Chương 1. Xuyên Qua
Khi Sở Phàn tỉnh lại, mơ mơ màng màng nhìn thấy một khuôn mặt hiền từ đeo khẩu trang của một lão bác sĩ, gương mặt hiền từ, cả người ở dưới ánh đèn phẫu thuật phảng phất tản ra thánh quang giống như Phật Di Lặc.
Sở Phàn vốn có thể cảm thấy thả lỏng cùng an tâm thì nghe được lão bác sĩ ôn thanh nói:
“Tiểu tử, tỉnh? Chúc mừng, biến tính giải phẫu thực thành công.”
“……”
Sở Phàn trố mắt, nháy mắt thanh tỉnh hơn phân nửa.
Biến tính? Cái gì biến tính? Hắn không phải tới làm phẫu thuật ung thư dạ dày sao? Như thế nào trở thành phẫu thuật biến tính! Chẳng lẽ bệnh viện nhầm?
Hắn vội vàng muốn đi hỏi, lại bởi vì thuốc tê vừa hết tác dụng cả người trở nên hữu khí vô lực, như thế nào đều không mở miệng được, mà lão bác sĩ đã mang theo trợ thủ đi ra ngoài.
Sở Phàn ở trong lòng chửi thề một câu, ra sức giãy giụa suy nghĩ muốn đứng dậy, nhưng hắn hiện tại liền nói chuyện đều lao lực càng đừng nói đứng dậy, gấp đến độ đầy đầu mồ hôi lạnh.
“Tiên sinh, thỉnh ngài không nên gấp gáp!”
Một thanh âm truyền tới.
Đều mẹ nó bị biến tính có thể không vội sao! Sở Phàn chửi thầm nói, sau đó mới phản ứng lại đây, dừng lại động tác.
Trong phòng bệnh hiện tại một người đều không có, thanh âm kia là từ đâu truyền đến? Kẻ đang nói chuyện là người hay quỷ?
“Ta là hệ thống 0430.”
Thanh âm kia lại vang lên nói.
Sở Phàn lúc này mới chú ý tới thanh âm kia là từ trong đầu chính mình truyền đến.
“Thế giới ngài đang ở là một quyển tiểu thuyết ABO thế giới, cái gọi là biến tính giải phẫu chỉ là đem ngài hiện tại thân thể này từ Alpha biến thành Omega, đối với thân thể của ngài thế giới hiện thực không hề có ảnh hưởng.”
Sở Phàn bình tĩnh lại một ít. Hắn sau khi ở trong giới xông ra nhất định địa vị vì chọn lựa thích hợp kịch bản cũng coi như đảo qua không ít tiểu thuyết, đối với hệ thống, ABO những từ này còn không tính quá xa lạ.
Nhưng không xa lạ, không đại biểu hắn thích loại này đột phát sự kiện.
Sở Phàn từ trước đến nay chán ghét ở trước mặt người khác thất thố, càng chán ghét bị người thao tác.
Hắn thử ở trong đầu trầm giọng trả lời: “Ta mặc kệ ngươi là cái gì, các ngươi như vậy không nói một tiếng liền đem ta truyền tống đến nơi này không khỏi quá mức thất lễ. Hiện tại lập tức đem ta đưa về nguyên bản thế giới lại kỹ càng tỉ mỉ trao đổi, nếu không ta sẽ không cấp ra bất luận cái gì phối hợp.”
0430 vội giải thích nói: “Quấy nhiễu đến ngài thật sự ngượng ngùng. Bất quá đây là bởi vì Chủ Thần kiểm tra đo lường đến ngài sinh mệnh dấu hiệu sắp biến mất, cho nên đành phải lập tức đem ngài truyền tống lại đây. Ngài ở thế giới giả thuyết thì thời gian ở thế giới hiện thực sẽ không thay đổi, đây là xuất phát từ mong muốn bảo hộ ngài."
Sinh mệnh dấu hiệu kề bên biến mất? Nói cách khác giải phẫu đã thất bại sao?
Sở Phàn ánh mắt ảm đạm xuống, nhưng thần sắc lại hòa hoãn chút.
Hắn không phải người không rõ tình lý, minh bạch đối phương cũng coi như xuất phát từ hảo ý, mặc dù tâm tình lại kém, cũng không nghĩ làm tâm tình không vui của chính mình ảnh hưởng đến người khác.
0430 thấy hắn thái độ mềm một ít, lại bổ sung nói: “Sở tiên sinh, ngài là một ngườ vô cùng ưu tú, ta hy vọng ngài có thể suy nghĩ một chút việc cùng ta hợp tác. Chỉ cần ngài có thể cùng ta hợp tác, cùng nhau hoàn thành nhiệm vụ Chủ Thần giáo phó. Chúng ta không ngừng có thể cho ngài có một thân thể khỏe mạnh, sau khi nhiệm vụ hoàn thành càng có thể giúp ngài thực hiện một nguyện vọng.”
Sở Phàn dừng lại, không nghĩ tới chính mình không chỉ có gặp nạn không chết, còn sẽ gặp được việc tốt như vậy. Nhưng hắn không có nóng lòng đáp ứng, mà là nói: “Ngươi trước cho ta giới thiệu nhiệm vụ quy tắc đi.”
“Hảo.”
0430 coi như hắn đã đáp ứng, lập tức tích cực đáp.
“Ngài đang ở thế giới là từ một quyển thế thân văn hình thành, bởi vì vai chính công thụ quá mức tra tiện khiến người phẫn hận, dẫn tới thế giới tích lũy đại lượng người đọc oán niệm. Ký chủ nhiệm vụ chính là đi vào thế giới này tiêu trừ oán niệm, đề cao độ sảng. Căn cứ phân tích đại số liệu đối với các độc giả, cảm giác sảng chủ yếu phát ra từ giá trị hảo cảm của vai chính công, giá trị hối hận, ký chủ chỉ cần khi hoàn thành nhiệm vụ, đem những trị số đạt tới đạt tiêu chuẩn trở lên, liền coi là hoàn thành nhiệm vụ……”
Sở Phàn tổng kết, “Cho nên ngươi muốn ta xuyên thành tra công ăn năn tẩy trắng?”
Hắn có chút kinh ngạc.
Một người...... Từ Alpha biến tính thành Omega tra công? Đây là đã bị báo thù?
0430 khụ khụ, nói: “Không, ngài phải xuyên thành vai chính chịu đến ngược tra.”
“……”
Sở Phàn cười cười, nheo lại mắt: “Các ngươi hệ thống có hay không tìm hiểu quá, ta là cái thuần TOP?”
0430 nhìn Sở Phàn biểu tình, mạc danh run run, nhanh chóng trấn an nói: “Thỉnh ký chủ bình tĩnh. Bởi vì ngài vừa lúc cùng vị này vai chính trùng tên trùng họ, chúng ta cũng là vì ngài dễ dàng hành động. Hơn nữa chỉ cần ngài nguyện ý, liền tính xuyên thành Omega vai chính chịu cũng có thể công!”
0430 an ủi xong vẫn có chút chột dạ, rốt cuộc lại lợi hại thì vai chính chịu phần cứng điều kiện đặt tại nơi đó, còn có thể nghịch tập thành công sao?
Nhưng Sở Phàn lại hiển nhiên sau khi biết có thể tiếp tục làm công yên tâm, bình tĩnh chút, nói: “Cho ta truyền tống thế giới này tư liệu đi.”
“Tốt.” 0430 thấy ký chủ đáp ứng rồi, vội nói: “Ngài hiện tại thế giới số liệu nơi phát ra là 《 bá tổng thế thân tình nhân ( ABO ) 》.”
Sở Phàn bị tên quyển sách này shock kéo kéo khóe miệng, ngay sau đó một cổ số liệu liền dũng mãnh vào hắn đầu óc.
Hắn hiện tại thân thể này, nguyên lai là một cái cùng hắn trùng tên trùng họ tên là Sở Phàn Alpha —— hiện tại đã bị làm biến tính giải phẫu thành Omega.
Trận này giải phẫu đương nhiên không phải hắn tự nguyện làm, mà là do trong tên sách vị kia bá tổng ban tặng.
Bá tổng Thiệu Tử Dương có vị bạch nguyệt quang kêu Nhϊếp Minh Hàm.
Cùng ăn chơi đàng điếm, lang thang thành tính Thiệu Tử Dương bất đồng, Nhϊếp Minh Hàm lạnh lùng tự giữ, trầm ổn giỏi giang.
Nếu không phải Thiệu gia cùng Nhϊếp gia là thế giao, phỏng chừng này hai người căn bản không có khả năng có liên quan.
Thiệu Tử Dương yêu thầm Nhϊếp Minh Hàm nhiều năm, nhưng ngại với thân phận, hai người đều là Alpha, Nhϊếp Minh Hàm vẫn là thẳng tắp thẳng A, đối quấy rầy quá hắn A thập phần chán ghét, hắn cuối cùng chỉ có thể chặt đứt chính mình niệm tưởng, tìm chút thế thân thay thế.
Thiệu phụ sinh bệnh nằm viện, thúc giục Thiệu Tử Dương cần thiết tìm Omega kết hôn sinh con, Thiệu Tử Dương không có biện pháp, đành phải bắt đầu tìm kiếm thế thân kết hôn người được chọn.
So với trước kia Thiệu Tử Dương tìm những võng hồng chỉnh dung giống Nhϊếp Minh Hàm như một khuôn mẫu, Sở Phàn kỳ thật không phải người giống Nhϊếp Minh Hàm nhất, Thiệu Tử Dương lựa chọn Sở Phàn hoàn toàn là bởi vì hắn trong lúc vô ý nhìn thấy Sở Phàn ở ven đường nuôi nấng một con lưu lạc cẩu.
(* lưu lạc cẩu: chó hoang)
Thiệu Tử Dương biết được thân ý của mình đối với Nhϊếp Minh Hàm chính là khi nhìn đến người nọ ở cùng với thứ cưng mèo của chính mình.
Một người nam nhân có tác phong hành sự sấm rền gió cuốn, ít khi nói cười kia khi nhìn về phía tiểu nãi miêu trong mắt khó được toát ra ôn nhu, thật sự vô cùng khiến người khác chú ý.
Sở Phàn bóng dáng cùng Nhϊếp Minh Hàm có hơi giống nhau, trong mắt một ít ôn nhu cùng Nhϊếp Minh Hàm, người ít khi thể hiện cảm xúc rất giống nhau khiến Thiệu Tử Dương lập tức cho người điều tra hắn.
Thân thế của Sở Phàn vô cùng phù hợp với tiêu chuẩn của ngược văn chịu. Mẫu thân hắn chết sớm, phụ thân cưới mẹ kế, mẹ kế vô cùng ác độc, thường xuyên ngược đãi hắn. Phụ thân mềm yếu vô năng, mở một con mắt nhắm một con mắt. Vốn dĩ chính là giai cấp thấp, tồn tại của Sở Phàn ở nhà lại căn bản chính là có thể có có thể không, thiếu chút nữa đem dễ khi dễ ba cái chữ to viết ở trên mặt.
Sau khi tra rõ Sở Phàn chi tiết, Thiệu Tử Dương lập tức phái trợ lý đi Sở gia.
Vì thế Sở Phàn sau khi bị kêu về nhà liền nhìn đến mẹ kế đầy mặt tươi cười đón một người, đúng là trợ lý của Thiệu Tử Dương. Trợ lý báo cho Sở Phàn phải làm biến tính giải phẫu trở thành Omega, cùng Alpha Thiệu Tử Dương kết hôn.
Sở Phàn cảm thấy trời như muốn sập xuống, nói đến cũng thảm, Sở Phàn một bên liều mạng giúp đỡ trong nhà làm việc, một bên dùng chút thời gian ít ỏi còn lại vùi đầu học tập lấy học bổng, mới đổi lấy cơ hội được tiếp tục đọc sách. Vốn dĩ hắn cho rằng lên đại học liền có thể hoàn toàn rời đi địa ngục, nhưng không nghĩ rằng chờ tới chính là càng sâu địa ngục.
Phụ thân cùng mẹ kế cầm một số tiền lớn mang theo tiểu nhi tử dọn đi, Sở Phàn bị “Bán” cho Thiệu Tử Dương.
Thiệu Tử Dương không hề hiểu đến thương hương tiếc ngọc, sau khi kết hôn thường đem Sở Phàn lăn lộn đến các loại khóc lóc xin tha, nhìn thấy hắn giống như chuột nhìn thấy mèo, cả người phát run. Lúc trước Thiệu Tử Dương lựa chọn chính là người có biểu tình ôn nhu giống Nhϊếp Minh Hàm- Sở Phàn, đối với nhút nhát u buồn- Sở Phàn thì càng xem càng phiền.
Những thế thân tình nhân Thiệu Tử Dương tìm lúc trước ghen ghét Sở Phàn, cho hắn ngáng chân làm, hắn xấu mặt, bị thương Thiệu Tử Dương cũng mặc kệ, chỉ coi Sở Phàn là một con chó của mình.
Sở Phàn sau lại mắc chứng Stockholm, thích Thiệu Tử Dương, bắt đầu đối với Thiệu Tử Dương đón ý nói hùa, quan hệ của hai người quan hệ hòa hoãn một chút, Sở Phàn thậm chí đã hoài thai nhưng lại bị tiểu tam thiết kế làm hỏng bút máy do Nhϊếp Minh Hàm tặng Thiệu Tử Dương, bị Thiệu Tử Dương tức giận đạp một chân, trực tiếp sinh non.
Sở Phàn không còn hài tử, sau khi phát hiện chính mình là thế thân thì vô cùng thương tâm rời đi Thiệu Tử Dương. Thiệu Tử Dương cũng không biết tại sao lại ý thức được chính mình đối hắn có cảm tình đuổi theo dỗ một phen thì tốt rồi. Sau lại…… Sau lại hai người liền trải qua hạnh phúc sinh hoạt.
Sở Phàn sau khi xem xong trầm mặc hồi lâu.
Một là vai chính tính cách thật sự quá làm người hít thở không thông, thứ hai là nghĩ đến chính mình về sau khả năng muốn trải qua động dục kỳ của Omega, bị tiểu tam khi dễ, bị người đá sinh non……
“Lúc Thiệu Tử Dương đến ta nếu đem hắn từ bệnh viện ném xuống thì sảng độ hẳn là sẽ trực tiếp tăng cao đi?” Sở Phàn thiệt tình thực lòng đặt câu hỏi.
0430 hoảng sợ, vội nói: “Thỉnh ký chủ bình tĩnh. Ngài không thể làm nhân thiết băng đến quá lợi hại, sẽ phá hư thế giới logic. Hơn nữa nếu làm như vậy, ngài ở thế giới này tình cảnh cũng sẽ phi thường gian nan.”
Sở Phàn tiếc nuối mà thở dài, cuối cùng vẫn là quyết định tới đâu hay tới đó, nhìn trần nhà tính toán lên.
Ngày kế, Thiệu Tử Dương đẩy cửa tiến vào thời điểm, Sở Phàn đang dùng cơm.
Hắn một bên ở trong lòng chửi thầm suy nghĩ đem mâm cơm dinh dưỡng đập vào đầu Thiệu Tử Dương, một bên giả bộ thuận theo đem bộ đồ ăn để xuống, nhìn về phía người đến.
“Ngài chính là…… Thiệu tổng sao?” Sở Phàn học nguyên chủ cách nói chuyện, biết rõ cố hỏi, rốt cuộc Sở Phàn trước kia chưa từng gặp qua Thiệu Tử Dương.
Thiệu Tử Dương nhìn Sở Phàn, thanh niên tuy rằng trước kia cũng là cái Alpha, nhưng rốt cuộc chưa đến hai mươi, khung xương chưa hoàn toàn nẩy nở, hơn nữa mới vừa làm giải phẫu, làm người vốn dĩ vóc dáng còn tính rất cao thoạt nhìn liền trở nên mảnh khảnh ốm yếu rất nhiều, tái nhợt màu da cùng khóe mắt lệ chí càng là làm hắn có cảm giác thương tiếc.
Thiệu Tử Dương cũng không có cảm giác thương tiếc, rốt cuộc đây chỉ là một cái thế thân, lãnh đạm nói: “Ngươi nói đi?”
Khi 0430 đang thấp thỏm lo lắng ký chủ sẽ đem Thiệu Tử Dương ném xuống bệnh viện thì khuôn mặt Sở Phàn lại xuất hiện một nụ cười thập phần ngây thơ hồn nhiên.
“Thật là Thiệu tổng, ta rốt cuộc nhìn thấy ngài!”
0430:……
Không hổ là ảnh đế!
Thiệu Tử Dương có chút ngoài ý muốn. “Ngươi không hận ta?”
Ngươi cũng biết chính mình hẳn là bị người hận?
Sở Phàn trong lòng phỉ nhổ, trên mặt cười nhưng thật ra một chút cũng không thay đổi, lắc đầu, dùng ánh mắt ngưỡng mộ mà nhìn hắn.
“Thiệu tổng ngài trợ giúp người nhà của ta, ta hẳn là cảm kích mới đúng. Hơn nữa Thiệu tổng như vậy ưu tú, có thể bị chọn lựa trở thành ngài phối ngẫu vì ngài dựng dục hậu đại là vinh hạnh của ta.”
Thiệu Tử Dương một bên nghe Sở Phàn các loại khen ngợi, một bên nhìn Sở Phàn ôn nhu ánh mắt, tức khắc thích ý thư thái không ít.
0430 xem ngây người, chỉ thấy ký chủ ít ỏi vài câu liền đem tra công lừa dối đầu óc choáng váng, hảo cảm độ cọ cọ đi lên trên.
“Thiệu Tử Dương hảo cảm giá trị tăng lên mười điểm!”
Hoàn toàn nằm trong Sở Phàn dự kiến.
Bỏ qua Nhϊếp Minh Hàm loại người có điều kiện tùy hứng, Thiệu Tử Dương loại này tự xem mình là trung tâm vũ trụ tra công, giống như dỗ em bé to xác mà theo ý hắn, hảo cảm giá trị tự nhiên liền sẽ tăng lên.
“Không ngờ ngươi như vậy thiện giải nhân ý.”
Thiệu Tử Dương nhéo Sở Phàn cằm, đánh giá hắn mang theo ý cười mê người môi mỏng, vừa lòng cúi xuống thân, muốn hôn Sở Phàn.
Sở Phàn thuận theo nhắm mắt lại như chờ đợi chủ nhân lâm hạnh, trong lòng lại nghĩ: Thân lão tử, ngươi cũng xứng?
“0430, vừa mới hảo cảm giá trị có thể đổi sao?”
“Có thể, ký chủ ngài muốn đổi cái gì?”
“Làm ta nôn, cảm ơn.”
End chương 1.
Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.