Chương 5: Bị anh trai thao thành tiểu da^ʍ phụ
Lục Khung thở dốc kêu rên, chỉ lo phát tiết dục hỏa của bản thân, nhưng dần dần, lực đạo đưa đẩy càng thêm cường đại khiến Lục Nhiễm có chút không chịu ổi, cho dù ở trạng thái vô thức trong cổ họng vẫn bật ra tiếng rêи ɾỉ.
Lục Khung gắt gao nhìn chằm chằm gương mặt đỏ ửng của Lục Nhiễm, bàn tay dùng sức mơn trớn lên làn da trắng nõn của cô, để lại từng mảng dấu đỏ.
Cơ bắp trên thân người đàn ông căng phồng, đè lên người thiếu nữ mãnh liệt thao lộng, hai cơ thể kết hợp bên nhau, tiếng bạch bạch bạch vang vọng, theo đó giường lớn cũng đi theo tiết tấu kẽo kẹt lắc lư, thiếu nữ phát ra tiếng khóc nỉ non kiều mị, tiểu huyệt bị cắm đến dâʍ ɖị©ɧ bắn ra, chỗ giao hợp không ngừng có ái dịch văng tung tóe.
Đôi môi đỏ của Lục Nhiễm khẽ hé mở, gian nan hít thở, hàm răng trắng, đầu lưỡi phấn nộn cực kỳ mê người.
Một bàn tay của Lục Khung ấn lên bụng cô, một tay khác cho vào trong miệng cô trêu đùa đầu lưỡi ướŧ áŧ, khoang miệng Lục Nhiễm bị anh ta đùa bỡn phát ra tiếng nước mập mờ.
Ngón tay thon dài của người đàn ông câu đầu lưỡi của cô ra bên ngoài môi, áp người xuống hôn lên.
Lưỡi Lục Khung quấn lấy lưỡi thơm của Lục Nhiễm, mυ'ŧ vào trong miệng, bởi vì khó thở mà Lục Nhiễm giãy dụa lung tung, hai tay bị đè chặt lại, cơ thể bị áp chế, càng làm càng mạnh mẽ, Lục Khung gầm nhẹ một tiếng bắn ở trên người cô.
Bên trong bắp đùi người đàn ông căng chặt run rẩy, hai bên tinh hoàn căng phồng, từng luồng tϊиɧ ɖϊ©h͙ bắn nhanh vào âʍ đa͙σ bị thao đến mềm mại của cô, chọc cho cô khóc hai tiếng, giọng kiều mị không thôi.
Du͙© vọиɠ được làm dịu đi, Lục Khung từ trên người Lục Nhiễm đứng lên.
Thiếu nữ nằm trên giường lớn, cả người ướt đẫm đỏ bừng, hô hấp khó khăn, đuôi mày khóe mắt đều tràn đầy vẻ ngây thơ, khóe môi chảy nước miếng trong suốt, hai chân mở rộng, tiểu huyệt bị thao đến sưng đỏ, đang mấp máy tiết ra nùng inh.
Anh ta còn chưa làm gì, đã là dáng vẻ bị người thao hỏng.
Lục Khung kéo ghế dựa ngồi ở mép giường, ánh mắt nhìn Lục Nhiễm, lẳng lặng hút thuốc.
Hút xong một điếu thuốc, anh ta quyết định lại thao cô thêm lần nữa.
Có lẽ sáng mai cô thức dậy sẽ thấy cơ thể không thỏa mái, sẽ hoài nghi, sẽ sợ hãi.
Chẳng qua như vậy lại càng thú vị hơn.
Khóe môi Lục Khung giương lên, nở nụ cười tàn nhẫn.
Anh ta rõ ràng cảm giác được tâm lý của mình càng lúc càng vặn vẹo.