Trình Ngữ Lam, Em Là Của Tôi

Chương 85: Ân Ái (H+)

Tư thế ngồi của Trình Ngữ Lam vô cùng ái muội, tự cô suy diễn rồi tự cô đỏ mặt xấu hổ, vùi mặt vào ngực anh như con mèo nhỏ chẳng biết làm gì...

Mộ Duật Hành cong môi cười, ôm cô ngồi thẳng dậy. Ánh mắt trở nên sâu thẳm nóng bỏng, một lần nữa cuồng nhiệt dây dưa môi lưỡi với cô. Nụ hôn vô cùng mãnh nhiệt và cuồng dã, làm cô phối hợp không kịp với tiếu tấu như bão tố của anh..

Trình Ngữ Lam đánh lên ngực anh, anh khẽ nhả đôi môi của cô ra, cô liền né sang một bên liên tục hít thở...

Trời ơi! Chết ngột vì hôn sẽ mất mặt lắm...1

Bàn tay hư hỏng của Mộ Duật Hành di chuyển từ mông lên phía trên, tuột hai dây váy của cô xuống. Toàn bộ bầu ngực căng tròn, mềm mại của Trình Ngữ Lam đập thẳng vào mắt anh.

Mộ Duật Hành thèm khát, cúi đầu mυ'ŧ mạnh vào nhũ hoa đỏ thắm gợϊ ȶìиᏂ dựng đứng của cô. Cắn nuốt bầu ngực cô như một món ăn ngon, cực kỳ hấp dẫn.

Trong đầu của Trình Ngữ Lam như có dòng điện xẹt ngang qua, trước mắt là một làn khói trắng mơ hồ, kɧoáı ©ảʍ như cơn sóng từng đợt đánh úp vào cô, trong lòng sôi sục du͙© vọиɠ, bàn tay luồn vào tóc anh kí©ɧ ŧɧí©ɧ, miệng nhỏ he hé rêи ɾỉ, chẳng biết lúc nào đã ưỡn ngực đòi hỏi anh yêu thương mình nhiều hơn...

Bầu ngực bị Mộ Duật Hành cắи ʍút̼, xoa nắn đến thảm thương, nuốt bọt của anh dính đầy lên ngực cô. Hoa nhũ hoa vì thế mà bị sưng phù, đỏ rát.

- Sữa thật ngon.1

Trình Ngữ Lam nhéo nhẹ vào hông anh, phụ nữ sinh con mới có sữa, anh cứ trêu ghẹo cô miết...

Lúc này, Mộ Duật Hành bỗng nhiên đứng dậy ôm lấy mông cô đi về phòng ngủ. Trình Ngữ Lam theo phản xạ tự nhiên hai chân quặc chặt lấy hông anh, bàn tay nhỏ câu lấy cổ anh sợ té ngã.

Hai má đỏ bừng, đôi mắt to tròn, hàng mi dài lanh long chớp chớp nhìn Mộ Duật Hành đầy sự yêu thương và gợϊ ȶìиᏂ..

Đặt Trình Ngữ Lam nằm xuống giường. Mộ Duật Hành đưa tay cởi chiếc áo thun trên người mình quăng xuống nền, sau đó lột luôn chiếc váy ngủ mỏng tanh của cô.

Ánh mắt của Mộ Duật Hành trở nên đυ.c ngầu, chiếc qυầи ɭóŧ lọt khe của cô như đốt cháy cả người của anh....

- Lam, em hư hỏng thật đấy.

- Không phải anh rất thích như vậy sao?

Làn môi khẽ nhếch môi, quả thật anh rất thích cô hư hỏng như thế này, nhưng chỉ được phép hư hỏng với một mình anh..

Nằm đè xuống cơ thể của cô, hôn vào xương quai xanh tuyệt đẹp, dọc xuống chiếc bụng phẳng lì không chút mỡ thừa của cô....

Cả người của Trình Ngữ Lam run rẩy, đỏ rực vì bị lửa tình thiêu đốt, hé miệng rêи ɾỉ hưởng thụ khoảnh khắc được Mộ Duật Hành yêu thương..Bàn tay yêu nghiệt của anh kéo chiếc qυầи ɭóŧ của cô xuống tận gót chân, sau đó buông lời dụ dỗ.

- Bã xã, em dang rộng chân ra..

Trình Ngữ Lam ngoan ngoãn làm theo, đóa hoa đỏ rực ướt sũng như đang mời gọi anh thưởng thức...

Mộ Duật Hành không thể chần chờ được nữa, anh cúi đầu vùi mặt vào nơi ẩm ướt của cô...

Trình Ngữ Lam hét toáng lên vì không chịu được kɧoáı ©ảʍ to lớn này. Đầu óc của cô hoàn toàn trống rỗng, mụ mị, nhưng lại sung sướиɠ như đang ở thiên đường. Ưỡn người rêи ɾỉ đón nhận, bàn tay nắm chặt tóc anh, anh chẳng biết là thích hay là không thích..

- Ưʍ...

- Ông xã... hức... không chịu nổi...

Trình Ngữ Lam nức nở cong người lên theo từng đợt cao trào. Lưỡi anh mυ'ŧ mát vào bên trong cơ thể cô, bao nhiêu dịch thủy chảy ra anh đều hút sạch không bỏ sót, còn ác ý đến mức mυ'ŧ mát gậm cắn vào đùi non của cô...

Cả cơ thể của Mộ Duật Hành căng cứng đến khó chịu, anh đứng dậy cởi bỏ chiếc quần thể thao và qυầи ɭóŧ của mình. Vừa được giải phóng, cậu nhỏ của anh liền dũng mãnh đứng dậy, muốn tìm nơi ấm áp của cô vỗ về.

Toàn bộ cơ thể của cô được mở rộng, Mộ Duật Hành trực tiếp nằm đè lên người của cô, ngay lập tức chôn vùi du͙© vọиɠ to lớn hơn một tháng kiềm nén vào sâu bên trong cơ thể cô....

- A

Mộ Duật Hành hừ lạnh lên một tiếng, hơi thở trở nên nặng nề gấp gáp, ôm lấy bờ mông tròn trịa của cô dùng sức đưa đẩy thất lưng dũng mãnh. Kɧoáı ©ảʍ bừng cháy thiêu đốt cả hai, mãnh liệt và dữ dội làm cho Trình Ngữ Lam không thể chịu nổi, miệng nhỏ rêи ɾỉ nức nở thành tiếng.

- Ưʍ... nhẹ thôi... ông xã

Thân thể cả hai trần trụi quấn chặt lấy nhau không rời. Dù đã nức nở van xin nhưng anh chẳng chút thương tình, bầu ngực của cô vì thế mà đung đưa theo từng cú thúc cuồng dã và mạnh mẽ của anh...

Hai mắt của Trình Ngữ Lam trở nên mờ mịt, đầu óc đã sớm bị du͙© vọиɠ khống chế. Chỉ biết nương theo từng đợt thúc vào của anh, ôm chặt lấy người anh hưởng thụ cảm giác tuyệt vời này...

Qua một lúc thật lâu, mồ hôi lấm tấm trên trán, Mộ Duật Hành gắt gao mạnh mẽ chạy nước rút. Anh khẽ gầm lên một tiếng, rút ra bắn thẳng t*nh d*ch ấm nóng lên bụng dưới của cô....

Nằm xấp xuống người của Trình Ngữ Lam thở dốc thỏa mãn. Dụi mặt vào cổ cô hít hà mùi hương cơ thể dịu nhẹ, ngọt ngào của cô...

Trình Ngữ Lam xịu lơ trên giường, l*иg ngực phập phồng lên xuống. Khuôn mặt chút buồn phiền vì anh không cho vào bên trong, chẳng lẽ anh không muốn có con, hay là anh cho rằng cô chẳng đủ tư cách sinh con cho anh.

- Duật Hành... anh nằm sang bên cạnh, em khó thở lắm...

Trình Ngữ Lam ấm ức đánh vào tấm lưng rộng lớn đầy mồ hôi của anh, giọng nói vô cùng hờn dỗi..

- Sao thế? Vẫn chưa thỏa mãn à? Anh có thể phục vụ thêm.

Mộ Duật Hành khẽ nhướn người lên, quơ tay lấy trong hộc tủ một hộp bαo ©αo sυ anh mới vừa mua khi chiều.

Trình Ngữ Lam đưa mắt theo nhìn hành động của anh, tức giận dùng chân đạp mạnh vào bụng anh.

- Không sài cái đó.

- Hửm?

Mộ Duật Hành khó hiểu nhìn cô, chẳng lẽ Trình Ngữ Lam thích chơi trần, sợ anh đeo bao cảm giác không chân thật.

- Anh... giận em phải không?

Trình Ngữ Lam kéo chăn phủ lên người mình, nước mắt tủi thân bắt đầu lăn lăn xuống.

- Gì thế? Sao lại khóc?

Mộ Duật Hành ôm lấy cơ thể của cô tựa vào l*иg ngực anh. Anh chẳng bao giờ hiểu được phụ nữ nghĩ gì, cứ phức tạp hóa lên vấn đề.

- Anh không cho em sinh con cho anh sao? Anh còn giận em đúng không?

Mộ Duật Hành buồn cười đỡ trán, Trình Ngữ Lam lúc nào cũng vậy, lúc nào cũng nghĩ xấu cho anh mặc dù anh rất tốt. Thật ra khi chiều anh có liên hệ với bác sĩ, anh biết sức khỏe của cô ở hiện tại vẫn chưa thể mang thai.

- Em sảy thai mới hơn một tháng, hiện tại chưa thể mang thai, em cần thời gian để hồi phục hiểu không?