãnh đạm đã sớm bị những âu yếm sau cuộc yêu xoá nhoà, hai chân mở rộng để lộ cái miệng nhỏ xinh còn đang chảy tϊиɧ ɖϊ©h͙. Mặc dù thứ giữa hai chân Điền Dã đã cứng đến mức sắp nổ tung, nhưng anh vẫn xám xịt xuống giường, đem nước ấm và khăn mặt tỉ mỉ lau rửa sạch sẽ cho Thẩm Thanh, cẩn thận đắp thêm chăn bông cho cậu rồi sau đó mới chạy vào nhà vệ sinh tuốt bắn, cuối cùng mới ôm người đã mơ màng thϊếp đi vào lòng.