Lúc này, ấn tay của Chu Tiên Hiền buông lỏng, quỷ sứ liền biến mất.
Đám người Vương Thế Quý rốt cuộc cũng hiểu, hóa ra tất cả những thứ này đều do Chu Tiên Hiền gây ra.
Ngay sau đó, bọn họ nhìn về phía ánh mắt của Chu Tiền Hiền, giống như thấy quỷ vậy.
Có thể gọi là quỷ quái, thủ đoạn này cũng quá kinh khủng.
Còn Lục Hi thấy vậy liền cười, thủ đoạn bịp bợm của Chu Tiên Hiền có không ít, dùng để hù dọa võ giả bình thường quả thật rất có tác dụng.
Đúng lúc này, cuối cùng Vương Tử Nguyệt đã tiêu hao hết tâm trí trong ảo ảnh, mặt ông ta mang theo sợ hãi cùng cực, mềm nhũn ngã trên đất, không còn hơi thở nữa.
Đám người Vương Thế Quý càng kinh hãi, bọn họ vây quanh trước thi thể của Vương Tử Nguyệt, không thể tin nổi gia chủ đã không còn hơi thở.
Gần như còn không tin, Vương Tử Nguyệt cứ thế chết như vậy.
Lúc này, Liễu Tư Vũ chậm rãi nói: “Chú Vương, các ông có ý kiến gì với đề nghị của tôi không?”
Bây giờ đám người Vương Thế Quý đã bị thủ đoạn của Chu Tiên Hiền làm cho khϊếp sợ.
Vô tình khiến gia chủ chết oan uổng, còn có thể tiện tay gọi quỷ quái tới, năng lực này quả thật chưa từng nghe qua, bọn họ hoàn toàn bị sợ mất mật.
Lúc này, bọn họ mới hiểu được, Liễu Tư Vũ mạnh mẽ như vậy hóa ra bên cạnh còn có cao thủ như vậy, người này còn kinh khủng hơn Liễu Bồi Nhiên gấp mấy lần.
Đám người Vương Thế Quý nhìn nhau, trong mắt bọn họ đều là kinh hoàng.
Một lát sau, Vương Thế Quý nuốt nước bọt đầy khó khăn, hắn ta chắp tay về phía Liễu Tư Vũ: “Tôi đồng ý đưa Nam Hồ cho tập đoàn Giai Mĩ, xin gia chủ Liễu bỏ qua cho”.
Những người khác trong nhà họ Vương một câu cũng không dám nói.
Tình thế còn mạnh hơn người khác, mặc dù Liễu Bồi Nhiên chết rồi, nhưng không hiểu sao nhà họ Liễu lại có thêm một cao thủ kinh khủng như vậy, còn lợi hại hơn Liễu Bồi Nhiên.
Nếu bọn họ dám nói một hai câu, e rằng kết quả cũng giống như Vương Tử Nguyệt, bọn họ chỉ có thể ngoan ngoãn cúi đầu.
Lúc này Liễu Tư Vũ nói: “Vậy được, xin cáo từ”.
Nói xong, Liễu Tư Vũ đứng lên, xoay người đi ra ngoài, Lục Hi và Chu Tiên Hiền theo sau lưng.
Đám người Vương Thế Quý bất chấp đau buồn, bọn họ vội vàng đưa bọn họ ra ngoài trang viên, nhìn theo chiếc Mercedes-Benz 600 phóng đi mất.
Lúc này, Vương Thế Quý lắc đầu cười khổ nói: “Chúng ta tính toán cả nửa ngày, đáng tiếc người tính không bằng trời tính, nhà họ Liễu mất đi Liễu Bồi Nhiên, nhưng lại có thêm một cao thủ vô danh, nhà họ Vương chúng ta vĩnh viễn không có ngày nổi danh”.
Nhưng người khác mặt vẫn đầy bi thương, vốn bọn họ định thừa cơ đi vào, nhưng không ngờ còn chưa bắt đầu thì gia chủ Vương Tử Nguyệt đã bị tiêu diệt, nguyên khí tổn thương nặng nề, cũng không có khả năng cạnh tranh thắng nổi nhà họ Liễu.
Bây giờ, Liễu Tư Vũ lái xe lên đường cao tốc, Lục Hi ngồi ở phía sau, dường như đang suy nghĩ gì đó.
Liễu Tư Vũ lúc này cũng hoàn toàn tỉnh lại từ trong đau buồn.
Từ chuyện này, cuối cùng cô ta đã biết quyết định của ông nội là đúng.
Nhà họ Liễu bị Lục Hi nắm trong tay cũng không hẳn là chuyện xấu.
Dù Lục Hi bỏ qua cho nhà họ Liễu, nhưng không có ông nội trấn giữ, e rằng nhà họ Liễu cũng sẽ bị gia tộc như nhà họ Vương từ từ thâu tóm, cuối cùng cũng chỉ có con đường lụi bại.
Nhưng có Lục Hi ở đây, dù nhà họ Liễu là bù nhìn nhưng vẫn là gia tộc số một Túc Cam, chỉ cần mình nghe lời, dựa vào Lục Hi, nói không chừng nhà họ Liễu cũng sẽ mở ra bước phát triển mới.
Bởi vì Lục Hi này quá mạnh!
Còn trong lòng Chu Tiên Hiền không khỏi suy nghĩ, biểu hiện của mình Lục Hi có hài lòng không, nhất cử nhất động của ông ta bây giờ cũng đều liên quan đến cái mạng nhỏ này, khiến ông ta không thể không nghĩ.
Đúng lúc này, Lục Hi nói: “Chu Tiên Hiền, ông tạm thời ở lại nhà họ Liễu, xem như là cung phụng nhà đó, tôi thấy mấy tháng này ở Túc Cam sẽ không yên bình đâu, ông cứ ở đây tiêu diệt tất cả các chướng ngại vật cho nhà họ Liễu”.
“Vâng, anh Lục.
Tôi nhất định sẽ dốc hết toàn lực”.
Nghe thấy như vậy, trong lòng Chu Tiên Hiền hết sức vui mừng, xem ra Lục Hi coi như có hài lòng với biểu hiện của mình, bảo ông ta cung phụng nhà họ Liễu.
Phải biết rằng cung phụng trong một gia tộc địa vị sẽ rất cao, bình thường ăn uống vui đùa, còn có một khoản thu nhập lớn, có chuyện ra mặt giải quyết, phần lớn thời gian đều được cung phụng, đây cũng là một vị trí tốt.
Trong lòng Liễu Tư Vũ đã thả lỏng một chút, cô ta cũng sợ Lục Hi mang Chu Tiên Hiền đi.
Từ chuyện xảy ra đêm nay, nhà họ Liễu đang ở trong bấp bênh, nếu không có một võ lực siêu cấp trấn giữ, cô ta sẽ không trấn áp được cục diện này.
Đúng lúc đó, bỗng nhiên Lục Hi nhướng mày, trong ý thức xuất hiện hình ảnh của Lam Long.
Chỉ thấy ở trong biển, Lam Long đã dài đến hơn ba mét, lần đầu xuất hiện cao vυ't.
Nó đang đứng sóng đôi với một con bạch tuộc khổng lồ ở biển, hai bên vừa chạm liền bùng nổ đại chiến.
Con bạch tuộc này dài hơn hai mươi mét, trên người tỏa ra một tầng ánh sáng màu vàng nhạt, tám cái vòi bồng bềnh trong nước, khuấy động thành từng trận xoáy nước.
Lục Hi vừa nhìn liền biết đây là con bạch tuộc đã thành tinh, còn Lam Long mới chỉ dài ba mét, ở trước mặt con bạch tuộc trông vẫn có chút nhỏ yếu.
“Lập tức đưa tôi ra cửa biển, tôi phải ra khơi”, Lục Hi nghiêm nghị nói.
Chuyện trọng đại liên quan đến Lam Long, tuyệt đối không được phép có sơ xuất.
Liễu Tư Vũ nghe xong, giọng điệu của Lục Hi vô cùng sắc bén, cô ta không dám thờ ơ, vội vàng tăng tốc đi về phía trước.
Xe tăng tốc một hồi, Lục Hi không còn chút kiên nhẫn nào, anh nói: “Dừng xe bên lề đi, tôi tự đi được”.
Liễu Tư Vũ có chút không hiểu, nhưng vẫn dừng bên lề.
Lục Hi xuống xe, anh nói với Liễu Tư Vũ và Chu Tiên Hiền: “Hai người về trước đi, đừng để ý đến tôi, tôi xong chuyện sẽ cho người liên lạc với mấy người”.
Nói xong, Lục Hi tung người nhảy lên, ở khoảng cách mười mấy trượng, chỉ nhảy vụt hai cái đã biến mất không tới.
Anh tự đi có thể đi thẳng tuyến, hơn nữa tốc độ của anh không hề chậm hơn chút nào so với ô tô hết tốc lực, có thể là đạt đến tốc độ nhanh nhất.
Tốc độ của Lục Hi khiến Liễu Tư Vũ và Chu Tiên Hiền giật mình, cửa biển cách nơi này còn xa, chẳng lẽ anh cứ như vậy chạy qua, chân khí của anh có thể hỗ trợ sự tiêu hao kịch liệt trong thời gian dài không?.