Nếu không phải biểu tình của Lạc Yếm quá mức nghiêm túc, Hề Nịnh thật sự muốn hoài nghi anh có phải đang cố ý hỏi như vậy hay không.
“Anh em!” Hề Nịnh khẽ cắn môi nói.
Lạc Yếm ‘ ồ ~’ một tiếng, rất có loại hương vị bừng tỉnh, “Cho nên, em cũng cho rằng chúng ta có quan hệ ngủ với nhau?”
Hề Nịnh thiếu chút nữa quay đầu rời đi.
Lạc Yếm thấy con thỏ nhỏ lại phát cáu, mới cười nhẹ một tiếng, thuận tay vuốt tóc cô, “Chỉ yêu cầu này, có thể.”
Hề Nịnh không nghĩ tới Lạc Yếm thật sự dễ dàng đáp ứng như vậy, cô nghi hoặc nhìn anh, “Thật sự?”
“Đúng vậy.” Lạc Yếm hoàn toàn không quan tâm, quan hệ anh em là quan hệ huyết thống của bọn họ, không nói cho người khác, bọn họ liền không phải anh em.
Hề Nịnh tức khắc vui vẻ, nhưng cô chỉ trộm vui vẻ ở trong lòng, trên mặt không biểu lộ chút biểu tình nào, thậm chí bộ dáng còn có chút khó xử, “Nói như vậy, tôi cùng anh ăn cơm trưa.”
Lạc Yếm nhìn bộ dáng của cô, đột nhiên trong lòng có chút ngứa.
Anh luôn nghĩ đến cái gì liền làm cái đó, anh dùng đầu ngón tay nâng vành mũ của cô nên, nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn của cô, cúi đầu hôn xuống.
“Anh định làm gì!” Hề Nịnh nhanh tay che miệng mình lại, lui về phía sau hai bước, cảnh giác nhìn anh.
“Quá đáng yêu, có chút không nhịn được.” Lạc Yếm liếʍ cánh môi của mình nói.
Hề Nịnh thiếu chút nữa không thở nối, “Đây là trường học!”
Bị người khác nhìn thấy, cô có tám cái miệng cũng không giải thích được.
“Anh sẽ tận lực nhịn xuống.” Lạc Yếm ngồi dậy, mang theo cô đi đến cổng trường.
Hề Nịnh:........
Thứ này rốt cuộc có cái gì cần phải tận lực?
Cô không hiểu.
Không đúng.
“Cho dù ở ngoài trường học cũng không được.” Hề Nịnh nói.
Lạc Yếm mắt điếc tai ngơ.
-
Trường trung học số 1 cũng không phải trường cấp ba hay đóng cổng, bởi vì có rất nhiều học sinh ngoại trú, cho nên học sinh nội trú cũng không bị hạn chế ra vào cổng trường.
Một ít học sinh không thích ăn ở nhà ăn, đều lựa chọn ăn món mình thích ở phố ăn vặt đối diện cổng trường.
Hề Nịnh nói chung thì không, bởi vì bên ngoài bán đắt, bữa ăn ở trường học tương đối đủ chất, một suất thịt cũng chỉ mất 7 tệ, còn không giới hạn cơm.
Lạc Yếm vẫn luôn là tâm điểm trong đám đông, càng miễn bàn hiện tại bây giờ là giờ cao điểm.
Phố ăn vặt rộn ràng nhốn nhao, phần lớn đều là học sinh trong trường học đến ăn trưa, cũng có không ít người nhận thức thanh danh ‘ giáo bá ’ hung tàn này.
Chỉ là hôm nay mọi người càng thêm tò mò nữ sinh đi theo bên cạnh anh, cơ thể có chút mảnh khảnh, hơn nửa khuôn mặt bị vành nón che khuất, chỉ có thể nhìn thấy cái cằm trắng nõn.
Nhìn cách ăn mặc, là một học sinh năm nhất trung học.
Hề Nịnh nhịn không được đè vành nón xuống, che đậy những ánh mắt nghiên cứu tìm tòi của người khác.
“Tới rồi.” Lạc Yếm dừng bước trước một quán ăn, quay đầu nhìn cô, “Có ăn kiêng gì không?”
“Không có.” Hề Nịnh nhỏ giọng nói.
Lạc Yếm nghĩ nghĩ nói: “Anh dị ứng với xoài.”
Hề Nịnh: “A?”
Nhìn thẳng vào mắt Lạc Yếm, cô lập tức hiểu ra, “Tôi nhớ kỹ rồi.”
Lạc Yếm vừa lòng nhấc chân đi vào quán ăn
Anh cùng chủ quán ở đây tựa hồ rất quen thuộc, mới vừa vào cửa, chủ quán liền chào hỏi nói: “Phòng bao tầng 3.”
Lạc Yếm gật đầu, khoác vai Hề Nịnh đi lên cầu thang.
Cầu thang trong quán có chút hẹp, hai người đi cạnh nhay rất chen chúc, mỗi bước đi trên cầu thang có chút cao thấp.
Lạc Yếm đi theo phía sau Hề Nịnh, cánh tay vô tình che chở cơ thể cô.
Sau khi lên tầng 3, Lạc Yếm cầm tay Hề Nịnh, ngón tay cường ngạnh đan vào khe hở giữa ngón tay cô, hình thành mười ngón tay giao nhau.
“....Anh lại muốn làm gì?”
Hề Nịnh bị động tác của anh chiếm chút tiện nghi của mình, thật sự không biết nên phát giận như thế nào.
“Muốn khoe khoang.” Lạc Yếm nói.
Hề Nịnh:?
Sau đó cô nhìn thấy Lạc Yểm đẩy cửa phòng ra, bên trong cánh cửa có ba nam sinh cao lớn khác đang ngồi, lập tức lộ ra biểu tình khϊếp sợ không dám tin.
Sau đó, những cảm xúc này nhanh chóng thu lại, trên mặt nổi lên tươi cười giống như ăn tết.
Bọn người họ đồng thời đứng lên, nhìn Hề Nịnh hô: “Chào chị dâu!!”
Hề Nịnh:???