Tác giả truyện 《Khám phá cơ thể》: Thu Thu.
Hai mươi, món tráng miệng sau bữa ăn (1)
Trần Ngữ phát hiện trên giường chỉ có một mình cô, cô ngồi dậy và đi ra khỏi phòng, đồng thời lại nghe thấy trong bếp có động tĩnh.
Thẩm Huân đang làm bữa sáng ở trong bếp, anh nghe thấy có tiếng bước chân, nên quay đầu lại lập tức nhìn thấy Trần Ngữ đang dựa ở cửa phòng bếp.
“Tỉnh rồi? Vậy đi đánh răng rửa mặt xong, sau đó ra ăn sáng.”
“Ừm.”
Trần Ngữ lúc này mới tỉnh táo lại, hoá ra trước đó đều là do cô mơ thấy, nhưng sao cô có thể có những loại giấc mơ như vậy chứ, cũng thật là xấu hổ quá mà...
Trần Ngữ đánh răng rửa mặt xong đi ra, cô nhìn thấy trên bàn chỉ có một phần bữa sáng, đang được đặt ở trước mặt của Thẩm Huân.
“Của em đâu?”
“Tất cả đều là của em, anh ăn rồi.”
“Sao lại không đợi em thức dậy rồi cùng ăn chung luôn.”
“Em xem xem bây giờ là mấy giờ rồi.”
Lúc này Trần Ngữ mới phát hiện đã là 10 giờ sáng rồi, cũng đều tại cái giấc mơ kia hết...
“Chúng ta cùng nhau ăn, em ngồi trong đây của anh đi.”
Thẩm Huân vỗ lên chân mình, ý bảo Trần Ngữ ngồi lên chân của hắn.
“Hừ, em mới không thèm.”
Thẩm Huân kéo Trần Ngữ qua, để cô ngồi lên chân mình, Trần Ngữ vùng vằng giãy giụa hai lần, nhưng cuối cùng vẫn là ngồi ở phía trên.
“Anh cũng muốn ăn.”
“Vậy anh ăn em nha.”
“Em ăn bữa sáng, còn anh ăn em.”
Khuôn mặt của Trần Ngữ lập tức đỏ bừng.
Hiện giờ cô chỉ mặc một chiếc váy ngủ, không có mặc áσ ɭóŧ, bên dưới chỉ mặc một chiếc qυầи ɭóŧ.
Hai tay của Thẩm Huân ôm lấy eo Trần Ngữ, anh dựa đầu lên bả vai cô, liếʍ láp vành tai cô, còn hít thở bên tai cô.
“Đừng quan tâm đến anh, em ăn bữa sáng của em đi.” Thẩm Huân cảm nhận được động tác ăn của Trần Ngữ đột nhiên ngừng lại.
Nội tâm của Trần Ngữ tự nhiên trở nên điên cuồng, như thế này thì ăn thế nào chứ... nhưng cô vẫn phải chuyên tâm vào đống đồ ăn, dù sao cô cũng rất đói bụng.
Một tay Thẩm Huân thọc vào trong váy ngủ, xoa bóp bầu vυ', rồi túm lấy núʍ ѵú, thường xuyên vê nặn nó, còn vừa kéo vừa lôi nó, đầṳ ѵú dưới tác động của anh cũng dần dần cương cứng.
Anh hôn liếʍ lên xương quai xanh, phủ lên dấu vết của đêm hôm qua. Hai tay anh ôm lấy hai bầu vυ' lắc lư, rồi lại bóp lấy, đầṳ ѵú tràn ra giữa khe ngón tay, vυ' cô vừa lớn vừa mềm, một tay anh không thể nắm hết được.
Anh thở hổn hển, hơi thở phả vào cổ cô, tay anh không ngừng di chuyển, anh tận hưởng cảm giác được đυ.ng chạm, dươиɠ ѵậŧ bên dưới cũng từ từ cương lên, chống ở mông cô.
“Ưʍ... A...”
Trần Ngữ đã không còn cách nào ăn nổi, cô bỏ dụng cụ ăn xuống, hai tay nắm lấy bàn ăn, bầu vυ' bị bóp đến tê dại, phía dưới của cô cũng tiết ra nước, dính vào qυầи ɭóŧ.