Diệp Trăn đứng bên ngoài hành lang kí túc xá, bây giờ đang là giờ đi học, tầng trệt cực kì yên tĩnh, chỉ có tiếng ve ngoài cửa sổ vang lên ồn ào.
Trước mặt hắn là cánh cửa đang nhẹ hé mở, âm thanh nho nhỏ từ trong khe cửa truyền tới. Ván giường bởi vì va chạm kịch liệt mà phát ra tiếng vang, thiếu niên khóc nức nở đứt quãng truyền vào tai Diệp Trăn.
“A, không muốn….Ưm a, sẽ có người…”
“A a…..Aha, muốn hỏng rồi….”
Hắn nghe ra, đó là bạn cùng phòng của hắn, ngày thường luôn là bộ dáng mặc người bắt nạt – Khâu Dư Khê. Diệp Trăn ma xui quỷ khiến mà đi lên trước, cách khe cửa nhìn thấy Khâu Dư Khê khoá ngồi trên người một nam nhân xa lạ, đồng phục học sinh bị vén lên cao, lộ ra một đoạn eo thon trắng nõn, lên trên nữa lại bị quần áo che lấp, Diệp Trăn chỉ có thể nhìn thấy một mảnh trắng nõn đồng dạng như phần eo.
Thời điểm cái mông trập trùng nhấp nhô phát ra tiếng nước nhớp nháp đầy tìиɧ ɖu͙©, theo tần suất lay động của giường chiếu, Khâu Dư Khê cũng liền vong tình rêи ɾỉ, như là chìm sâu trong kɧoáı ©ảʍ mãnh liệt liền quên mất đây đang là kí túc xá, quên mất cửa còn chưa đóng kĩ.
Hô hấp Diệp Trăn trở nên dồn dập, hắn cơ hồ ngay lập tức liên tưởng đến vẻ mặt thiếu niên lúc này là đong đầy du͙© vọиɠ như thế nào, khoé mắt nổi lên một mảnh ửng hồng, lúc bị thao đến không chịu được liền khóc lóc bắn ra, tϊиɧ ɖϊ©h͙ vung vẩy bắn đầy bụng dưới của nam nhân, Khâu Dư Khê cũng bị nam nhân bắn đầy tϊиɧ ɖϊ©h͙, bộ lông ướt đến rối tinh rối mù.
Hắn đã từng thấy qua dươиɠ ѵậŧ của Khâu Dư Khê, một cái nho nhỏ trắng nõn phấn nộn, câu nhân cực kì. Trông khả ái đáng yêu hệt như con người của hắn, làm người khác chỉ muốn ôm trong ngực xoa nắn một hồi, sau đó sẽ ác liệt mà làm hắn tới khóc.
Bọn họ ở trên giường làʍ t̠ìиɦ, Diệp Trăn ở bên ngoài nhìn lén, tại ban ngày sáng tỏ cùng tiếng ve kêu trong rừng, hắn liền như vật nhìn thiếu niên dâʍ đãиɠ câu nhân, nửa người dưới liền cứng đến đau đớn.
Nam nhân đem Khâu Dư Khê đang ở tư thế ngồi lên dươиɠ ѵậŧ lật một cái, thiếu niên liền khóc rên một tiếng, tϊиɧ ɖϊ©h͙ liền bắn tung toé lên vách tường.
Diệp Trăn vừa nãy không nhìn thấy thì bây giờ đều nhìn đến rõ rõ ràng ràng, nhìn thấy đầu nhũ Khâu Dư Khê, như là thời kì thiếu nữ phát dục trưởng thành hơi hơi phồng lên, màu sắc đỏ tươi, không biết là màu sắc nguyên bản hay do bị nam nhân mυ'ŧ ra. Bên dưới dươиɠ ѵậŧ không có bộ phận nam tính nên có mà là một khe thịt nước da^ʍ tràn trề, vừa hồng vừa nộn, lúc này đang bị tính khí thô to của nam nhân tuỳ ý xâm chiếm.
“Đừng đùa nữa….Aha….A a ---!”
Chất lỏng nóng rực chảy một mạch đổ lên phần qυყ đầυ, Khâu Dư Khê nghe thấy nam nhân cười hắn dâʍ đãиɠ, còn nói hắn nhiều nước, tức giận đạp một cước, lực đạo lại như giống như gãi không đúng chỗ ngứa, một giây sau liền bị ấn chặt eo tiến vào càng sâu.