♒: Cảm ơn bạn Hahaha đã đề cử truyện 🥑
♒: Chương này dành tặng cho bạn nha~
__________
Thích Thất bộ dạng thực dễ mến, ăn nói cũng có chừng mực, không bởi địa vị của bọn họ mà chèo kéo quan hệ, điều này khiến Lưu Thiên Hạo và Tôn Hiểu Hiểu có ấn tượng tốt về Thích Thất.
Tôn Hiểu Hiểu nhiệt tình đứng lên tiếp đón Thích Thất: "Ai nha, tiểu Lâu là lần đầu tiên tham gia chương trình phải không?"
“Vâng.” Thích Thất bị Tôn Hiểu Hiểu nắm cánh tay, khuôn mặt nhỏ đỏ bừng, “Em đã xem mùa trước của chương trình, rất thú vị, lần này thực may mắn có thể tới tham gia."
Nhìn dáng vẻ ngây thơ của Thích Thất, Tôn Hiểu Hiểu lập tức khơi dậy tình thương của mẹ, "Tiểu Lâu thực đáng yêu, đừng khách khí, chị lớn hơn em một chút, cứ gọi chị là chị Hiểu!"
Lưu Thiên Hạo cũng tiếp lời: "Đúng, đúng, cứ gọi tên của tôi, hoặc gọi anh Hạo là được."
Thích Thất ngoan ngoãn nghe lời: "Vâng, Anh Hạo chị Hiểu, xin hãy chỉ giáo nhiều hơn."
Thời điểm mọi người trò chuyện, hai người khác cũng đã đến, một là ca sĩ Tạ Nhất Trầm năm trước mới debut trong một show sống còn, một là Tiêu Trương từ khi xuất đạo nhân khí vẫn luôn không cao.
Sau khi năm người đến đông đủ, đạo diễn liền kêu họ lên xe buýt, hiện tại bọn họ cách địa điểm ghi hình chính thức vẫn còn một khoảng, mọi người đều có ấn tượng ban đầu tốt về Thích Thất, trừ Tiêu Trương.
Hắn khinh thường nhìn Thích Thất, sự khinh thường trong mắt không chút nào che giấu, từ khi nghe nói có người đến thay Diệp Lai, hắn đã đi tìm hiểu về cái người tên Giang Lâu này, hóa ra chỉ là một tiểu minh tinh tuyến 18, xuất đạo 4 năm không có một chút nổi bật, đối với một người xuất đạo từ đỉnh cao như hắn, tên phế vật này hoàn toàn không thể nào so sánh, thực không biết người này làm thế nào mà có thể tham gia vào chương trình.
“Này, ai đó nghe không hiểu thì đừng đi lung tung, đừng kéo chân sau tụi này.” Giống như cái tên của mình, những gì Tiêu Trương nói ra đều vô cùng kiêu ngạo.
Thích Thất tự nhiên cũng ý thức được thái độ thù địch của đối phương, cậu chỉ cười cười không nói gì, mà ở trong mắt Tiêu Trương, hành động này lại trở thành một sự kɧıêυ ҡɧí©ɧ, trước máy quay cùng mọi người, hắn nuốt nước bọt thầm nghĩ: Để lát nữa xem tao có chỉnh chết mày không.
[Ừm, là tôi ảo giác sao? Cảm giác như Tiêu Trương đang nhắm vào Giang Lâu?]
[Lại bắt đầu, lại bắt đầu, cái "bệnh đau mắt" này của Tiêu Trương đến khi nào mới chữa khỏi?
[Antifan mau cút, anh Tiêu Trương nói đúng, không biết thì đừng có kéo chân sau người khác? Ngu ngốc còn không cho người ta nói? ]
[Con mắt nào của mi nhìn thấy Giang Lâu ngu ngốc? ]
[Nói sai sao? Giang Lâu này muốn bằng cấp không có bằng cấp, muốn sở trường không có sở trường, sao có thể so sánh với anh trai nhà chúng tôi.]
Khu bình luận không ngừng khẩu chiến, mọi người ở đây hoàn toàn không hay biết.
Tôn Hiểu Hiểu không vui cau mày nhìn Tiêu Trương, Tiêu Trương cũng giống như cô, là khách mời thường trú của chương trình này, nhưng ấn tượng của cô về Tiêu Trương kể từ mùa trước đã không tốt lắm, người này quá kiêu ngạo quá tự phụ, tự cho mình là nhất, không để ai vào mắt.
Cô không khỏi lo lắng cho Thích Thất, Tiêu Trương người này lòng dạ cực kỳ hẹp hòi, cô sợ Tiêu Trương sẽ khiến Thích Thất khó xử trước ống kính.
Thích Thất đương nhiên nhìn ra Tiêu Trương đang nhắm vào mình, nhưng cậu không hề lo lắng, giặc đến thì đánh, nước dâng nâng nền, vừa lúc cậu đang thiếu nhiệt độ, có hot search miễn phí đưa đến cửa, ngu gì mà không nhận?
Thời điểm xe đến nơi, đạo diễn phát khăn bịt mắt cho khách mời, 5 người đeo khăn bịt mắt, sau đó được dẫn đến một căn phòng nhỏ.
Khi nghe đạo diễn nói có thể tháo khăn bịt mắt, Thích Thất liền cởi khăn ra nhưng hai mắt vẫn nhắm lại, sau một thời gian chìm trong bóng tối đột nhiên tiếp xúc với ánh sáng khiến cậu có chút không thích ứng, đến khi mắt đã quen với ánh sáng, cậu mới bắt đầu đánh giá xung quanh.
Cậu đã xem mùa trước của chương trình, kịch bản đơn giản chỉ là phá giải mật mã, trốn thoát khỏi căn phòng, gợi ý sẽ được đưa ra trong một vài trò chơi nhỏ.
Thoạt nhìn, căn phòng họ đang ở là thư phòng, trong phòng có hai giá sách cao, phía trước giá sách có một cái bàn làm việc.
Tôn Hiểu Hiểu đã tham gia một mùa có hiểu biết nhất định về kịch bản chương trình, sau khi nhìn xung quanh, cô đặt tầm mắt vào hai giá sách.