Xuyên Thành Búp Bê Của Đối Thủ Một Mất Một Còn

Chương 22

Lâm Trăn không ngốc, cậu vẫn chưa quên vừa mới đêm qua, Thẩm Thuật Nam còn giống như tên biếи ŧɦái, bắt lấy cậu làm suốt đêm. Nhưng cũng không thể không thừa nhận lời Thẩm Thuật Nam nói rất có lý.

“Nếu tôi lại xuyên thành búp bê, cậu không được đυ.ng vào tôi!” Lâm Trăn hung hăng ra lệnh.

“Không động vào cậu, tôi hứa, tôi thề, nếu tôi chạm vào cậu, ta……” Thẩm Thuật Nam nhất thời không nghĩ ra lời thề gì đủ để làm Lâm Trăn tin tưởng, đành phải nói: “Tôi liền hoãn tốt nghiệp. Chúng ta còn có thể thử xem có thể đánh thức cậu hay không.”

Lâm Trăn cảm thấy nhẹ nhõm..

Chín giờ tối, Lâm Trăn đứng trước cửa nhà Thẩm Thuật Nam, mới vừa ấn chuông cửa, cậu liền bất giác phát hiện, hành vi này của mình có chút giống với câu đưa dê vào miệng cọp.

Có lẽ là vừa mới tắm xong, Thẩm Thuật Nam mặc áo choàng tắm ra mở cửa cho cậu. Tóc hắn ướt và rối tung, làn da trên ngực còn mang theo vài giọt nước, rất khác với vẻ ngoài gọn gàng ngày thường của hắn.

“Vào đi.” Thẩm Thuật Nam nghiêng người nói.

Lâm Trăn không nhúc nhích.

Thẩm Thuật Nam nghiêng đầu nhìn cậu.

“Cậu…… Cậu vào trước đi. Khoảng cách giữa chúng ta không thể nhỏ hơn hai mét.” Lâm Trăn nghiêm túc nói.

Mười mét, trăm mét cũng chưa chắc đã an toàn.

Thẩm Thuật Nam cảm thấy buồn cười, quay đầu trở về phòng vệ sinh sấy tóc. Lâm Trăn lúc này mới tiến vào, khom lưng thay giày thành dép đi trong nhà, cậu vừa liếc mắt liền nhìn thấy búp bê bơm hơi đang ngồi trên ghế sô pha phòng khách, đưa lưng về phía cậu.

Cậu vẫn cảm thấy hơi sợ, nên trực tiếp chui vào phòng Thẩm Thuật Nam. Đối với căn phòng này, cậu đã cực kỳ quen thuộc, nhắm mắt cũng có thể tưởng tượng ra cách bài trí của đồ đạc bên trong.

Cậu chỉ cần ngủ một giấc ở chỗ này, để Thẩm Thuật Nam tận mắt thấy cậu xuyên thành búp bê…… Bọn họ chỉ muốn làm thực nghiệm thôi.

Thẩm Thuật Nam rất thức thời mà không tới quấy rầy cơn buồn ngủ đang ấp ủ của cậu. Lâm Trăn nằm ở trên giường, lòng loạn thành đoàn, cậu vẫn chưa phát hiện mình đã hoàn toàn quen với căn phòng này và hơi thở của bộ chăn ga, thậm chí còn vùi mặt vào trong chăn. Trước khi đi ngủ, cậu nghĩ, cái tên đầu sỏ gây nên tội Thẩm Thuật Nam này nhất định phải tìm được biện pháp giải quyết vấn đề……

Trong cảm giác quen thuộc, Lâm Trăn ‘tỉnh’ lại. Cậu mê mang nhìn chằm chằm ngọn đèn trần trong phòng khách nhà Thẩm Thuật Nam, cảm giác được Thẩm Thuật Nam đang sờ cổ chân cậu.

Cậu muốn cử động, nhưng lại không động đậy được, cũng không cách nào điều khiển chính mình mở miệng nói chuyện được, hoàn toàn khác với tình huống lần trước.

Thẩm Thuật Nam thấp giọng hỏi cậu: “Lâm Trăn, là cậu à?”

Lâm Trăn không có biện pháp đáp lại hắn.

Cậu bị Thẩm Thuật Nam bế ngang lên, hướng về phía phòng ngủ. Lâm Trăn nhìn thấy ‘bản thể’ của mình đang nằm ngủ ngon lành ở trên giường.

Quan sát bản thân từ góc nhìn thứ ba là cảm giác cực kỳ quái lạ. Cậu được đặt cạnh ‘chính mình’, nhìn thấy Thẩm Thuật Nam nhẹ nhàng lôi kéo cổ tay cậu và gọi: “Lâm Trăn, tỉnh tỉnh.”

Dù sao đối phương cũng không làm chuyện gì xấu xa, Lâm Trăn chỉ yên lặng hừ một tiếng. Thẩm Thuật Nam kêu rất nhiều lần, nhưng vẫn chưa thể đánh thức cậu dậy.

Khi Lâm Trăn ngủ, đôi mắt nhắm lại khiến những đường nét khác trên khuôn mặt càng trở nên tinh xảo, đặc biệt là môi nhỏ mấp mô, xinh đẹp như cánh hoa.

So sánh với bản thể của Lâm Trăn, con búp bê bơm hơi kia lập tức bị lu mờ. Thẩm Thuật Nam nhìn Lâm Trăn đang ngủ say sưa, trên mặt nở nụ cười mỉm, nói: “Lâm Trăn, hiện tại tôi muốn thí nghiệm một chút, dấu vết trên người cậu được hình thành như thế nào.”

Hắn vén váy của búp bê bơm hơi lên, ngón tay đặt ở giữa khe thịt, cạy cửa huyệt ra rồi chui vào. Cùng thời điểm, Lâm Trăn đang ngủ mê hừ nhẹ một tiếng, lông mày thanh tú khẽ giật.

Thẩm Thuật Nam hưng phấn mà nhìn chằm chằm người đang nằm trên giường, ngón tay dùng sức đào móc vách trong mềm mại của búp bê bơm hơi, có thể thấy rõ Lâm Trăn run lên, hai đùi đan vào nhau như muốn kháng cự thứ gì đó, kẹp chăn bằng cách cong người qua lại, đáng thương nấc lên nhưng không cách nào tránh thoát.

Ngón tay nửa cong hung hăng moi móc điểm G của thịt huyệt. Eo nhỏ của Lâm Trăn căng thẳng nâng lên, tay nắm khăn trải giường vài cái lung tung, toàn bộ eo mông đều co thắt hồi lâu mới dừng lại.