Điên Rồi! Ngươi Xác Định Ngươi Là Ngự Thú Sư?

Chương 47: Truyền Tu Vi Cho Trứng Hỏa Diễm Điểu, Trả Lại Bảy Mươi Lần

Lâm Phàm là võ giả, đối với thứ như phương diện luyện đan dốt đặc cán mai, cho nên rất khó hiểu.

Vương Lâm quay đầu lại, biểu cảm từ hiền lành chuyển sang nổi giận đùng đùng.

“Cái tên như ngươi biết cái gì! Hai ông cháu bọn ta nói chuyện, người ngoài nghề như ngươi xen mồm làm gì?”

Nhưng mà hắn cũng không tiếp tục răn dạy Lâm Phàm, tiếp tục giải thích với Lâm Diệu Y.

“Diệu Y, ngươi có biết một phần tỉ lệ chuyển hóa dược lực trong Thối Thể dịch không?”

“Cực hạn là 50%.” Lâm Diệu Y trả lời.

Vương Lâm gật đầu, tiếp tục nói: “Vậy ngươi có biết tỉ lệ chuyển hóa dược lực của Thối Thể dịch này là bao nhiêu không?”

Lâm Diệu Y lắc đầu.

“55%!” Vương Lâm nói.

Lâm Diệu Y sửng sốt, lập tức phản ứng lại, trên khuôn mặt xinh đẹp tràn đầy kinh hoàng.

“55%?!!”

Lâm Phàm càng khϊếp sợ.

Là võ giả, hắn tự nhiên biết điều này sẽ tạo thành ảnh hưởng bao lớn!

Đến lúc đó khi loại phương thuốc này truyền lưu ra, thực lực của người tu luyện nền móng của tất cả Nhân tộc đều có thể sẽ tăng lên một bậc!

Vương Lâm trịnh trọng gật đầu.

“Cho nên ta mới hỏi ngươi, đây là Thối Thể dịch mà vị đại sư kia luyện chế, thành tựu như vậy thật sự rất kinh người, muốn làm được đến độ khó này, thậm chí còn lớn hơn rất nhiều lần so với mở hiệu thuốc cao giai!”

“Nhưng mà ngươi nói đây là bạn học của ngươi luyện chế, cho nên ta cho rằng, sau lưng hắn nhất định ẩn giấu một vị luyện đan đại sư đỉnh cấp!”

“Nhưng mà vị đại sư kia rõ ràng là cao nhân không màng danh lợi, bởi vậy mới che giấu thân phận của mình, khoảnh khắc đầu tiên không công bố thành quả của mình ra ngoài.”

Trong mắt Lâm Diệu Y tràn đầy chấn động.

Sau khi nàng nghe hết lời của Vương Lâm, trong đầu bỗng nhiên xuất hiện bóng dáng Tô Trạch.

Thiên phú võ đạo đầy đến bùng nổ, thực lực mạnh mẽ, linh thú khế ước cũng mạnh mẽ, lại chiếm được đời sau của yêu thú cấp D, hiện giờ sau lưng lại có thêm một luyện đan đại sư thần bí!

Đủ loại đặc điểm đều tập trung trên người một người.

Điều này quả thực là làm người ta kinh ngạc, làm cho người ta không khỏi hoài nghi thân phận thật sự của Tô Trạch.

Nàng ngày càng cảm thấy trên người Tô Trạch tràn ngập sắc thái thần bí.

Lúc này, Vương Lâm hỏi: “Bạn học kia của ngươi tên là gì, nếu hắn có thời gian, để ta gặp mặt hắn.”

Lâm Diệu Y phục hồi lại tinh thần, nói: “Hắn tên là Tô Trạch, đến lúc đó ta hỏi thử hắn một chút vậy.”

Vương Lâm có chút hưng phấn, cười ha hả nói.

“Không sao, không vội, nếu hắn không có thời gian, chúng ta có thể gặp muộn một chút.”

Lâm Diệu Y gật đầu đồng ý.

Sau đó, Vương Lâm mang theo ba bình Thối Thể dịch vội vàng rời đi.

Hắn phải đi đến phòng luyện đan của mình trước, tự mình kiểm nghiệm một chút Thối Thể dịch độc đáo này.

Sáng sớm.

Một thoáng mát lạnh từ trên gò má sượt qua.

Tô Trạch chậm chạp tỉnh dậy, nhìn thấy đôi mắt thẳng đứng quen thuộc.

Tiểu Thanh chuẩn bị tư thế sẵn sàng, chờ đợi nguồn năng lượng ấm áp quen thuộc xuất hiện.

Nhưng mà.

Một lúc lâu sau, Tiểu Thanh vẫn không cảm thấy sự xuất hiện của nguồn năng lượng ấm áp, trong lòng đột nhiên có chút khó hiểu.

Chuyện gì vậy?

Chẳng nhẽ lại ngủ quên rồi?

Nó nghi ngờ mở mắt ra, nhưng không thấy bóng dáng của Tô Trạch đâu.

Lúc này, từ phía sau vang lên âm thanh.

Tiểu Thanh đột nhiên cảm thấy có gì đó, thân thể có chút cứng ngắc, khó khăn quay đầu lại.

Khi nó nhìn rõ Tô Trạch đang làm gì, nó mở to mắt không thể tin được.

Lúc này đây.

Tô Trạch đã đến trước quả trứng Hỏa Diễm Điểu để kiểm tra tình hình của Tiểu Hỏa Diễm Điểu.

“Tên: Hỏa Diễm Điểu (sắp nở)

Lúc này hắn mới thở phào nhẹ nhõm.

Chỉ là không biết sắp nở ra là khi nào .

Tô Trạch có thể cảm nhận rõ ràng sức sống mãnh liệt của Tiểu Hỏa Diễm Điểu, và từng đợt sóng dao động của sinh mệnh khuếch tán ra.

Đột nhiên.

Một ý tưởng cực kỳ táo bạo xuất hiện trong đầu Tô Trạch.

Có thể truyền cho Tiểu Hỏa Diễm Điểu chưa nở không?

Nếu như được, vậy có phải sẽ gia tăng tốc độ nở của Tiểu Hỏa Diễm Điểu không?

Nhưng cách duy nhất để phòng ngừa xảy ra chuyện ngoài ý muốn, hắn vẫn nên dùng ý niệm để hỏi hệ thống.

“Điều gì sẽ xảy ra nếu ta truyền cho Hỏa Diễm Điểu chưa nở?”

“Ting! Tiểu Hỏa Diễm Điểu có sức sống mãnh liệt, trước khi nở ra đã đạt tới thực lực cấp F, có thể chấp nhận truyền!”

Nhìn thấy hệ thống đưa ra câu trả lời rõ ràng, Tô Trạch vui mừng khôn xiết.

Hắn không do dự mà trực tiếp đặt tay lên vỏ trứng, suy nghĩ vừa động, bắt đầu truyền.

“Ngươi truyền cho Hỏa Diễm Điểu tu vi một năm!”

“Phát động năng lực truyền và trả lại!”

“Đang lựa chọn bội số trả lại!”

“Bội số trả lại của ngươi lần này là bảy mươi lần!”

“Ngươi thu được tu vi bảy mươi năm!”

Trả lại bảy mươi lần!

Sau khi Tô Trạch nghe thấy con số này, hắn đã giật nảy mình.

Vận khí ngày hôm nay đúng là bùng nổ!

Khoảnh khắc tiếp theo, trong cơ thể hắn xuất hiện một luồng năng lượng cực lớn.

Răng rắc!

Cuối cùng cũng xuất hiện một vết nứt trên bề mặt hạt giống Long Tượng thứ tám, ánh sáng vàng chói mắt bắn ra, sức mạnh đáng sợ xuất hiện.

Một hạt giống Long Tượng mới được kích hoạt!

Đồng thời, tu vi của Tô Trạch đang tăng dần lên!

Đoán Thể bát trọng!

Từ lúc đầu vào bát trọng, đến tiểu thành, rồi đến đại thành!

Cuối cùng đến bát trọng viên mãn!

Nhưng tốc độ thăng cấp của Tô Trạch vẫn không dừng lại!

Sức mạnh của hắn vẫn đang tăng lên!

Cuối cùng.

Một tiếng ầm vang trầm đυ.c phát ra.

Quần áo trên người Tô Trạch không gió mà động, bay phần phật, cơ bắp phồng lên, các góc cạnh phân rõ ra như thể bị dao cắt mà thành.

Đoán Thể cửu trọng!

Ánh sáng vàng nhạt bao trùm lấy Tô Trạch, thần thánh vô cùng.

Hơi thở của hắn dần ổn định, cuối cùng ổn định ở sức mạnh Đoán Thể cửu trọng.

Tô Trạch mở hai mắt ra, hai ánh sáng vàng lóe lên trong đáy mắt.

Mà Tiểu Thanh vừa hay nhìn thấy cảnh này.

Nó ngây ra đó.

Nó không thể hiểu được!

Trong ánh mắt nó xuất hiện sự bối rối không rõ!

Tại sao?

Thời gian nào có bao lâu, sao chủ nhân đã bội tình bạc nghĩa với mình rồi?

Là chơi chán rồi sao?

Là hết cảm giác mới mẻ rồi ?

Là không biết nâng niu sau khi có được?

Ha ha!

Đàn ông!

Đúng là đàn ông trên thế gian này không có người nào là tốt cả!

Cái đầu nhỏ của Tiểu Thanh đầy ắp nghi vấn.