Số Phận Nàng Dâu Dâm Đãng

Chương 4

Đang chìm trong giấc ngủ Vân giật mình tỉnh giấc nhìn ra bầu trời, ánh nắng đã lên cao, Vân gọi chồng.

– Chồng ơi, anh yêu ơi, dậy đi, anh không đi học à.

Đức mắt nhắm mắt mở nhìn Vân:

– Em không biết hôm nay là chủ nhật à. Anh thi xong hôm qua rồi.

Vân giật mình sao mà tuần này nhanh thế nhỉ Vân không nhớ ngày tháng là gì nữa. Từ hôm nay Đức lại về sớm Đức lại tắm cho ông, Vân không phải làm việc đó nữa nhưng sao cô lại thấy buồn buồn, Vân tặc miệng: “Thôi nếu ông trời muốn thế thì con xin chịu”

Giờ Vân phó mặc cho ông trời.

Một tuần trôi qua vẫn những công việc đó, thời khóa biểu đó mà sao Vân thấy trống trải thế, thiếu vắng cái gì đó, tuần rồi Đức cũng quan hệ với Vân 3 lần như mọi tuần nhưng Vân vẫn thấy thiếu hụt quá.

Đang soạn giáo án nhưng Vân không thấy câu chữ hay bài học mà chỉ toàn hình ảnh ©ôи ŧɧịt̠ ông Quang cứng nhắc trong tay, lại nhớ tới hôm Vân làm ông phụt khí phải tới 30 phút ông mới ra, Vân thắc mắc sao ông già thế mà lại lâu thế nhỉ, hay sóc ©ôи ŧɧịt̠ bằng xà bông thì lâu hơn sóc thường nhỉ, những lần Vân có kinh Đức ham muốn Vân đều sóc cho Đức nhưng Đức không trụ được quá 5 phút, nhưng tò mò của Vân làm cô khó xử, mặt cô đỏ bừng l*и thì rỉ nước.

Đức ngồi bên thấy vợ không viết nhìn mặt vợ đổ mồ hôi, Đức gọi vợ:

– Vân em sao thế, em bị sốt rồi.

Đức bế vợ lên giường chàng lấy khăn lạnh đặt lên trán vợ. Anh pha cho Vân cốc nước cam, Vân cầm tu 1 hơi cho vơi đi cái nóng trong người, nhưng nào ngờ nó lại bừng lên, cặρ √υ' Vân như cương cứng, hai mép l*и của Vân như đang sưng lên, rỉ nước ướt hết qυầи ɭóŧ nàng.

Đức đâu có biết Vân đang muốn gì, thèm gì. Vân thèm là thèm ©ôи ŧɧịt̠ gân gốc đâm vào l*и nàng, nhưng sao Đức vô tâm quá không hiểu vợ mình, Vân chìm trong giấc ngủ.

Cả tuần nay ông Quang không được đứa cháu dâu xinh đẹp sục ©ôи ŧɧịt̠ cho, ông không được sướиɠ, mỗi lần Vân mang đồ ăn vào cho ông la ông chỉ dám nhìn trộm cặρ √υ' Vân, mồm ông định nói điều gì nhưng không thành, mỗi lần như thế ông chỉ biết tự mình vuốt nhẹ ©ôи ŧɧịt̠ mình cho cơn nứиɠ giảm dần.

Đang nghĩ lan man thì vợ chồng Vân vào chào ông để đi thăm ông Vinh.

Cứ 1 tháng 1 lần Vân và Đức lại đi tiếp tế cho bố. Cánh cửa trại giam mở ra vợ chồng Vân vào phòng thăm tù, căn phòng rộng lớn có 1 vài người thăm tù, cuộc nói chuyện diễn ra ấm áp, ông Vinh thỉnh thoảng lại liếc nhìn cặp ngực cô con dâu, ánh mắt thèm muốn tò mò của ông bị Vân phát hiện, đã gần 1 năm nay ông không biết mùi đàn bà rồi, ông chỉ được nhìn Vân những lần vào thăm ông, Khi Đức dẫn Vân về ra mắt ông Vinh đã thấy thích Vân rồi Vân vừa xinh đẹp, quyến rũ, dịu dàng và rất gợi cảm, vì bị bắt sau đám cưới Đức lên Vinh không có thời gian bên Vân…

Biết bố chồng có tình cảm với mình, hay nhìn trộm mình lên mỗi lần vào thăm ông Vân hay mặc áo chẻ cổ, thỉnh thoảng lại hơi cúi xuống, Vân vừa trêu tức Vinh vừa thấy hãnh diện. Giờ thăm tù đã hết, Vân bước trên con hành lang vừa đi vừa lắc nhẹ mông tôn lên vẻ đẹp tự nhiên của nàng. Nàng đi tới đâu bao ánh mắt nhìn theo như muốn ăn tươi nuốt sống nàng. Đức đi bên thấy hãnh diện về vợ vô cùng.

Tuần mới bắt đầu, hôm nay Vân thức dậy sớm hơn, nàng muốn ra khỏi nhà, không dám nhìn ông Quang, đã 1 tuần nay Vân đã không gần ông, Vân muốn quên tất cả những việc đã xảy ra. Vân đến trường sân trường vắng tanh chỉ có vài học sinh. Đi tới phòng chờ giờ đã thấy tiếng hát trong phòng vọng ra. Vân biết đó là giọng Loan cô bạn thân nhất của Vân. 2 người học với nhau từ nhỏ đến đại học, giờ nhờ ông Vinh mà 2 người lại được làm với nhau.

– Khϊếp người đẹp sáng có chuyện gì mà vui thế.

Loan trả lời đâu có gì đâu. Vân biết thừa tính của Loan. Vân lấy tay cù vào nách Loan, Loan cười sàng sặc, thôi mình xin mình kể. Vân chăm chú nghe câu chuyện của Loan. Hôm qua là kỷ niệm 3 năm ngày cưới của bọn mình, ông chồng trời đánh của mình học ở đâu có trò bú ɭϊếʍ, làm mình không chịu nổi.

– Bú gì, liếʍ gì. – Vân hỏi Loan.

– Thì liếʍ ấy chứ gì…

Vân vẻ mặt ngây thơ nhìn Loan.

– Chồng mình đã bú √υ' mình anh ấy hôn hít bầu vυ' mình, 1 lúc lâu thì anh ấy cúi xuống liếʍ l*и mình, anh ấy hôn mép l*и mình rồi đưa lưỡi vào mà ngoáy, mình như lên 9 tầng mây, dâʍ ŧᏂủy̠ mình ra nhiều ướt hết cả mặt anh ấy nhìn buồn cười lắm.

Vân chăm chú nghe Loan kể:

– Rồi anh ấy bắt mình bú chim anh ấy.

– Cái gì bú chim à.

– Uh mình cũng thấy kinh kinh, nhưng hôm qua mình sướиɠ quá mình đã bú ©ôи ŧɧịt̠ chồng. Từ đầu mình chỉ giám liếʍ nhẹ ở đầu nấm, sau dần quen mình đã ngậm cả vào miệng, sướиɠ lắm Vân à, nó cứ ấm nóng, bật giật trong miệng mình, mình không biết tả như nào nữa. Sáng giờ chúng mình cũng đã làʍ t̠ìиɦ như thế, giờ thì mình nghiện trò bú ©ôи ŧɧịt̠ mất rồi.