Tống Kinh Thước lập tức phản bác nói: “Đương nhiên không phải! Mẫu phi nói, không thể tùy tiện hôn người khác, không thể tùy tiện sờ, sờ người khác thân thể, thân thể của mình muốn giấu kỹ, không thể tùy tiện cho người khác xem! Trừ phi là hoàng tử phi của chính mình, nếu không, đó là cầm thú, là da^ʍ tặc!”
Nhưng mà sau khi nói xong hết lời, cậu liền như ý thức được cái gì, ngày ấy cậu cùng Yến Hòe ở trên cây chính là…… Lại hôn lại sờ lại nhìn.
Tống Kinh Thước tim đập như đảo, kia như vậy tính ra, Yến Hòe há…… Chẳng phải là hoàng tử phi của cậu rồi sao?!!!
Yến Hòe nhướng mày, “Hoàng tử phi?”
Tống Kinh Thước chôn đầu thật sâu vào, cậu thế nhưng không tự giác mà nói ra tới.
Tính, bất chấp tất cả đi. Tống Kinh Thước nghĩ như vậy, liền nói: “Đúng vậy, hoàng tử phi. Ngươi nếu là làm hoàng tử phi của, ngươi liền không cần đi trở về!”
Nguyên lai còn có thể như vậy! Tống Kinh Thước càng nghĩ càng hợp lý, “Đúng vậy, không sai! Chúng ta Dục triều cũng có thể cưới nam nhân, ta mới vừa mới qua quan lễ, ta cưới ngươi là được! Ngươi làm hoàng tử phi, ngươi liền sẽ không rời đi, vẫn luôn bồi ta!”
Yến Hòe bị ý tưởng kỳ lạ của cậu làm cho có chút dở khóc dở cười.
“Làm sao vậy? Ngươi không muốn làm hoàng phi của ta sao?” Tống Kinh Thước hỏi.
Yến Hòe không tiếng động mà nhìn cậu, không phải không muốn, mà là không thể.
Tống Kinh Thước nói: “Không nói lời nào thì chính là đã đáp ứng, ngày mai ta liền đi nói với phụ hoàng, phụ hoàng rất thương ta, ông ấy nhất định sẽ đáp ứng ta.”
Cậu cọ lên, hôn hôn môi Yến Hòe, hôn xong lại liếʍ liếʍ, thấp giọng nói: “Hoàng tử phi của ta.”
Hắn hành động hệt như mèo con đánh giấu lãnh thổ, ở trên môi Yến Hòe lưu lại chính mình dấu vết, hành vi như thế ngây thơ rồi lại mang theo du͙© vọиɠ vô ý thức là đứng đầu trong việc khêu gợi trêu chọc nhân tâm.
Trong khoảng thời gian ngắn, Yến Hòe đều quên cố kỵ thân phận của hai người, cùng với sứ mệnh mà hắn đang gánh vác trên vai. Hắn cúi đầu, ngậm lấy môi Tống Kinh Thước.
Hai người gắn bó như môi với răng, đầu lưỡi giao triền, nhão nhão dính dính mà hôn một hồi lâu, trong miệng tất cả đều là đối phương hương vị.
Tống Kinh Thước bị hắn hôn đến môi sưng đỏ, đôi mắt đầy nước. Cậu tinh tế mà thở phì phò, lôi kéo tay Yến Hòe chậm rãi xuống phía dưới, nhu nhu nói: “Mẫu phi nói, phu thê chi gian không thể có giấu giếm. Cho nên…… Cho nên, ta…… ta muốn nói cho ngươi một bí mật.”