Tuyệt Đối Khế Hợp

Chương 53

Quan tâm

Cố Hủ nửa ôm đưa Hạ Tử Thần lên phòng trên tầng Cố Diễm đã đặt trước, vốn hắn muốn trực tiếp bế Hạ Tử Thần đi nhưng người đi lại trong khách sạn không ít, nhất là trong thang máy, cho dù hắn không ngại nhưng Hạ Tử Thần có lẽ không muốn như vậy.

Sau khi ở đại sảnh tiệc nghi ngờ tình trạng của Hạ Tử Thần, hắn lập tức điểm qua một lần những thứ Hạ Tử Thần đã nếm qua tối hôm nay, không phát hiện có vấn đề gì, hắn cùng Hạ Tử Thần ăn giống nhau, theo lý thuyết thì nếu Hạ Tử Thần trúng thuốc, hắn cũng không thể không có việc gì.

Đang nghĩ, trong đầu hắn đột nhiên hiện lên một hình ảnh, đêm nay thứ Hạ Tử Thần nếm qua mà hắn lại không chạm tới chính là ly rượu trái cây kia.

Theo bản năng quay đầu tìm Cố Diễm, nhìn quanh một vòng cũng không thấy bóng dáng Cố Diễm, chỉ có trợ lý đứng đó đối phó với khách.

Cố Hủ đứng dậy đi tới, gọi trợ lý, hỏi, “Đại ca tôi đâu?”

“Cố thiếu gia nói bản thân uống nhiều, đã cầm thẻ phòng lên tầng rồi.” Trợ lý thật ra cũng nghi ngờ, tửu lượng của Cố Diễm từ trước đến nay rất tốt, sao có thể nói say là say?

Cố Hủ nhíu mày, chuyện này hắn không hề nghi ngờ đại ca nhà mình, hắn biết Cố Diễm căn bản khinh thường loại chuyện như này. Huống hồ đại ca cũng không có lý do gì đối phó với Hạ Tử Thần.

“Làm sao vậy?” Thấy Cố Hủ sắc mặt không tốt, trợ lý cũng khẩn trương.

“Hôm nay ly rượu trái cây đại ca tôi cùng Tử Thần uống có ai chạm qua không?” Cố Hủ hỏi.

Trợ lý sửng sốt một chút, trả lời, “Người pha chế làm xong liền đưa tôi mang đi luôn, không qua tay ai.”

Cố Hủ trầm mặc. Những người bên cạnh Cố Diễm đều được chọn lựa kỹ càng, thời khắc mấu chốt có thể thay Cố Diễm chắn đạn, căn bản không có khả năng kê đơn hắn. Như vậy vấn đề chính là người pha chế rượu.

“Rượu có vấn đề.” Cố Hủ không kiêng dè thấp giọng nói.

“Cái gì?” Giọng nói của trợ lý hạ xuống, cau mày vẻ mặt nghiêm túc.

“Không phải vấn đề gì lớn, đại ca bên kia không cần lo lắng.” Cố Hủ biết Cố Diễm có thể xử lý, không cần hắn tốn nhiều tâm tư, “Người pha chế rượu kia trước giữ lại, ngày mai xem ý của đại ca thế nào. Đưa thẻ phòng cho tôi, khách nơi này giao cho cậu.”

“Tứ thiếu gia yên tâm.” Trợ lý gật dầu, đưa thẻ phòng cho Cố Hủ.

Cố Hủ lấy được thẻ phòng, bước nhanh rời khỏi phòng tiệc, đưa Hạ Tử Thần đi.

Đặt Hạ Tử Thần lên giường, Cố Hủ giúp cậu cởi giày, lại kê gối tới để cậu nằm thoải mái hơn.

Nhiệt độ trên người Hạ Tử Thần cực nóng, phản ứng giữa hai chân càng ngày càng rõ ràng, nhưng bị quần trói buộc không thể giải thoát được.

Loại cảm giác này vừa quen thuộc vừa xa lạ với Hạ Tử Thần, quen thuộc ở chỗ những lần giải quyết không nhiều lắm cậu cũng có cảm giác này, xa lạ ở chỗ sự mẫn cảm cùng du͙© vọиɠ đột nhiên bị phóng đại mấy lần, khiến cậu không không chế được, nhưng ý thức lại rất thanh tỉnh.

Nằm nghiêng người, hai chân kẹp chặt lại có thể khiến cậu cảm thấy dễ chịu hơn một chút.

Cố Hủ lại gần, hôn nhẹ tai cậu, thấp giọng nói, “Rất khó chịu?”

“Không sao…..” Giọng nói của Hạ Tử Thần rất nhẹ, hơn nữa chất giọng đặc biệt này, khi nghe khiến người ta đặc biệt muốn khi dễ.

Cố Hủ hơi nâng khóe miệng, “Đừng sợ, tôi giúp em.” Nói xong Cố Hủ xoay người Hạ Tử Thần lại, cả người chống phía trên cậu, hôn lên môi cậu.

Hôn nhẹ rồi sâu dần, mỗi lần liếʍ môi kɧıêυ ҡɧí©ɧ đều khiến cho thân thể Hạ Tử Thần run lên, càng rơi vào sâu hơn. Tay không tự giác ôm cổ Cố Hủ, chủ động hôn theo. Thật ra số lần hai người hôn môi không nhiều, về mặt này Hạ Tử Thần có chút trúc trắc, nhưng như vậy lại gợi lên càng nhiều du͙© vọиɠ của Cố Hủ.

So với sự khô nóng trong người mình, cảm giác mát lạnh trên người Cố Hủ khiến cho Hạ Tử Thần càng muốn lại gần. Hiện giờ cậu không rảnh hỏi rốt cuộc là chuyện gì xảy ra, giải quyết chuyện trước mắt này mới là chuyện quan trọng, còn lại chỉ có thể chờ ngày mai nói sau.

Quần áo bị cởi xuống ném sang một bên, khuy quần cùng khóa kéo cũng được cởi ra, khiến cho Hạ Tử Thần thoải mái không ít, nhưng Cố Hủ lại khiến cho cậu có cảm giác khẩn trương hơn.

Cố Hủ hôn cổ cùng xương quai xanh Hạ Tử Thần, sau đó cắn đầu ngực bên trái, nhẹ nhàng mυ'ŧ. Kɧoáı ©ảʍ đột nhiên tới khiến Hạ Tử Thần không khỏi rêи ɾỉ ra tiếng. Cố Hủ cười khẽ, một tay niết đầu ngực bên kia, một tay an ủi nơi đã hoàn toàn đứng thẳng lên.

“Cố Hủ…..” Hạ Tử Thần nhẹ nhàng gọi tên hắn.

“Tôi đây…..” Cố Hủ lên tiếng, buông ra hai điểm đã đứng thẳng trước ngực Hạ Tử Thần, chuyển qua hôn lên phần bụng bằng phẳng cùng phần thắt lưng.

Hạ Tử Thần nhắm mắt lại, cảm nhận sự mẫn cảm của thân thể lần lượt đánh vào tâm trí cậu. Quần bị cởi ra, Hạ Tử Thần hoàn toàn trần trụi không phòng bị nằm dưới thân Cố Hủ, làn da do hạ thuốc mà ửng hồng.

Cố Hủ từ dưới chuyển lên, hôn Hạ Tử Thần, đồng thời ngón tay cấp tốc xoa nắn nơi đã chảy ra chất lỏng của Hạ Tử Thần, ngón cái thỉnh thoảng lại cọ qua đỉnh, khiến Hạ Tử Thần kêu khẽ, sau đó phóng thích trên tay Cố Hủ.

Cao trào qua đi, thân thể chậm rãi trầm tĩnh lại, Hạ Tử Thần thở dốc nằm thẳng trên giường, nhưng nơi vừa mới phát tiết rất nhanh lại nổi lên phản ứng.

Cố Hủ ngậm vành tai Hạ Tử Thần, thấp giọng nói, “Rất có tinh thần a.”

Hạ Tử Thần hít mũi, quay đầu không nhìn hắn. Tuy do bị kê thuốc, nhưng cậu vẫn cảm thấy không tốt, quan hệ của hai người tuy thân mật nhưng tiếp xúc thân thể rất ít, hôm nay đột nhiên biến thành như vậy, Hạ Tử Thần còn chưa chuẩn bị tâm lý.

Cố Hủ cười khẽ một tiếng, sau đó cúi người, ngậm lấy nơi đứng thẳng lên của Hạ Tử Thần.

“A…. anh đừng…..” Cảm xúc ấm nóng mềm mại khiến Hạ Tử Thần cảm thấy bản thân sắp hỏng mất, không biết là muốn đẩy Cố Hủ ra hay để hắn tiếp tục.

Ngón tay theo bản năng nắm tóc Cố Hủ, Cố Hủ cầm tay cậu, đẩy nhanh động tác. Chuyện này hắn chưa làm với người khác bao giờ, cho nên không quen, nhưng Hạ Tử Thần có tác động của thuốc, cho nên dù Cố Hủ làm không thuần thục, chỉ cần không làm đau cậu, Hạ Tử Thần vẫn rất hưởng thụ.

“Em…. Em không được…..” Khi nhịn không được nữa, Hạ Tử Thần đưa tay muốn đẩy Cố Hủ ra, lại bị Cố Hủ bắt lấy đặt sang một bên.

“Ưm…..” Hạ Tử Thần nâng thắt lưng, kêu một tiếng sau tiết ra trong miệng Cố Hủ.

Cố Hủ đứng dậy rút giấy ăn, nhổ thứ của Hạ Tử Thần ra, lại giúp cậu xoa mồ hôi trên trán, “Cảm giác tốt hơn chưa?”

Hạ Tử Thần gật đầu, phát tiết hai lần khiến cậu thoải mái không ít, sự khô nóng trên người cũng lui đi, chỉ là không có khí lực mà thôi.

“Nghỉ ngơi một lúc, tôi mang em đi tắm.” Cố Hủ tựa nghiêng bên người Hạ Tử Thần, để cậu gối lên tay hắn.

Hạ Tử Thần nhắm mắt, nhỏ giọng nói, “Anh không cần sao?”

Không giống cậu hoàn toàn trần tụi, quần áo của Cố Hủ vẫn mặc trên người, chỉ mở mấy nút áo thôi. Nhưng nơi bên chân Hạ Tử Thần, vẫn khiến cậu ý thức được Cố Hủ không phải bình tĩnh như mặt ngoài.

“Em nguyện ý?” Cố Hủ chăm chú nhìn Hạ Tử Thần, quan sát từng biểu tình của cậu, chỉ cần cậu có chút do dự, Cố Hủ sẽ không làm gì, có câu nói vừa nãy của Hạ Tử Thần là đủ rồi.

Hạ Tử Thần xoay người, vùi mặt vào người Cố Hủ, hơi gật đầu.

Giây tiếp theo, Hạ Tử Thần đã bị đặt dưới thân Cố Hủ, hai chân bị tách ra, Cố Hủ lấy từ ngăn kéo đầu giường thuốc bôi trơn, “Lát nữa đừng khóc a.”

Hạ Tử Thần hừ một tiếng, không nói gì.

Cố Hủ cười cười, ngón tay tìm tới lối vào bí ẩn phía sau, bắt đầu mở rộng.

Cảm giác nơi đó bị xâm nhập không dễ chịu gì nhưng lại dẫn tới cảm giác tê dại không nói nên lời. Ngón tay chậm rãi tăng thêm, cảm giác sưng trướng cũng tăng thêm. Cố Hủ không vội tiến vào, rất kiên nhẫn để Hạ Tử Thần từ từ thích ứng.

Khi đầu ngón tay cọ qua chỗ nào đó trên nội bích, Hạ Tử Thần đột nhiên kêu lên, trừng mắt nhìn Cố Hủ. Cố Hủ không dừng tay, ngón tay cọ lại nơi đó, Hạ Tử Thần muốn trốn cũng không trốn được.

“Ưm… Đừng chạm….. nơi đó…..” Tuy cậu là một xử nam kinh nghiệm bằng không nhưng lý thuyết vẫn biết. Nhưng dùng lý thuyết cho loại cảm giác này, Hạ Tử Thần cảm thấy khác biệt rất lớn…..

“Thoải mái không?” Cố Hủ cúi đầu kɧıêυ ҡɧí©ɧ hai điểm trước ngực cậu, cố gắng lưu lại hôn ngân ở phía dưới, tránh để lộ bên ngoài chỗ quần áo không che được, Hạ Tử Thần sẽ không biết ăn nói thế nào.

“Ưm…… đừng chạm…..” Hạ Tử Thần cảm tháy bản thân thật sự không chịu nổi.

Cố Hủ rút gón tay ra, cởi hết quần áo, lộ ra làn da màu mật ong, đường cong thân thể mang theo một loại sức lực ẩn nhẫn, rắn chắc lại gợi cảm.

Nằm lấy cổ chân Hạ Tử Thần, kéo tới gần hắn, sau đó tách hai chân cậu, dùng sức đè lại, làm cho cửa vào bí ẩn kia hiện ra trước mắt hắn.

Hạ Tử Thần khung xương cân ứng, thân thể cũng rất mềm mại, tư thế này không quá miễn cưỡng với cậu, nhưng bại lộ trước mặt Cố Hủ như vậy không khỏi khiến cậu có chút chùn chân.

Khẽ hôn ở bắp đùi cậu, Cố Hủ đem thứ cực nóng của mình để ở lối vào, “Thả lỏng…..”

Hạ Tử Thần nghe theo, thả lỏng thân thể, sau đó cảm giác bị xé rách do du͙© vọиɠ cực lớn xâm nhập khiến cậu trừng lớn mắt, nước mắt tràn ra…..

“A……” Hạ Tử Thần theo bản năng co rút lại nơi bị xâm nhập, “Đau…..”

Cố Hủ cúi đầu hôn cậu, trấn an, “Thả lỏng, lập tức sẽ tốt thôi.”

“Ưm…..” Hạ Tử Thần nắm lấy ga giường dưới thân, hít sâu phối hợp động tác của Cố Hủ.

Cố Hủ một tay xoa phía trước Hạ Tử Thần, một tay tiếp tục ép chân Hạ Tử Thần, ngăn động tác muốn khép hai chân lại của cậu, hạ thân tiếp tục đẩy lên phía trước.

Trong dũng đạo rất chặt, mềm mại cùng nóng rực kí©ɧ ŧɧí©ɧ hắn không khống chế được, hơn nữa thân thể Hạ Tử Thần theo bản năng co rút lại khiến cho hắn vào theo. Nhưng nghĩ đến cảm thụ của Hạ Tử Thần, Cố Hủ vẫn áp chế dục hỏa, chậm rãi chờ Hạ Tử Thần thích ứng.

Tuy Cố Hủ trước đó đã mở rộng nhưng loại đau đớn này không thể tránh được, làn da Hạ Tử Thần trước đó phiếm hồng giờ chuyển thành ửng đỏ, “Chậm một chút…..”

Cố Hủ chậm rãi đưa vào, cho đến khi toàn bộ vào trong, hai người mới thở mạnh một hơi.

Hạ Tử Thần điều chỉnh hô hấp, đau đớn phía sau chứng thực hai người đã kết hợp với nhau, cảm giác này rất vi diệu với Hạ Tử Thần, cậu nghĩ có lẽ bởi vì đối phương là Cố Hủ nên cậu mới có thể chấp nhận loại chuyện này……

Thấy cậu thất thần, Cố Hủ rút ra một chút, lại đẩy vào, ” Đang nghĩ cái gì vậy?”

“A……” Hạ Tử Thần hồi hồi, thấy ánh mắt sâu sắc của Cố Hủ, không nói gì.

Cố Hủ cũng không hỏi lại, bắt đầu động.

Hạ Tử Thần chậm rãi trầm luân trong tiết tấu của hắn, đau đớn mang theo kɧoáı ©ảʍ, khiến thanh âm rêи ɾỉ của cậu càng lúc càng lớn, dường như không khống chế được.

“Ưm….. Từ bỏ…..” Hạ Tử Thần ôm Cố Hủ, “Quá nhanh….. Không được……”

Cố Hủ hôn xương quai xanh của cậu,lật người cậu lại để cậu nằm úp sấp quỳ gối xuống giường. Quá trình này Cố Hủ không rời khỏi cậu, mà trực tiếp thay đổi tư thế khi vẫn đang kết hợp.

“Aha…..” Điểm mẫn cảm bị xoay tròn nghiền qua, đồng thời Hạ Tử Thần cao giọng kêu lên, mang theo vài tiếng khóc nức nở, “Không cần….. Người khác nghe thấy…..”

Đầu lưỡi Cố Hủ liếʍ lên lưng Hạ Tử Thần, thanh âm khêu gợi mang theo hô hấp ấm áp, ghé vào tai cậu nói, “Thần Thần, giọng của em đúng là nghiệp chướng, nhất là lúc này…..”

Giọng nói của Hạ Tử Thần rất dễ nghe, Cố Hủ biết, nhưng đêm nay tiếng rêи ɾỉ trên giường đánh sâu vào lòng hắn trước nay chưa từng có. Trước đó khi hắn giúp Hạ Tử Thần giải quyết, chỉ cần nghe giọng của cậu sẽ cảm thấy bản thân sắp nổ tung. Nếu không phải bận tâm đến cảm thụ của Hạ Tử Thần, có lẽ hắn đợi không nổi đến lúc Hạ Tử Thần phát tiết lần hai, trực tiếp chiếm lấy cậu luôn.

Hiện tại, thanh âm khóc nức nở của Hạ tử Thần khiến hắn càng thêm muốn bắt nặt cậu đến khi cậu khóc cầu xin tha thứ.

Nghe lời nói của hắn, Hạ Tử Thần lập tức đè xuống thanh âm đã tới bên miệng.

Cố Hủ cười cười, chọn chỗ mẫn cảm của Hạ Tử Thần mà công kích, không tới vài lần, phòng tuyến của Hạ Tử Thần sụp đổ, kêu nhẹ ra tiếng.

Hai người trên giường dây dưa một chỗ, tiếng rêи ɾỉ vọng trong phòng, mồ hôi trên làn da tản ra nhiệt độ thân thể, da^ʍ mĩ lại kiều diễm.

“Em….. Em từ bỏ, xin anh…..” Giọng của Hạ Tử Thần đã khàn khàn, vừa nãy đã tiết một lần, đối với kɧoáı ©ảʍ mãnh liệt, cậu thật sự không chịu nổi.

“Ngoan, nhanh thôi.” Cố Hủ nói một câu giống nhau không dưới mười lần, động tác nhanh hơn, đồng thời không ngừng kɧıêυ ҡɧí©ɧ phần thân của Hạ Tử Thần.

“Ưm…… Em….. chịu không nổi…..” Hạ Tử Thần bắt lấy tay Cố Hủ, “A…… nhanh quá…..”

Cố Hủ tiếp tục đẩy nhanh tốc độ, Hạ Tử Thần bị đâm tới cảm giác bản thân sắp ngã khỏi giường rồi.

Sau đó, bụng Hạ Tử Thần co rút, thân thể bị kéo về phía sau đến cực hạn, lại đạt tới cao trào. Cố Hủ trừu sáp hơn mười lần trong nội vách buộc chặt của cậu xong mới bắn trong cơ thể Hạ Tử Thần.

Hạ Tử Thần một đêm phát tiết bốn lần hoàn toàn mất hết sức lực ngã xuống giường, bởi vì tình cảm mãnh liệt mà nước mắt chảy ra theo khóe mắt, nhìn qua có chút đáng thương.

Cố Hủ hôn khóe mắt Hạ Tử Thần, lo cho thân thể của Hạ Tử Thần, hắn không định đến lần nữa. Cho dù muốn cũng không nhẫn tâm gây sức ép cho đứa nhỏ này nữa.

Nghỉ một lát, Cố Hủ ôm Hạ Tử Thần đi vào phòng tắm. Hạ Tử Thần mơ mơ màng màng tựa vào người Cố Hủ, nhận lấy sự ấm áp cùng chăm sóc của hắn…..