Thẩm Thuật Nam trầm mặc nhìn cậu mấy giây, sau đó đột ngột duỗi tay sờ lên trán cậu.
Lâm Trăn bị hành động này của hắn dọa sợ, hất mạnh tay Thẩm Thuật Nam ra, nhanh chóng buông một câu: “Đừng có chạm vào tôi!”
Nói xong câu này, cậu liền vội vã chạy về ký túc xá, đầu cũng không ngoảnh lại.
Bởi vì mông vẫn còn đau, cả ngày Lâm Trăn đều không ra khỏi cửa phòng ký túc xá, chỉ ghé bên giường nghỉ ngơi. Tối đến, cậu mới có thể nằm lại như bình thường.
Trước khi ngủ, cậu rất sợ hãi mình lại gặp phải chuyện kinh khủng như hôm qua, nhưng đồng hồ sinh học của Lâm Trăn vẫn luôn chính xác, đến giờ là cậu đã mơ mơ màng màng chìm vào giấc ngủ.
Cảm giác quen thuộc này lại một lần nữa xảy đến với cậu.
Toàn thân căng cứng, tròng mắt không chuyển động được, cảnh tượng trước mắt vô cùng rõ ràng, vẫn là căn phòng ngủ đơn giản kia.
Tay cậu đang bị kẻ ai cũng biết là ai đó bắt lấy.
“Không muốn tôi chạm vào ư, thế muốn tên khốn nào chạm vào hả?” Giọng nói đầy tức giận của người đàn ông kia chậm rãi truyền đến tai cậu.
“Mặt đỏ như thế, không phải bị sốt, thế là đang nứиɠ chứ gì?”
“Đã vậy tôi đem đầṳ ѵú dâʍ đãиɠ này chơi hỏng luôn!”
Ngón tay thon dài mạnh mẽ vuốt ve đầṳ ѵú phấn nộn, miết miết véo véo mà đùa nghịch. Dù sao đây cũng là silicon, hắn không đau lòng chút nào mà làm nhục nó. Thế nhưng Lâm Trăn lại cảm nhận được cảm giác đau đớn truyền đến từ núʍ ѵú, hai bên đầu ti bị véo đến đỏ bừng.
Thẩm Thuật Nam văng một cái tát mạnh vào bầu ngực của Lâm Trăn, núʍ ѵú sưng đỏ cũng theo tác động mà run lên. Lâm Trăn vẫn còn trong giấc mơ, đau đến nhăn mặt, rầm rì khóc ra.
Thẩm Thuật Nam nhéo xong vυ' của cậu, lại lạnh mặt, đem một chân cậu đặt lên vai, hai đùi dang rộng, lộ ra nơi tư mật.
Con búp bê tìиɧ ɖu͙© này được làm rất thật, hai cái huyệt động bên dưới phấn phấn nộn, hai mép môi hơi khép lại, ở giữa còn có một cái khe phấn hồng.
Thẩm Thuật Nam cầm gel bôi trơn lên, bóp một chút ra tay rồi đâm vào trong âʍ đa͙σ của cậu. Do hắn đổ rất nhiều gel ra, nên đường đi vào rất dễ dàng, chất gel lạnh băng màu trắng này sau khi đi vào khẽ chảy ra mắt huyệt, như thế huyệt da^ʍ này vừa bị hắn bắn đầy tϊиɧ ɖϊ©h͙ bên trong.
“Trong da^ʍ huyệt sao lại lắm nước như thế, có phải lại nứиɠ đến phát điên rồi không?”
Thẩm Thuật Nam nhét hai ngón tay vào trong huyệt động, cố gắng mở rộng khe thịt, nhét vào càng nhiều gel bôi trơn càng tốt. Hắn thật sự cho quá nhiều gel, chất gel lạnh băng bị nhét tới tít sâu bên trong, theo chỉ ra vào của ngón tay hắn nới rộng mà lộ ra khe vách thịt hồng hồng.
Đang bị chơi là búp bê tìиɧ ɖu͙©, không phải cậu!
Lâm Trăn lặp đi lặp lại câu nói này cho bản thân nghe.
Ngón tay của người đàn ông ra sức đâm chọc da^ʍ huyệt, xoay tròn, cào khẽ vách thịt bên trong, thậm chí trong huyệt động còn phát ra tiếng nước phụt phụt.
Đừng có sờ tôi…! Đừng như vậy…! Ư…!
Lâm Trăn chỉ có thể trơ mắt nhìn Thẩm Thuật Nam đang dùng tay chơi đùa nữ huyệt của mình, vách thịt ngậm chặt ngón tay không ngừng run rẩy co rút, nước da^ʍ cũng theo bàn tay mà chảy ra ròng ròng.
“Da^ʍ huyệt mới bị ngón tay chơi mà đã chảy nhiều nước như vậy, đây là còn chưa phải dươиɠ ѵậŧ cắm vào đâu, thích bị cᏂị©Ꮒ thế sao?”
Cắm sâu ngón tay hết mức có thể, đầu móng tay hung hăng cào cào vách thịt bên trong, hai vách thịt mềm mại cũng không chịu thua kém, mấp máy ngậm chặt ngón tay hắn mà nuốt vào, tuy hắn mới chỉ cắm ngón tay, nhưng Lâm Trăn đã sướиɠ đến cao trào.
“Có muốn ông xã dùng đại dươиɠ ѵậŧ cắm vào âʍ đa͙σ của em không? Sau đó hung hăng cᏂị©Ꮒ vào tử ©υиɠ em, đem tϊиɧ ɖϊ©h͙ bắn vào tử ©υиɠ, cho em mang thai con của ông xã.”
Thẩm Thuật Nam nắm lấy dươиɠ ѵậŧ to dài của hắn, qυყ đầυ khẽ đỉnh vào hộŧ ɭε như đang trêu chọc. Lát sau, hắn đâm mạnh vào hoa huyệt cậu, hưởng thụ hoa huyệt gắt gao mυ'ŧ chặt cự căn của mình.
Hắn thong thả chuyển động hông, gương mặt càng ngày càng sát vào mặt Lâm Trăn. Lâm Trăn nhìn đôi mắt hơi rũ xuống của hắn, ánh mắt không hề tỉnh táo như bình thường mà tràn đầy lửa dục.