Diệp Trăn cầm điện thoại di động đứng ở chỗ rẽ cầu thang, trong di động là video ghi lại bộ dáng phóng đãng khi bị thao lộng của Khâu Dư Khê. Chỉ là nhìn thiếu niên trong màn hình đôi mắt mờ ảo cùng đầṳ ѵú sưng đỏ, hắn liền nhịn không được kích động muốn đem đối phương hung hăng thao khóc.
Diệp Trăn xưa nay không biết, phía dưới Khâu Dư Khê còn có một cái tiểu huyệt mà chỉ nữ nhân mới có.
Tống Linh Hàn sớm có ý đồ xấu xa nên đã xin nghỉ cho Khâu Dư Khê, vì thế cậu cũng yên tâm thoải mái nghỉ tiết tự học, ngồi vào bàn đọc sách, thế nhưng những câu chữ kia càng ngày càng mơ hồ, biến thành từng cái điểm nhỏ màu đen, cùng lãng quên theo tiếng la hét truyền tới từ sân luyện tập xa xa.
Hình ảnh túng dục trên giường vừa nãy lại một lần không chịu khống chế mà phát lại trong đầu, nam nhân vóc người lưng rộng eo thon, có thể nhìn thấy gân xanh hơi nhô lên trên dươиɠ ѵậŧ. Chân khó nhin mà lên xuống cọ xát, nữ huyệt mới vừa rồi được lấp đầy lại bắt đầu âm ỉ chảy nước, không bao lâu qυầи ɭóŧ liền ướŧ áŧ một mảnh đem âm thần no đủ kẹp ở giữa, miệng huyệt tràn đầy chất lỏng dính nhớp.
Khâu Dư Khê đứng lên kéo rèm cửa sổ lại, ánh tà dương hoàng hôn bị che chắn ở ngoài gian phòng ngập tràn hương vị tìиɧ ɖu͙©, trong lúc vô tình quay đầu liền nhìn thấy cửa hé ra một khe hẹp, Khâu Dư Khê liền hoảng hốt – lúc Tống Linh Hàn đem hắn đè lên giường xé quần áo đã không khoá kín cửa.
Cảm giác bất an từng trận dâng lên trong lòng, hắn đi tới cạnh cửa ló đầu ra ngoài dò xét phút chốc, xác định bên ngoài không có ai mới khoá trái cửa, tìm tòi trong ngăn kéo lấy ra hai món đồ.
Nắp bồn cầu bị hạ xuống, Khâu Dư Khê ngồi trên tấm nhựa lạnh băng, hai chân mở lớn, tao huyệt vừa nãy bị đυ. còn đang đóng mở. Mông thịt tiếp xúc với xác cảm lạnh lẽo nhưng cản bản không dập tắt được du͙© vọиɠ nóng cháy của hắn. Hàm răng hắn khẽ cắn góc áo, ngón tay bắt đầu xoa nắn hai núʍ ѵú sưng tấy, hắn nhớ lại cảm giác khi núʍ ѵú bị Tống Linh Hàn dùng miệng mυ'ŧ vào, dùng hàm răng gặm cắn, có hơi đau nhưng kèm theo là kɧoáı ©ảʍ điên cuồng. Sữa tươi tràn ra cũng bị hắn mυ'ŧ sạch, bàn tay với khớp xương rõ ràng từ từ sờ xuống dưới, tại lúc thân thể va chạm mà thân mật hôn môi.
Mang lại cho hắn kɧoáı ©ảʍ cũng cùng hắn đạt cao trào.
Khâu Dư Khê tại trong kɧoáı ©ảʍ vui thích nghĩ đến nam nhân mà động dục, trứng rung vo ve rung động không ngừng trong lỗ nhỏ, liên tục cọ xát vào điểm mẫn cảm, da^ʍ thuỷ chảy ra giàn giụa, cả phòng tắm liền đều tràn lan khát vọng đến khó thở…
Dươиɠ ѵậŧ màu hồng nhạt cứng rắn, phần đầu cũng ẩm ướt, trong cơn kɧoáı ©ảʍ điên cuồng hắn lần lượt nếm trải nước mắt do chính mình khóc lên, một giây sau lại cùng nước bọt trộn lẫn lại, rồi bị nuốt sạch trong tiếng thở hổn hển bị kìm nén. Một tháng nay, Khâu Dư Khê vẫn chưa phun sữa, nhưng khi nghĩ đến bờ môi ấm áp và nụ hôn sâu khiến người ta ngạt thỏ, cậu luôn cảm thấy ngứa ngáy khắp người, lỗ nhỏ như thể muốn tràn ra từng giọt chất lỏng, nơi nào cũng muốn bị nam nhân dùng dươиɠ ѵậŧ bắt nạt một trận.
Cậu đã sớm bị bệnh, cậu ở trong lòng Tống Linh Hàn du͙© vọиɠ ôm lấy hắn, mặc kệ mọi thứ mà đạt cao trào. Tống Linh Hàn làm cho cậu chấp nhận thân thể chính mình không trọn vẹn và dị dạng của mình, đánh đổi chính là rốt cuộc không thể rời bỏ kɧoáı ©ảʍ bị lấp đầy, bị chiếm hữu.
“Oa, Aha…”
Hoa huyệt co giật cao trào, dươиɠ ѵậŧ chưa cần xoa nắn liền tự ý bắn tinh, trên bụng là tϊиɧ ɖϊ©h͙ chính mình bắn ra, quá hiếm thấy, mang đến cho cậu sung sướиɠ cực độ.