Tiểu Thôn Y Ranh Mãnh

Chương 325: Gọi video cho chị dâu Tiền Mỹ Lâm

Dùng canh cá xong, Triệu Đại Vĩ giao chuyện của khách sạn cho Hứa Thục Quân xử lý.

Đi đến bước này, cơ bản anh có thể buông tay để giám đốc xinh đẹp Hứa Thục Quân này kinh doanh.

Nhưng doanh số của Long Hồ bây giờ vẫn cách một triệu rất xa, với lại thế lực Khâu Dã rắc rối phức tạp, chưa giải quyết được hết những vấn đề trước đó thì anh vẫn chưa thể rời khỏi Khâu Dã.

Triệu Đại Vĩ nằm trên giường đơn của khách sạn Long Hồ, bỗng dưng rất nhớ chị dâu Tiền Mỹ Lâm.

“Chị dâu, không biết chị có khỏe không.”

Nghĩ đến đây, không nhịn được suy nghĩ trong lòng, anh gọi video cho Tiền Mỹ Lâm.

Tiền Mỹ Lâm thấy là cuộc gọi video của Triệu Đại Vĩ gọi đến, tâm trạng bất chợt vui vẻ hẳn: “Đại Vĩ, sao chú có thời gian rảnh gọi điện cho chị dâu vậy?”

“Chị Thu Tĩnh có đó không?” Triệu Đại Vĩ đột nhiên hỏi vậy.

“Chú tìm Thu Tĩnh à?” Tiền Mỹ Lâm sững sờ, sau đó cười nói: “Thu Tĩnh…”

Tiền Mỹ Lâm mới gọi đã bị Triệu Đại Vĩ ngăn lại.

“Chị dâu, chị cũng ngây thơ quá rồi, tôi hỏi Thu Tĩnh có đó không đương nhiên có chút chuyện muốn nói với chị, không muốn để Thu Tĩnh nghe thấy.”

Tiền Mỹ Lâm ngẩn người.

Thì ra là vậy!

Trong lòng vui vẻ đến lạ, Tiền Mỹ Lâm trách: “Chú thật sự càng ngày càng xấu xa. Nói như vậy, chú gọi đến là tìm chị dâu nhỉ?”

“Ừm, một thời gian không gặp chị dâu nên nhớ chị rồi. Chị dâu, chị có nhớ tôi không?” Triệu Đại Vĩ hỏi.

“Nhớ, nhớ vô cùng, lúc nào chú về thế?”

Tuy Hứa Thục Quân xinh đẹp nhưng vẫn không chiếm được trái tim của Triệu Đại Vĩ, cho nên anh cũng không nói dối.

“Cái này không được.”

Tiền Mỹ Lâm nói: “Nhà họ Triệu có đứa con độc đinh là chú, chú phải tìm được bạn gái sớm một chút. Chị dâu không thể sinh con với chú, nếu không sẽ bị người trong thôn nhạo báng chết.”

Triệu Đại Vĩ hiểu ý của cô ấy.

Tiền Mỹ Lâm nói có thể có chuyện nam nữ nhưng sẽ không sinh con cho anh, vì bây giờ Tiền Mỹ Lâm không có đàn ông, nếu sinh con, vậy chẳng phải nói với tất cả mọi người rằng cô ấy có đàn ông sao?

Triệu Đại Vĩ nói: “Chị dâu, nói sau đi, bây giờ tôi mới hai mươi thôi mà.”

Thấy vẫn muốn nói gì đó, Tiền Mỹ Lâm bên kia đã nói: “Thu Tĩnh về rồi, không nói nhiều với chú nữa, chú ở đó cẩn thận một chút. Người Khẩu Dã hung hăng lắm.”

Triệu Đại Vĩ cười nói: “Tôi không sao, bọn họ có hung hăng cũng không hung hăng với tôi.”

“Vậy thì tốt, vậy chị tắt máy đây.”

Tiền Mỹ Lâm vội vàng tắt điện thoại.

Cô ấy thật sự không muốn để người ngoài biết tình huống giữa mình và Triệu Đại Vĩ. Vì vậy có khi cô ấy cảm thấy hơi có lỗi với Lương Thu Tĩnh, dù sao thì bây giờ cũng trở thành chị em thân thiết rồi, nhưng cô ấy lại không thể không để ý chuyện này.

Triệu Đại Vĩ nhìn thấy chị dâu, tâm trạng cũng thả lỏng hơn nhiều, anh thấy buồn ngủ rồi.



Mấy ngày trôi qua.

Chuyện làm ăn của khách sạn Long Hồ có thể nói không ngừng phát triển dưới sự dẫn dắt của Hứa Thục Quân.

“Bún thịt ở đây ngon thật!”

“Tôi thích ăn nấm ở đây!”

“Tôi cũng rất thích cá ở đây!”

Sau khi khách sạn Long Hồ được mọi người truyền miệng nhau ở Khâu Dã nên ngày càng tốt, đột nhiên doanh số ngày của khách sạn Long Hồ đã tăng lên hơn năm trăm nghìn tệ, có khi có thể đến sáu trăm nghìn tệ!

Hứa Thục Quân kích động không thôi.

Nhưng cô ta cũng gặp phải chút phiền phức, ngoài sự kích động, trên mặt còn có thêm nét phiền não.

“Sao vậy, chị Thục Quân?”

Triệu Đại Vĩ thấy Hứa Thục Quân hơi lạ bèn hỏi cô ta xem rốt cuộc có chuyện gì.

Hứa Thục Quân thở dài, nói: “Chính là chị em ngốc của tôi bị người ta lừa tiền, lừa mất hơn hai triệu, bây giờ nhà máy của mình cũng sắp đóng cửa.”

Triệu Đại Vĩ nói: “Bảo Tưởng Tử Phi tra giúp, đòi tiền lại là được không phải sao?”

Triệu Đại Vĩ cảm thấy đây không phải vấn đề.

Hứa Thục Quân rất ngượng: “Đại Vĩ, nếu tôi nói chị em kia của tôi yêu qua mạng bị lừa hơn hai triệu thì cậu có khinh cô ấy không…”

“Hả?”

Triệu Đại Vĩ sững sờ.

Trước đó anh có xem tin tức, thật sự thấy có những phú bà gì đó yêu qua mạng rồi bị lừa mấy triệu, nói thầm sao trên thế giới này lại có người não tàn như vậy, không ngờ có thể gặp được một người như vậy trong đời thực.

“Nói cách khác, đến cả thân phận thật của đối phương mọi người cũng không biết?”

“Đúng!” Hứa Thục Quân hận rèn sắt không thành thép, nói: “Đến giờ người chị em kia của tôi mới phát hiện, ảnh của đối phương gửi và cả thông tin thân phận đều là giả, vốn dĩ đều là tư liệu tìm được trên mạng, không phải là tin tức thật!”

“Thế thì báo cảnh sát đi, ngoài cách này ra, tôi nghĩ không có cách nào khác.” Triệu Đại Vĩ nói.

Hứa Thục Quân lắc đầu: “Không phải vấn đề này, vấn đề tiền bạc thì dễ giải quyết, quan trọng là vấn đề của người. Chị em kia của tôi đang uất ức, tôi sợ cô ấy sẽ làm ra chuyện dại dột.”

Triệu Đại Vĩ nghĩ thầm cũng phải, bị lừa hơn triệu còn thất tình, người yếu đuối thì tinh thần có thể sẽ bị bệnh.

“Đại Vĩ, cậu biết trị bệnh uất ức này không?” Hứa Thục Quân hỏi.

“Cái này… quan trọng là cần phải khuyên giải mặt tinh thần, cần đối phương nghĩ thông suốt. Nhưng thật sự y học có cách có thể giữ vững cảm xúc, nhưng trị được phần ngọn không trị được phần gốc.”

“Vậy trị phần ngọn trước đi.” Hứa Thục Quân thở dài nói: “Đại Vĩ, vậy xin nhờ cậu giúp chuyện này.”

“Cũng được, tôi thử xem.” Triệu Đại Vĩ để Hứa Thục Quân dẫn anh sang xem tình hình.