Hôn Môi Liền Sẽ Rơi Vào Trạng Thái Thôi Miên

Chương 2: Gọi vào văn phòng dùng tay phá màng trinh (H nhẹ)

Người đàn ông không nhanh không chậm, đầu tiên là bóp lấy hai viên thịt lẳиɠ ɭơ trước mắt, da tay tối màu tạo nên sự tương phản rõ rệt với cánh mông trắng nõn, dễ dàng có thể để lại hai dấu tay. Dùng phương pháp nhào bột, hắn tùy ý xoa nắn mông thịt vài lần, mỗi tay bóp chặt một bên cánh, dùng sức nhéo. Da thịt trơn trượt như bơ rỉ ra từ kẽ ngón tay của cái vuốt thô to.

Mông bị đùa bỡn khiến Lý Ngọc hơi khó chịu, kêu ê ê a a vài tiếng.

Bang ——

Bàn tay lớn tát mạnh vào cái mông không biết nghe lời, cánh thịt trắng dâʍ đãиɠ lập tức gợn thành từng đợt sóng.

“Lỗ da^ʍ, chổng mông cao lên, để ông đây ngắm phía dưới.”

Chung Lâm nói với giọng bất mãn.

Tuy bị đánh đau đến rơi nước mắt, Lý Ngọc vẫn cố vểnh cặp mông mập tròn. Theo góc độ nhếch lên càng lớn, âʍ ɦộ mềm mại không lông, đỏ tươi giấu ở dưới cúc huyệt hồng mịn cũng lộ ra, có lẽ vì bị bóp mông nên giờ đã nổi lên phản ứng, huyệt nhỏ nhẵn nhụi có dấu hiệu muốn phun nước ra ngoài, dâʍ ɖị©ɧ trong vắt được ngón tay người đàn ông lau qua.

Đây là cái bí mật thứ hai.

Đốt ngón tay thô cứng cắm vào huyệt da^ʍ một cách mạnh mẽ, cẩn thận mò mẫm bên trong vách huyệt, cái mông bị chơi liền run rẩy. Màиɠ ŧяiиɧ ở tương đối sâu, ngón tay duỗi thẳng ra mới sờ tới. Người đàn ông dùng ngón tay thô bạo chơi màиɠ ŧяiиɧ. Màng huyệt co dãn bị cọ đến suýt rách.

Trải nghiệm bị ấn màиɠ ŧяiиɧ và cửa huyệt quá thoải mái, huyệt da^ʍ dưới thân run rẩy hồi lâu rồi chuẩn bị bắn nước.

Chung Lâm nhanh tay lẹ mắt lấy ra một quả trứng rung từ trong ngăn, nhét vào huyệt mềm đỏ tươi, cố ngăn dòng nước phun trào từ âʍ ɦộ.

“A...... A.........” Lý Ngọc vểnh huyệt mềm lên, dưới ánh mắt không kiêng nể gì của người đàn ông, đạt tới cực khoái tuyệt đỉnh, một đống dâʍ ŧᏂủy̠ ngọt ngào đẩy quả trứng rung vừa mới cắm vào ra, chảy tí tách trên đôi giày da của người đàn ông.

“Cái lỗ dâʍ đãиɠ này!”

“Bang ——!”

Chung Lâm nghiến răng nghiến lợi, vỗ mạnh vào thịt da^ʍ đang lắc lư trước mắt, mông gần như in đầy dấu tay hồng hồng. Lý Ngọc lại dâʍ đãиɠ kêu lên, rốt cuộc cũng không chống đỡ nổi thân thể nặng nề nữa, xụi lợ quỳ rạp trên đất, ngực bị tư thế này áp thành hình tròn dẹp, bờ mông khẽ run rẩy, bị người chơi thành màu thịt luộc.

Chung Lâm đứng lên, tùy ý rút giấy ăn lau giày da. Sau đó tiếp tục từ trong ngăn kéo bị khóa ở dưới cùng, lấy ra một cây gậy rung vừa đen vừa thô. Nhân lúc cửa huyệt đang mấp máy, hắn đẩy mạnh thứ kia vào.

“Kẹp chặt đừng để rớt, mặc quần áo rồi trở về chỗ làm của cậu đi.”

Lý Ngọc nghe xong, ngoan ngoãn đứng dậy, trong khi âʍ đa͙σ vẫn đang lúng túng duy trì tư thế kẹp chặt gậy rung. Cậu kéo quần tây lên hai đùi, khép chân bước ra khỏi phòng, cuối cùng ngồi vào ghế bắt đầu làm việc.

Sau khi người rời đi, Chung Lâm lập tức truy cập vào camera giám sát trên máy tính. Những cái camera khác đều dùng để giám sát toàn bộ nhân viên trong phòng, chỉ riêng cái camera ở chính giữa nhất, hình ảnh trong đó lại chỉ có một nhân viên.

Người này đang làm việc, mắt không chớp nhìn chằm chằm vào màn hình máy tính, nhưng sắc mặt lại bất giác ửng hồng, cái miệng nhỏ khẽ hé mở. Cơ thể thường xuyên run rẩy, giống như đang bị thứ gì đó tra tấn.

Chung Lâm cởϊ qυầи, móc dươиɠ ѵậŧ đen thô dữ tợn, kích cỡ phải lớn bằng một cánh tay của mình ra. Con chim bự bị nhốt ở trong quần quá lâu, vừa được giải phóng liền bắt tinh một cách mạnh mẽ, hùng dũng oai vệ. Gậy thịt cực kỳ thô dài nổi gân xanh chằng chịt, đứng thẳng tắp giữa không khí.

Chung Lâm dùng dâʍ ŧᏂủy̠ vừa chảy ra từ huyệt da^ʍ của Lý Ngọc, tuốt tuốt dươиɠ ѵậŧ cương cứng, mắt thì nhìn về phía màn hình giám sát. Hắn cầm khăn giấy đã lau qua nước da^ʍ âʍ đa͙σ, đưa lên mũi ngửi ngửi một cách nhẹ nhàng. Vuốt ve thật lâu xong, hắn mới gầm nhẹ, cột dịch trắng đυ.c bắn ra điên cuồng như súng phun nước áp lực cao.

Nghĩ về cái mông trắng mềm mại, nhiều nước kia, Chung Lâm không khỏi ảo tưởng mà hất tϊиɧ ɖϊ©h͙ lên hình ảnh giám sát.

Nhịn thêm chút nữa, hiện tại còn chưa phải thời điểm.

Chung Lâm tự nói với bản thân.