Giấc Nghỉ Trưa Của Faun

Chương 1

Ngày mai phải nộp bài tiểu luận cho giáo viên.

Dịch Lễ Thi một bên dạng chân trước màn hình điện thoại, một bên suy nghĩ về bài luận văn của mình. Giáo viên hướng dẫn của cô là một người phụ nữ tình tình quái đản, buồn vui thất thường, thích đăng bán Ngọc trên dòng thời gian, lần nào cũng dạy gộp tiết giáo dục cho cả nghiên cứu sinh thạc sĩ và cử nhân luôn một thể, thái độ muốn có bao nhiêu qua quýt thì có bấy nhiêu qua quýt.

Bài tiểu luận của cô nộp rồi cũng không biết giáo viên có xem không.

“Tập trung một chút.”

Đối diện màn hình truyền đến giọng đàn ông, có thể cảm nhận được bình thường giọng nói của người này vô cùng trong trẻo. Có điều lúc này có chút đờ đẫn, có một loại cám dỗ kí©ɧ ŧɧí©ɧ khó lòng miêu tả.

Giọng nói ấy khiến da đầu Dịch Lễ Thi tê dại.

Suy nghĩ của cô bị kéo về, tập trung vào động tác trên tay.

Hôm nay cô mặc một bộ nội y vô cùng gợi cảm, mấy miếng vải ren mỏng manh treo trên sợi dây mảnh màu đen, bao lấy bộ ngực nhưng phải miễn cưỡng lắm mới che được núʍ ѵú. Khi cô ngồi xuống, bầu ngực đong đưa gần như muốn bật ra ngoài.

Bên dưới gần như trần trụi, hai sợi dây mảnh mai quấn quanh eo, sợi dây còn lại chui vào giữa hai cánh mông đẫy đà. Bên trên hoa huyệt là một mảnh vải ren mỏng màu đen, hai cánh hoa môi như ẩn như hiện dưới mảnh vải.

Tiểu huyệt của cô cũng không tệ, đó cũng là lý do cô lấy hết can đảm chụp một bức ảnh câu dẫn cậu. Cô cho bản thân mình kỳ hạn một tháng để sống thật phóng túng, sau một tháng thì lại trở về bình thường.

Hôm nay là ngày cuối cùng.

Cô dang rộng hai chân đối diện với điện thoại của mình, bàn tay nhẹ nhàng vuốt ve mấy cái ở đùi, giọng nói của cô ngọt nị: "Tôi còn chưa đủ tập trung sao? Em trai ngoan!"

Cậu không đáp lời, vẫn luôn trầm mặc nhìn cô biểu diễn, nhìn cô hứng tình, nhìn cô vì sung sướиɠ mà rên lên vài tiếng khe khẽ.

Đến bây giờ, vì để quyến rũ cậu, cô đã phô ra bộ dạng lẳиɠ ɭơ quyến rũ của của bản thân, mặc kệ thái độ dửng dưng của cậu. Cô chủ động dẫn đường cho du͙© vọиɠ của cậu. Bên trong màn hình lộ ra một nửa thân hình, hiện rõ cơ bụng và cơ ngực của cậu. Từng khối cơ bắp hiện rõ mồn một như chứa sức mạnh.

"Di chuyển màn hình xuống chút nữa có được không?" Dịch Lễ Thi nhẹ giọng dụ dỗ.

Em trai này thật sự rất khó dạy dỗ. Mỗi lần kết thúc cuộc gọi làʍ t̠ìиɦ cậu luôn giống như mất trí nhớ. Thanh tiến trình giống như bị xóa về số không. Cô giống như Adam Sandler trong 50 mối tình đầu, luôn cố gắng dùng mọi cách để dỗ cậu.

Từ nhỏ đến giờ cô chưa từng kiên nhẫn với ai như cậu, nếu không phải ngoài đời cô bị hắn cự tuyệt thì cô cũng chẳng vì hả giận làm ba cái trò này với cậu.

Cậu nghe lời từ từ di chuyển màn hình xuống, nơi giữa hai chân bị qυầи ɭóŧ ôm lấy đập vào mắt cô. Nó đã nhô lên thành một cái lều, nhìn qua cũng biết nó không thật sự thờ ơ đối với cơ thể của cô.

Dịch Lễ Thi đắc ý suy nghĩ, chẳng qua về mặt đạo đức cậu không muốn thừa nhận bản thân bị chi phối bởi một cô gái khỏa thân khi đang trò chuyện qua mạng mà thôi. Nhưng vậy thì sao? Cuối cùng chẳng phải cậu cũng khuất phục trước du͙© vọиɠ sao?

Đàn ông quả nhiên đều là một đám động vật chưa tiến hóa hoàn toàn, đặc biệt là những vận động viên.

Cô lại nói tiếp: "Cởi nó ra đi, cậu không thấy khó chịu à? Muốn tôi dùng miệng liếʍ giúp cậu không?"

Hơi thở của cậu trở nên nặng nề, nhanh chóng tuột qυầи ɭóŧ xuống. Cây hàng giữa hai chân bật ra, vừa to vừa dài tự hào nằm lên cơ bụng hắn, bên trên còn nổi lên khá nhiều gân xanh. Mỗi lần cô nhìn thấy đều bị kích cỡ này dọa sợ.