Nam nhân cùng nữ nhân yêu đương vụиɠ ŧяộʍ, có lần thứ hai sẽ có lần thứ ba, lần thứ tư cùng vô số lần.
Triệu Duyên Thịnh đối với vợ Vương Bích Kỳ, sau khi xong cữ khôi phục dáng người lang thang cầu hoan làm như không thấy, ngược lại đem chính mình dư thừa tinh lực, ở trong vườn trường, dùng ở trên người em gái cùng thôn kiêm học sinh của anh Triệu Hòa Đường.
Phòng chứa đồ hẻo lánh là chỗ cũ của bọn họ, sân thể dục ban đêm không có ánh đèn cùng các phòng học không có một bóng người cũng thành nơi bọn họ kịch liệt hoan ái.
Triệu Duyên Thịnh đem Hòa Đường coi như một cái kỹ nữ, mỗi lần làm xong đều sẽ cho cô một chút phí sinh hoạt.
Ngày tháng như vậy lặp lại một đoạn thời gian, Hòa Đường trong một lần cùng anh kịch liệt làʍ t̠ìиɦ xong, kiều tiếu cùng anh làm nũng, nói muốn đi trong nhà của anh cùng vợ nhìn xem.
Hòa Đường ở dưới sự giới thiệu của Triệu Duyên Thịnh, trong ánh mắt nghi hoặc của Vương Bích Kỳ, giả bộ làm một cô em gái nhà bên ôn nhuận vô hại lại hiền lương.
Hai người cứ như vậy ở trước mắt chính cung phu nhân sóng mắt đối diện lưu chuyển, yêu đương vụиɠ ŧяộʍ kí©ɧ ŧɧí©ɧ càng là làm hai người kích động.
Triệu Duyên Thịnh nhìn Hòa Đường bộ dạng tú mỹ, nhìn nhìn lại bởi vì sinh con khuôn mặt tiều tụy Vương Bích Kỳ, trong lòng cảm thấy rốt cuộc trả thù được người vợ da^ʍ tiện này, cô ta đeo nón xanh cho anh, anh liền đi bên ngoài tìm cái vợ nhỏ!
Hiện tại đem tiểu tam đưa tới trước mặt cô ta diễu võ dương oai, cô ta cũng sẽ không biết!
Hòa Đường sau khi hiểu biết tình huống của vị chính cung phu nhân này xong, bắt đầu kế hoạch bước tiếp theo, gậy ông đập lưng ông.
Lúc trước cô ta có thể tìm người đi lừa Ngụy tuyết, hiện tại Hòa Đường cũng có thể tìm một cái kẻ lừa đảo cao cấp đi lừa gạt cô ta.
Vương Bích Kỳ vốn dĩ chính là một nữ nhân tâm cao khí ngạo, chồng cô ta lần lượt đối cô ta vắng vẻ, còn phải chăm sóc cho con, trong lòng đương nhiên là vô hạn phiền muộn.
Lúc này, gần nhà chuyển đến một nam nhân tuổi trẻ anh tuấn soái khí, dung mạo tuyệt sắc kia so với chồng của cô ta lúc trước, càng làm cho cô ta cảm thấy kinh diễm.
Ở niên đại này, người nọ không chỉ có ăn mặc sạch sẽ, bộ dáng tây trang giày da tinh anh, còn mỗi ngày mở ra ô tô ra vào, phá lệ làm người hâm mộ.
Đây là Vương Bích Kỳ lần đầu tiên hối hận cô ta đã kết hôn.
Không nghĩ tới chính là ông trời lại thiên vị cô ta như vậy, nam nhân tuổi trẻ tuấn soái này thường xuyên sẽ vào lúc cô ta mang theo con ra cửa tản bộ, cũng mang theo chó của anh cùng nhau cùng cô ta thân thiện nói chuyện phiếm.
Ngày qua ngày, lang có tình, thϊếp cố ý, chuyện xảy ra phía sau cũng liền không cần nói cũng biết.
Vương Bích Kỳ chính mình sinh con xong, không có ở trên người chồng tìm được cảm giác được hung hăng yêu thương, hiện tại ở dưới thân gian phu tìm được rồi.
Loại cảm giác kí©ɧ ŧɧí©ɧ này làm cô ta nghiện, cô không thể tự kiềm chế yêu người nam nhân mọi thứ đều ưu tú hơn chồng của cô ta này.
Hơn nữa vị gian phu này còn đặc biệt hiểu tâm lý cô ta, không chỉ có không so đo cô ta khi niên thiếu đã làm những chuyện hoang đường đó, còn cùng cô ta giải thích nói nước ngoài đều là loại xã hội mở ra này, một chút đều không hiếm thấy.
Lúc trước đêm tân hôn ấy, cô ta nhận thấy được chồng mình không hài lòng cô ta không phải xử nữ, khi đó cô ta đang rất yêu anh liền cảm thấy phi thường áy náy.
Cho nên hai người bọn họ kết hôn đã nhiều năm, cô ta liền biến thành hiền thê lương mẫu, cũng không dám cùng nam nhân khác giao lưu quá nhiều, cũng sẽ không cùng những bạn bè lúc trước cùng nhau ở bên ngoài uống rượu chơi đùa.
Không nghĩ tới cô ta sinh con xong, người chồng này đối cô ta càng thêm vắng vẻ, không chỉ có không cùng cô ta làm việc vợ chồng, liền mỗi tháng anh nhận tiền lương, tiền giao đến trên tay cô ta đều là ít ỏi không có mấy.
Nhưng mà hiện tại vị gian phu này, không chỉ có ở trên giường an ủi cô ta hư không tâm linh, xuống giường cũng là đối cô ta hỏi han ân cần, cho cô ta tiền tiêu, mua cho cô ta các loại hàng xa xỉ sang quý.
Cô ta đối với vị gian phu này cũng là có chút áy náy, rốt cuộc cô ta hiện tại là phụ nữ có chồng, không có cách nào cùng anh quang minh chính đại ở bên nhau, cho nên đối với những ý tưởng quá mức táo bạo của anh, cô ta cũng không có phản đối.
Gian phu đem cô ta mang đi một cái biệt thự xa hoa, từ vài đôi vợ chồng tạo thành tính ái party, cô ta ở trong buổi tụ hội da^ʍ mĩ này thể nghiệm tới rồi vui sướиɠ xưa nay chưa từng có.
Cô ta cảm giác cô ta tìm được người bạn đời chân chính rồi, vị gian phu này mới là người chồng mà trong lòng cô ta vẫn luôn muốn, làm người hào phóng, tư tưởng mở ra lại cùng cô ta hợp phách.
Vương Bích Kỳ đắm chìm ở trong sinh hoạt làm cô ta sung sướиɠ này, sự tình lại đột nhiên có một ngày lệch khỏi quỹ đạo cô ta dự đoán.
Trường học nơi ba cùng chồng của cô ta công tác, ở trong rất nhiều góc, rơi rụng những ảnh chụp dâʍ đãиɠ do cô ta nhiều lần tham gia tính ái party, tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ cùng mấy nam nhân làʍ t̠ìиɦ.
Mỗi lần từ cô ta thanh tỉnh tiến vào biệt thự kia, quần áo sạch sẽ bắt đầu chụp, đến phía sau lần lượt bị nam nhân khác cởϊ qυầи áo, thân không mảnh vải cùng mấy nam nhân chơi các loại bánh quy có nhân.
Tất cả mọi người đều đã biết, con gái của hiệu trưởng Vương Bích Kỳ, là cái kết hôn sinh con cũng không chịu cô đơn da^ʍ tiện da^ʍ phụ!
Thiên Đạo luân hồi, cô ta đã từng sai người làm chuyện như vậy, vợ trước của chồng cô ta Ngụy tuyết, còn không phải là bị cô ta bức tử như vậy sao?
Chỉ là cô ta so với Ngụy tuyết còn không bằng, người ta là uống rượu xong bị mê gian, cô ta là cam tâm tình nguyện bị một đám nam nhân luân gian.
Vương Bích Kỳ còn không có tuyệt vọng, cô ta tự hỏi biện pháp giải quyết chuyện này, cô ta muốn cùng gian phu chạy trốn, chính là lúc này sét đánh giữa trời quang, cô ta đã tìm không thấy người nam nhân kia.
Triệu Duyên Thịnh nguyên bản có thể yên lặng chịu đựng người vợ này, nhưng không nghĩ tới cô ta thế nhưng có thể làm càn đến nước này, quả thực chính là đem thể diện của anh để trên mặt đất mà dẫm.
Một đôi vợ chồng ở trong tổ ấm tình yêu đã từng khi tân hôn nùng tình mật ý, cho nhau quyền cước tương hướng, cuối cùng hai người nhất trí tổng kết ra tới kết quả, ly hôn.
Vương Bích Kỳ không muốn hai đứa nhỏ, rốt cuộc cô ta về sau tìm nam nhân tiếp theo, mang theo con cái không có phương tiện.
Triệu Duyên Thịnh cũng không muốn hai đứa nhỏ này, rốt cuộc anh cảm thấy hai đứa nhỏ này không phải con anh, cho dù là con anh, tưởng tượng đến mẹ của hai đứa nhỏ này, anh liền một trận ghê tởm.
Mà cha Vương Bích Kỳ, hiệu trưởng trường học sau khi đã biết mọi chuyện, trực tiếp mất hết mặt mũi tự động rời đi cương vị.
Người con rể này ông ngượng ngùng lại đối mặt, đứa con gái làm ông cảm thấy thẹn này ông cũng không nghĩ lại nhìn thấy, cho nên đối với hai đứa nhỏ mà hai người đều không muốn, ông trực tiếp mang về ở nông thôn, tự mình nuôi nấng.
Vương Bích Kỳ cầm số tiền cuối cùng cha cô ta cho, đi đến một cái thành phố mới không có người quen biết cô ta, tiếp tục sinh hoạt da^ʍ mĩ như lúc trước.
Cô ta một chút cũng không hối hận cùng gian phu đi tham gia tính ái party, những việc này nếu không có bộc phát ra tới, cô ta còn sẽ tiếp tục làm như vậy, cô ta không trách gian phu rời khỏi cô ta, thậm chí còn cảm ơn anh, là anh mang theo cô ta đi vào một thế giới hoàn toàn mới.
Mà Triệu Duyên Thịnh ở trong khoảng thời gian ngắn cố nén ánh mắt khác thường của người khác, ở trong trường học dạy học, chờ đến anh điều chức xin xét duyệt xong, cũng không quay đầu lại mà rời khỏi cái nơi làm anh cảm thấy thẹn này.