"Oh my god!! Nam Nam, where are you??" Chàng trai ngoại quốc trẻ tuổi, tướng tá vô cùng bắt mắt, tóc mang màu vàng tự nhiên nổi bật, đôi mắt lại không phải màu xanh như những người nước ngoài bình thường mà lại là màu đen thuần Việt sâu thăm thẳm, có thế dìm chết bất cứ ai lỡ sa vào đôi mắt ấy. Simon đi vòng quanh sân trường, trường gì mà rộng quá đáng đi mãi không hết. Anh đi vài vòng ở khu nhà C, rồi lại vòng sang khu nhà B loanh quanh mãi không thấy người đâu liền chuyển hướng tới khu nhà A, khu nhà cuối cùng rồi chắc là Nam Nam đang ở đây. Đi từng phòng học tìm hình bóng người thương rốt cuộc cũng tìm thấy.
"Xin chào!!! Tôi có thể giúp gì cho cậu?" Cô giáo đang viết bảng thì thấy thân ảnh của một cậu thanh niên đứng đó liền quay ra mỉm cười hỏi.
"Xin chào!! Em tới tìm bạn Vệ Nam, cô có thể gọi bạn Vệ Nam ra giúp em được không ạ???" Nói không quên nở nụ cười thân thiện.
"Ừm, Vệ Nam có bạn muốn tìm em!!"
Vệ Nam đang ngủ mà giật mình tỉnh dậy, nhìn về phía người con trai đang đứng ở cửa. Người mà cậu không muốn gặp nhất lúc này chính là Simon....
"Dạ, em không quen cậu ta!!"
"Vệ Nam, trong vòng 3s em không tới đây thì anh sẽ tới bế em về Mỹ!!!!" Simon trước giờ nói là làm, bình thường anh vốn rất hiền lành hoàn toán trái ngược với Vệ Nam nóng tính. Hiếm khi anh nổi giận với cậu, nhưng với cái cách anh nói vừa rồi xem ra là giận rồi. Vệ Nam trong lòng xôn xao nhớ lại cái lần anh nổi giận với cậu.... thực sự.....rất đáng sợ. Nghĩ đến việc Simon sẽ bế cậu đi Vệ Nam liền run một cái rồi ngoan ngoãn đi ra ngoài.
"Xem ra Simon nổi giận rồi!!" Thiên Yết hai tay chống cằm nhìn Vệ Nam bước ra khỏi lớp.
"Bạn trai của cậu đang đi cùng người khác cậu không cảm thấy gì sao??" Ma Kết đột nhiên xích lại gần ghé vào tai cậu nói thầm. Thiên Yết nhìn cái cách Ma Kết nói mà buồn cười, tên này lại làm sao nữa rồi, không lẽ ghen với Vệ Nam.
"Cậu quan tâm làm gì??" Thiên Yết nhẹ cười đắc ý nhìn Ma Kết.
"Không có gì!! Tò mò chút thôi!!" Nhìn vẻ mặt đắc ý của Thiên Yết, Ma Kết lại nhún vai vài cái rồi quay về chỗ ngồi.
"Được rồi!! Trật tự nào, sắp tới nhà trường sẽ tổ chức một chuyến du lịch biển 3 ngày 2 đêm cho học sinh khu nhà A! Đây là cơ hội tốt để các em cùng các anh chị khối trên, các em khối dưới và các bạn cùng khối giao lưu học hỏi! Các em có gì thắc mắc không??"
"Bọn em sẽ qua đêm ở đâu ạ??" Vấn đề chỗ ở là vấn đề luôn được ưu tiên hàng đầu của Thiên Bình.
"Các lớp bình thường cô không biết nhưng riêng 3 lớp S.A sẽ được ở trong khách sạn!!"
"Mấy sao ạ??" Nhân Mã hỏi kĩ hơn, đúng là phu sướиɠ phu tùy.
"Đi rồi sẽ biết!! Hết giờ rồi, cả lớp nghỉ!!" Cô giáo vừa bước ra khỏi lớp bao nhiêu xì xào bàn tán rất nhanh nổi lên như vũ bão.
"Nghĩ xem đi biển chúng ta sẽ được nhìn thấy những gì!!" Song Ngư xoa cằm nở nụ cười đê tiện.
"Những cô nàng mông to ngực lớn!!!" Trình Nam bên cạnh khoác vai Song Ngư vẻ mặt thâm sâu đầy ý cười.
"Mấy bà mập cũng mông to ngực lớn vậy!! Có khi còn free cái vòng 2 đồ sộ nữa!!" Bạch Dương bồi thêm câu làm mấy thằng đàn ông đăng kia đang mộng tưởng trên cao ngã uỳnh một cái úp mặt xuống đất không thương không tiếc.
"Ai lại đi mê mấy bà mập đó được chứ, không có mấy em xinh đẹp thì tôi thà quay sang nhìn Bảo Bình!!" Song Ngư đập bàn đầy ấm ức.
"Cái gì mà "thà", anh chán ghét tôi đến mức phải đi ngắm người khác??" Bảo Bình nghe thấy thằng chồng ngu dại nói năng không suy nghĩ mà không khỏi bực bội.
"À....không.....đâu...đâu có đâu!! Ai lại...dám làm...làm vậy chứ!" Song Ngư lắp ba lắp bắp, mặt dại đi nhìn chằm chằm Bảo Bình.
Đúng là khô lời, Bảo Bình chính thức không còn gì để nói nữa. Một mực quay đi không thèm nhìn đến cái bản mặt của Song Ngư. Nhìn Bảo Bình lửa giận đùng đùng nổi trong tích tắc, Song Ngư vội vàng chạy theo.
"Ngu!!" Xử Nữ nhìn thằng bạn thân chinh xông pha chiến trường mà không thể lết xác về. Thằng này tại sao cứ thích bỏ quên não như vậy!!
"Thiên Yết, em là hội trưởng hội học sinh, em có biết chuyện này không vậy??" Thiên Bình chống cằm nhìn chằm chằm Thiên Yết.
"Đương nhiên biết, em đề xuất mà!!"
"Tại sao không nói với anh??" Thiên Bình hậm hực, tỏ vẻ không thoải mái.
"Anh có hỏi đâu!" Nhìn vẻ mặt không cam của Thiên Bình, cậu vẫn ung dung, thản nhiên trả lời.
"Có biết đâu mà hỏi!!" Thiên Yết tại sao cứ mở miệng là lại nói mấy cái câu nghe mà muốn cho ăn đập như thế.
"Ai bảo anh không biết! Không nói chuyện với anh nữa, em lên phòng hội học sinh!" Thiên Yết lạnh lùng bước đi.
"Này cái thằng nhóc kia!! Em đứng lại đó, tại sao em có thể vô lí như vậy!!" Thiên Bình chính thức khô lời đối với thằng em không lí lẽ này.
"Woa!! Cậu ấy thực sự rất đáng nể đấy!! Trong trường này có mấy người dám cãi và có khả năng cãi lại cậu ấy đâu!!" Cự Giải chứng kiến màn đấu khẩu của hai anh em, phải nói là không cần xem cũng biết ai là kẻ thắng người thua.
"Haizz!!! Tôi là anh nó còn thấy bất lực nữa mà!! Mã Mã!! Anh phải đòi lại công bằng cho em!" Đang than thở với Cự Giải, Thiên Bình đột nhiên quay ra ôm chầm lấy Nhân Mã làm nũng. Nhưng đời chớ trêu thay khi có một thằng chồng vô dụng:
"Im lặng là đỉnh cao của sự khinh bỉ, em cứ kệ cậu ta đi!!"
"Chứ không phải là cậu không dám làm gì cậu ta sao!!" Xử Nữ nói xen vào làm Nhân Mã hóa đá. Nhìn vẻ mặt của cậu ta xem ra là bị đoán trúng rồi.
"Aizz, không có gì phải xấu hổ!! Làm có mấy ai trị được cậu ta, bọn này thông cảm với các cậu!!" Cự Giải ngồi dựa lưng vào l*иg ngực rộng lớn của Xử Nữ phụ họa nói vài ba câu, tỏ vẻ mặt hết sức thông cảm. Nhân Mã, cậu hao tâm tổn sức rồi...
_________________________________________
Ngày đi du lịch đến rất nhanh, cả khu A háo hức, mỗi người vali to vali nhỏ nối đuôi nhau lên xe. Chỉ có khu C bất hạnh, trong thời gian khu A đi du lịch thì khu C vẫn phải đi học như BÌNH THƯỜNG.
Đi thì chỉ có khu A được đi thôi, lý do gì mà cái cậu bạn người nước ngoài lần trước đứng cửa lớp lại được đi theo.
"Sao anh ta lại ở đây?" Vệ Nam di chuyển đôi mắt lạnh tanh đang đặt lên người Simon sang Thiên Yết.
"Đòi đi theo!" Hờ hững đáp lại một câu, Thiên Yết quay đầu ra ngoài cửa sổ.
"Tên đáng ghét anh mau xuống xe cho tôi!!" Vệ Nam lửa hận bừng bừng gào thét bên tai Simon.
"Không được!! Anh còn phải trông chừng em, Thiên Yết đã đặc biệt căn dặn như vậy!!" Simon thản nhiên nhún vai, trưng ra cái vẻ mặt ngây thơ, vô tội.
"Ồn ào quá!" Ma Kết mang theo tâm trạng không thoải mái cho lắm, hết trừng lại liếc Vệ Nam và Simon. Nghe Ma Kết nói vậy dù không phục nhưng Vệ Nam vẫn ngậm mồm, ôm tâm tình bực bội chìm vào giấc ngủ.
" Loạn hết cả rồi, tại sao người con trai với vẻ ngoài hiền lành nếu không nói là yếu ớt lại có thể nằm trên, còn cái tên Vệ Nam nóng nảy, hung dữ kia lại nằm dưới chứ!!" Song Tử nói nhỏ bên tai Bạch Dương.
"Em thắc mắc làm gì, mau ngủ đi chút nữa đến nơi, chúng ta cùng nhau 'hoạt động' một chút!!" Ấn đầu Song Tử vào lòng mình, Bạch Dương nqhẹ nhàng xoa đầu cậu. Ôn nhu là thế mà tại sao hai chữ hoạt động lại....
"Hoạt....động gì cơ??" Song Tử trong lòng thoáng run.
"Em nói xem!!" Trước khi đi ngủ Bạch Dương không quên trêu trọc tiểu gia hảo đáng yêu này một chút, nhìn vẻ mặt cậu Bạch Dương nhịn không được cúi xuông hôn nhẹ vào môi cậu một cái.
"Anh....anh không được làm bậy đâu đó!!" Song Tử hóa đá trước câu hỏi đầu ám muội của Bạch Dương.
"Em đang liên tưởng đến viễn cảnh gì vậy!! Anh muốn chút nữa đến nơi chúng ta cùng ra biển chơi!!"
"Ah.... thì.... ra là vậy, em cứ tưởng....!!" Song Tử nhẹ vuốt ngực thở hắt ra một hơi.
"Nếu em muốn 'hoạt động' kiểu khác thì anh chiều em!!" Từ khi nào mà Bạch Dương trở lên biếи ŧɦái như vậy....
Song Tử bị dọa cho sợ hãi, nằm trong lòng anh không dám nhúc nhích. Bach Dương nhìn cậu mà không khỏi buồn cười, tiểu gia hỏa này đáng yêu vô cùng.