Giao Dịch Đánh Cắp Trái Tim Của Trùm Xã Hội Đen

Chương 4: C4: Phạm Vào Đại Kỵ

 - Anh... – Cơ thể Vi Vi lập tức mềm nhũn ra, khuôn mặt nhỏ nhắn vùi vào trong ngực người đàn ông. Khuôn mặt cô ta như được phác họa rất tỉ mỉ và nhẹ nhàng, mái tóc dài xoăn như dòng nước chảy nhẹ nhàng rủ xuống cánh tay người đàn ông.

Ngay sau đó, bàn tay nhỏ bé của cô ta đặt trên l*иg ngực hắn bắt đầu trêu đùa, đi thẳng một đường xuống phía dưới, đặt trên thứ khổng lồ kiêu ngạo của hắn. Cơ thể mềm mại như con rắn dựa hẳn vào người hắn, đôi mắt quyến rũ nhìn vào đôi mắt đen thâm thúy như đầm lầy của Lãnh Thiên Dục.

Khóe môi Lãnh Thiên Dục nhếch lên, đưa tay xoa nắn nơi cao vυ't của người phụ nữ không hề thương tiếc. Trong mắt hắn, phụ nữ chỉ là công cụ để làm ấm giường mà thôi, hắn sẽ không bao giờ tiêu tốn dù chỉ là một chút tình cảm, vì tất cả phụ nữ trên đời này đều có thể được mua chuộc bằng tiền!

- Anh... Em rất thích... Chúng ta, chúng ta vào phòng ngủ được không? – Vi Vi nhìn vào khuôn mặt đẹp trai kia, đôi mắt dần trở nên mờ mịt.

Đây là người có thể nắm giữ tính mạng của người khác, người đàn ông đứng trên đỉnh cao của thế giới. Trong tay hắn nắm quyền sinh tử của biết bao mạng người! Nhìn vào đôi mắt lạnh giá ấy, Vi Vi cảm thấy khó có thể hít thở.

Ai ngờ Lãnh Thiên Dục lại hừ lạnh một tiếng, sau đó bàn tay hung hăng đè Vi Vi lên cửa sổ. Hắn chỉ cởϊ qυầи ra, sau đó không chút thương tiếc nào nào mà tiến thẳng vào cơ thể người phụ nữ.

- A... – Toàn thân Vi Vi run lên, có thể nhận thấy cô ta hoàn toàn không chịu nổi sự khổng lồ và cứng rắn của hắn. Sau đó, Vi Vi cảm thấy như cả người đang rơi vào trong một sức mạnh cuồng dã...

Mặt kính thủy tinh lạnh lẽo càng kí©ɧ ŧɧí©ɧ mạnh đến các giác quan của cô ta. Cô ta không tự chủ được thét to lên một tiếng, cảm nhận từng đợt luật động điên cuồng của người đàn ông lạnh lẽo nhưng lại đầy hấp dẫn trước mặt. Rốt cuộc cô ta cũng biết tại sao phụ nữ trên toàn thế giới lại say mê người đàn ông này rồi!

- Anh, mạnh quá... – Cơ thể cô ta cũng điên cuồng nghênh hợp với sự cường hãn của Lãnh Thiên Dục. Cô ta lên tiếng đứt quãng, vừa thở hổn hển vừa nói. Hắn chỉ là đang phát tiết, cho dù trong tình huống say mê này, ánh mắt Lãnh Thiên Dục vẫn lạnh lẽo như cũ, thậm chí hắn còn không cởϊ áσ sơ mi ra...

Vi Vi nhất thời cảm thấy đang bị sỉ nhục. Vì vậy, cô ta cố ý làm nũng, đôi môi đỏ mọng hôn lên ngực hắn, sau đó hôn dần lên phía trên, đến yết hầu rồi cố gắng hôn lên đôi môi mỏng gợi cảm của hắn.

Lãnh Thiên Dục vốn đang chạy nước rút đầy điên cuồng đột nhiên dừng lại...

- Anh... – Đang chìm đắm trong sự mê ly, Vi Vi rất kinh hãi. Cô ta uốn éo người, khó chịu lên tiếng – Đừng dừng lại...

- Cút! – Lãnh Thiên Dục đẩy cơ thể của cô ta ra, sau khi lạnh lùng nói một tiếng rồi ung dung mặc quần vào.

- Không, không... anh... – Vi Vi như sắp phát điên, cô ta không hiểu tại sao đang tốt như thế mà tự dưng hắn lại dừng lại. Cô ta vội vã nhào vào lòng hắn, cố ý ra vẻ điềm đạm, đáng yêu:

- Anh, anh đừng giận nữa...

Lãnh Thiên Dục đã không còn kiên nhẫn, hắn vung tay đẩy cô ta ngã xuống đất. Sau đó lạnh lẽo hô một tiếng: "Người đâu?"

Vi Vi kinh ngạc đến ngây người, cô còn chưa kịp mặc quần áo vào thì một người trong đám vệ sĩ của Lãnh Thiên Dục đã đi vào...

- A... – Vi Vi thấy cơ thể mình bị người khác nhìn thấy thì lập tức luống cuống chân tay tìm quần áo mặc vào, hoàn toàn không để tâm đến hình tượng tao nhã.

- Lão đại! – Người vệ sĩ đứng yên bất động, xem ra đã quen với chuyện này.

Lãnh Thiên Dục nhàn nhã đốt một điếu xì gà, lạnh lùng ra lệnh: "Đưa cho cô ta một tờ chi phiếu rồi đuổi cô ta đi".

- Vâng!

- Không, lão đại... – Vi Vi không thể tin được mình lại mất cơ hội quý báu này, cô ta bất chấp tất cả muốn cứu vãn tình thế.

Ngay lập tức, người vệ sĩ đứng chắn trước mặt cô ta: "Cô Vi Vi, xin mời!"

Làm vệ sĩ của Lãnh Thiên Dục, anh ta đã quá quen với những chuyện thế này. Buồn cười nhất là những cô gái này luôn muốn leo cao, được hóa thành phượng hoàng, nhưng bọn họ đều phạm vào đại kỵ của Lãnh Thiên Dục. Đó chính là...

Lãnh Thiên Dục không cho phép bất cứ người phụ nữ nào động vào môi hắn.