**Editor: Hye Jin**
Học sinh chuyển trường còn chưa tới, hôm nay tin tức chia lại lớp đã truyền khắp trường học.
Dựa theo cách nói của trường học là, muốn đem tất cả học sinh phân ra thành ba bảy loại, thành tích tốt nhất chắc chắn sẽ cùng một lớp, cũng bởi vậy, thứ sáu hôm nay, toàn khối phải thi một cuộc thi trắc nghiệm lớn.
Thành tích Cảnh Vân Chiêu vẫn luôn ổn định, hoàn toàn phát huy theo bình thường làm bài, từ phòng thi đi ra, liền nhìn thấy sắc mặt Tiêu Hải Thanh không tốt lắm.
Thành tích Tiêu Hải Thanh vẫn luôn dao động ở trình độ trung bình, mấy ngày nay chịu ảnh hưởng của Cảnh Vân Chiêu cũng đọc không ít sách, nhưng vẫn lo sẽ chênh lệch với năm mươi hạng đầu tiên.
Thành tích cũng không phải là điều Tiêu Hải Thanh lo lắng, hoặc là ít nhiều cũng không quá lo lắng, mấu chốt là nếu bị phân đi lớp khác, không thể nào tìm được người bạn nào tốt hơn Cảnh Vân Chiêu.
Chỉ nhìn vẻ mặt phẫn nộ lúc này, lông mày đanh lại, khí thế làm cho bạn học xung quanh tránh xa ba thước, lại nhìn Cảnh Vân Chiêu, bình tĩnh thoải mái, một đôi mắt đen trầm lặng, cùng là học sinh, nhưng nhìn khí chất so với người khác không giống, hai người bên nhau, những người khác càng không dám tới gần.
"Cậu còn cười được, ngộ nhỡ tớ bị đẩy xuống, về sau cậu sẽ phải một mình đối diện với Kiều Hồng Diệp đấy!"
Tiêu Hải Thanh liếc cô một cái, mắng một câu đồ không có lương tâm.
Khóe mặt Cảnh Vân Chiêu hơi giật giật, ánh mắt sáng quắc: "Cậu không tin tớ sao?"
Trong lòng cô đã xếp Tiêu Hải Thanh là bạn tốt nhất, ngày thường không thiếu nâng thành tích học tập của Tiêu Hải Thanh lên, chẳng qua do tính cách Tiêu Hải Thanh vô tư không ý thức được mình đã tiến bộ hơn rất nhiều, huống hồ chỉ là bài trắc nghiệm nhỏ mà thôi.
Nằm trong top 10 thì Tiêu Hải Thanh có lẽ không có cơ hội, nhưng trong top ba mươi vẫn có thể, căn bản không cần lo lắng.
Tiêu Hải Thanh không có biện pháp với Cảnh Vân Chiêu: "Tớ sẽ bằng bất cứ giá nào, cho dù có thật sự bị đẩy xuống ban hai, cùng lắm thì tớ quay đầu cầu xin bố tớ cùng người phụ nữ kia cho trường học chút tiền, cho dù thế nào cũng phải ở lại ban một, nếu con tiểu tiện nhân Kiều Hồng Diệp kia bắt nạt cậu, tớ sẽ xé nát mặt nó!"
Nói xong, lại ho khan hai tiếng, làm bộ dạng vô tội, dường như người vừa mạnh miệng không phải là mình.
Cảnh Vân Chiêu rất thích tính tình trực tiếp ngay thẳng của Tiêu Hải Thanh, nhìn thấy bộ dạng này trong lòng ngược lại khá vui vẻ.
Thành tích ở thời điểm chia lớp chính thức sẽ được công bố, hiện tại hai người lo lắng cũng vô dụng, dứt khoát vứt cặp sách đi chơi hai ngày.
Thứ hai, trường học rối loạn một mảnh, thông báo dán ra xếp hạng thành tích thật dài, cùng với danh sách xếp lớp một lần nữa.
Cảnh Vân Chiêu nhìn lướt qua, phát hiện kỳ thật chỉ là thành lập một lớp ưu tú mà thôi, những lớp học khác tuy rằng cũng có sự xáo trộn, nhưng thành tích vẫn giống như trước đây, tốt xấu lẫn lộn.
"Vân Chiêu cậu xem, tớ ở đâu! Hạng hai tám! Ha ha ha, thế mà tớ có thể ở hạng hai tám? Phát phiếu điểm tớ còn tưởng là sai rồi!" Trong nháy mắt Tiêu Hải Thanh vui vẻ như điên, trước kia cô ngẫu nhiên có thể tiến vào top 100 mà thôi, thời điểm ham chơi còn hơn top 200, giáo viên đối với thành tích của cô đã quen không thèm trách!
Chẳng qua lúc này đây, hiển nhiên là có năng lượng mới xuất hiện, quả thật không thể tưởng tượng, sự tiến bộ như vậy chưa từng trải qua.
Ánh mắt Tiêu Hải Thanh nhìn Cảnh Vân Chiêu nóng bỏng, khiến cả người Cảnh Vân Chiêu nổi da gà.
"Cảnh Vân Chiêu lại được hạng nhất rồi....." Bên cạnh có một nữ sinh nhỏ giọng hâm mộ nói, nói xong có người quay đầu lại nhìn Cảnh Vân Chiêu, sự hâm mộ trong mắt không cần nói cũng thấy.
Chẳng qua bởi vì khí chất trên người Cảnh Vân Chiêu quá lạnh lùng, phạm vi một mét quanh cô chỉ có một mình Tiêu Hải Thanh.
Bộ dạng tốt, khí chất tốt, thành tích tốt, chính là loại làm cho nữ sinh khác nổi điên lên ghen ghét, giống như Kiều Hồng Diệp.
"Ha?" Tiêu Hải Thanh đột nhiên chỉ vào thành tích xếp hạng, trừng mắt cười lớn: "Kiều Hồng Diệp tham gia thi? Còn được hạng 120?"
Bị Tiêu Hải Thanh nói lớn như vậy, bạn học gần bảng thông báo nháy mắt nhìn chằm chằm ba chữ Kiều Hồng Diệp, quả nhiên, hạng thứ 2 đã biến thành người khác, hạng thứ 2 vốn là chỗ của Kiều Hồng Diệp, thế mà thật sự ở hạng 120!
Hạng thứ 2 cùng hạng 120, kém không phải là một chút ít!
"Thế mà Kiều Hồng Diệp vẫn được phân vào lớp một? Vì cái gì vậy!" Lại có người thình lình nói một câu.
Một lời kí©ɧ ŧɧí©ɧ ba tầng mây, nơi này có rất nhiều học sinh thành tích không tồi, bởi vì thi không được thuận lợi nên đang đau buồn, lại không nghĩ rằng Kiều Hồng Diệp giống như mọi người thi không tốt, lại có thể an ổn ngồi vào ban nhất, dựa vào cái gì? Đều là học sinh như nhau, nếu dựa vào thành tích để chia lớp, cũng nên công bằng một chút mới đúng!
Tức khắc, có vài học sinh gan lớn vội vàng cùng nhau vọt vào văn phòng hỏi xem có chuyện gì.
Cảnh Vân Chiêu cùng Tiêu Hải Thanh liếc mắt nhìn nhau, nhún vai, Kiều Hồng Diệp ở lớp nào đối với cô cũng chẳng sao cả.
Chẳng qua đám học sinh kia không bao lâu đã bị đuổi ra, dựa theo cách nói của giáo viên, Kiều Hồng Diêp là đang bị ốm mới đi thi nên thành tích không được tốt, hơn nữa trước kia thành tích đều cực kỳ không tồi, lần này thi không tốt cũng không thể chứng minh rằng cô ta không có tư cách vào ban nhất.
Các bạn học cãi lời không được, càng ngày càng chán ghét Kiều Hồng Diệp.
Đặc biệt là bạn học của ban nhất, càng cảm thấy thành tích thi tốt của bọn họ bị người ta vũ nhục, không chính thức bắt đầu đi học đã bắt đầu có ấn tượng không tốt đối với Kiều Hồng Diệp.
Một lần nữa đổi lớp, chủ nhiệm lớp tự nhiên cũng sẽ thay đổi, chủ nhiệm lớp mới họ Tề, là một thầy giáo hơn năm mươi tuổi, không chỉ nghiêm khắc lại còn rất có danh vọng, là giáo viên có lý lịch học sâu nhất trường, tuổi cũng khá lớn, làm cho các bạn học chịu áp lực tăng gấp bội.
Bên ngoài phòng học đứng đầy học sinh, chủ nhiệm Tề đứng ở đằng trước, mang một đôi mắt kính thật dày, nhìn phiếu điểm, biểu tình thập phần nghiêm túc.
"Ai là Cảnh Vân Chiêu?" Chủ nhiệm Tề dùng thanh âm có chút khàn khàn mở miệng nói. Các bạn học sinh có chút nơm nớp lo sợ, vừa nghe chủ nhiệm lớp mở miệng, lập tức đứng ra hai bên nhường ra vị trí của Cảnh Vân Chiêu.
"Là em ạ, em chào thầy." Cảnh Vân Chiêu lễ phép nói.
Chủ nhiệm Tề nâng nâng đôi mắt, nhìn cô một cái, tự nhiên hào phóng lại không khô khan, trong lòng có chút hài lòng, gật gật đầu: "Rất tốt, tự vào chọn vị trí, có thể chọn một bạn học ngồi cùng bàn."
Lúc này Tô Sở cùng Cam Cẩn Thần cũng trở thành bạn học cùng lớp của cô, nhưng quan hệ của hai anh em kia khá tốt, cho nên cô cũng không muốn dành Tô Sở, liền không chút do dự chọn Tiêu Hải Thanh.
Kể từ đó, hai người cùng nhau chiếm vị trí tốt nhất trong lớp.
Học sinh ở đây đều là học sinh mũi nhọn, trước kia học cũng chỉ ngồi những bàn đầu, hiện giờ tưởng tượng sẽ bị đẩy xuống hàng sau cùng, bắt đầu hoảng hốt.
Kiều Hồng Diệp là người bất lực nhất, trước kia cô ta là hạng hai toàn khối, nhưng hiện tại lại là đội sổ của lớp, trong lòng hận không chịu được, chỉ có thể xán lại gần học sinh chuyển trường kia, miễn cho cô ta chọn những người khác.
Cảnh Vân Chiêu ở trong lớp học, chỉ nghe chủ nhiệm lớp không ngừng gọi tên các bạn học.
"Cam Cẩn Thần."
"Tề Đại Dũng."
"Lưu Hàm Hàm."
"Tưởng Hạ."
........
"Đường Tử Hoa."
Nghe được cái tên quen thuộc, Cảnh Vân Chiêu hơi ngây ra một lúc, vốn tưởng rằng chỉ là trùng tên trùng họ, nhưng ngẩng đầu đã thấy, không nghi ngờ chính là cháu trai của Đường lão kia.
Cậu ta chính là học sinh chuyển trường?
Đường lão là gia tộc lớn giàu có quyền thế, hai ngày trước nghe người ta nói lần này yêu cầu chia lại lớp là theo yêu cầu nhà đầu tư mới của trường học, hiện tại thấy Đường Tử Hoa, Cảnh Vân Chiêu không suy nghĩ cũng khó.
Đường Tử Hoa chỉ một người đi tới, cũng không lựa chọn bạn cùng bàn, mục tiêu hướng thẳng tới phía Cảnh Vân Chiêu, cuối cùng ngồi ở bên tay trái Cảnh Vân Chiêu, hai người chỉ cách nhau có một lối đi nhỏ.