Hai ngày sau, Thích Thất cuối cùng cũng được như ý nguyện gặp anh trai hờ, thời điểm nhìn thấy Kỳ Kính, cảm giác quen thuộc khiến khóe miệng cậu nhếch lên càng cao.
Cậu nghĩ quả nhiên không sai, mỗi lần người yêu đều có thể trong thời gian ngắn nhất tìm thấy cậu, hơn nữa luôn lợi dụng thân phận của người thân cận, sau khi biết được thân phận nguyên chủ, trong lòng cậu hiện lên một suy đoán, người yêu của cậu liệu có thể là người anh trai này hay không? Cho nên cậu mới ngoan ngoãn chờ ở đây, không có chạy loạn.
Sự thật chứng minh suy đoán của cậu là chính xác.
“Anh ơi!” Thích Thất thân mật nhào lên trên người Kỳ Kính, vui mừng không nói nên lời.
Tìm thấy được em trai, cục đá trong lòng Kỳ Kính rốt cuộc cũng có thể buông xuống, sau khi chắc chắn em trai không có việc gì, anh liền thuận thế ôm lấy eo Thích Thất, vòng eo thon gọn một tay có thể ôm hết khiến anh phải nhíu mày, mấy ngày nay bảo bối nhỏ của anh nhất định đã ăn không ít khổ, mới có thể gầy thành như vậy.
Kỳ Kính đau lòng, tự trách nói: “Thực xin lỗi Uyển Uyển, anh trai đến muộn.”
Thích Thất lắc đầu, ở trong lòng Kỳ Kính nói: "Em biết anh nhất định sẽ đến tìm em."
"Đúng rồi, anh có dị năng lôi hệ sao? Bộ dạng vừa rồi anh đánh tang thi thực soái nha!" Thích Thất trong mắt lóe ra ánh sáng sùng bái.
Kỳ Kính bị cậu chọc cười, vừa rồi tự trách cũng bị quét sạch, em trai anh vẫn hăng hái như trước: "Đúng vậy, không chỉ lôi hệ, mà là lôi hỏa song hệ, Uyển Uyển có thức tỉnh dị năng không?"
Thích Thất chán nản cúi đầu, ủy khuất nói: "Không có... Anh sẽ ghét bỏ em vô dụng sao?"
Kỳ Kính lập tức nói: "Sẽ không, Uyển Uyển vĩnh viễn là bảo bối của anh, không có dị năng cũng không sao, sau này anh trai sẽ bảo vệ em."
“Vâng!” Sau đó tựa hồ nghĩ tới cái gì, trên khuôn mặt cậu lại hiện lên hai tia ửng hồng, thấp giọng nói: “ Cũng... Cũng không phải hoàn toàn không có, chỉ là có chút kỳ quái, lúc nào không có người em sẽ nói cho anh biết!"
Kỳ Kính cũng không hỏi thêm, cưng chiều nói: "Được."
Kỷ Liên nhìn Thích Thất giấu đi cái đuôi sói đang giả vờ giả vịt, thầm nghĩ thật thú vị, nhưng hắn cũng không chọc thủng, tinh thần lực của Thích Thất xác thực không thuộc về bất kỳ dị năng nào ở đây, nói không có cũng không sai.
Sau khi hai anh em ôn chuyện xong, Thích Thất liền giới thiệu với Kỳ Kính: "Anh, đây là Kỷ Liên! Bạn tốt của em, mấy ngày nay may mà có anh ấy ở bên em, anh ấy là băng hệ dị năng giả, lợi hại lắm! Có thể đưa anh ấy đi cùng không?"
“Băng hệ?” Kỳ Kính kinh ngạc nói: “Hai ngày nay cảm ơn cậu đã chiếu cố em trai tôi, nếu không ngại có thể cùng chúng tôi trở về căn cứ A.”
Kỷ Liên không từ chối, theo kịch bản 069 đưa, vai chính thụ cũng đang ở căn cứ A.
Ba người lại thu thập một số vật tư xung quanh, sau đó liền lên đường đến căn cứ A.
Nhưng một ngày hiển nhiên không thể đến nơi, vì vậy Kỳ Kính chọn một khách sạn năm sao, dọn sạch đám tang thi ở bên trong, sau đó đưa Thích Thất đến căn phòng sang trọng nhất. Cho dù là tận thế, anh cũng không muốn em trai mình phải chịu khổ.
Khách sạn có rất nhiều phòng, tất cả đều có phòng tắm riêng, Kỷ Liên đổ đầy nước vào hai bồn tắm, sau đó Kỳ Tinh dùng hỏa lực để đun nóng.
Kỷ Liên cảm thán nói: “Cuối cùng cũng có thể tắm nóng tắm! Tôi đi trước đây!"
Sau khi Kỷ Liên rời đi, Kỳ Kính cũng không đi sang căn phòng khác, “Uyển Uyển, đi tắm đi, anh ở đây trông chừng.” Anh không yên tâm để em trai ở một mình.
Thích Thất tắm rửa xong liền hướng ngoài cửa hét lớn: "Anh ơi! Anh có thể vào đây được không?"
Kỳ Kính lo lắng Thích Thất xảy ra chuyện, không chút nghĩ ngợi liền mở cửa phòng tắm, "Sao vậy?"
Thích Thất ngồi trong bồn tắm, "Đóng cửa lại nha."
Kỳ Kính không hề nghi ngờ, sau khi đóng cửa lại, Thích Thất mới chậm rãi từ trong bồn tắm đứng dậy, đi đến bên cạnh Kỳ Kính, nắm tay anh đưa đến nơi riêng tư, xấu hổ đỏ mặt nói:
"Anh, em, em không có dị năng, nhưng thân thể lại trở nên thực kỳ quái, anh sờ vào nơi này..."
Đầu ngón tay chạm vào miếng thịt mềm mại, ở giữa có một cái khe nhỏ, Kỳ Kính khϊếp sợ nhìn Thích Thất, "Uyển Uyển, em..."
Thích Thất ngẩng đầu lên, trong mắt có hơi nước, nơi riêng tư bị đυ.ng chạm, khiến hai chân vô thức kẹp chặt, "Anh, em biến thành quái vật rồi."
Nhìn thấy ánh mắt của em trai, trái tim Kỳ Kính như bị ai đó bóp chặt, anh bế Thích Thất đặt lên bồn rửa mặt, kéo hai chân cậu ra, an ủi nói:
“Uyển Uyển không phải quái vật, ngoan, để anh xem một chút."