Tà Vương Sửu Phi

Chương 96: Chương 96: Mị Phi Thất Sủng Nghi Vân Mật Bố

Q2 – CHƯƠNG 21: MỊ PHI THẤT SỦNG NGHI VÂN MẬT BỐ

Editor: Luna Huang

“Hoàng thượng, không phải như thế, ngươi nghe thần thϊếp giải thích!”

Bị một cái tát của hôn quân khiến cho ngã trên mặt đất Mị phi gian nan bò lên, hai tay túm ống tay áo của hôn quân, trên mặt đáng thương hết đường, trong tròng mắt dụ dỗ tràn đầy nước mắt, cùng dáng dấp đắc ý lúc nãy hoàn toàn bất đồng, trong lòng Địch Diên Diên cảm thán, công phu biến sắc mặt của nữ nhân có thể so với quốc tuý!

“Ngươi tiện nữ nhân này, trẫm sủng ái ngươi như thế, kết quả là, trong mắt ngươi, trẫm bất quá là một hôn quân ham mỹ sắc, mà ngươi, càng lớn mật muốn câu dẫn nam nhân khác?”

Địch Diên Diên ở một bên nhìn, không khỏi cảm thấy buồn cười, xem ra, hôn quân này còn không có nhận rõ mình rốt cuộc là một người thế nào a…

“Hoàng thượng, ngươi xử trí nàng cũng thỉnh trở lại trong hành cung mới xử trí, chuyện hôm nay, bổn cung sẽ không nói ra, ngươi biết được là tốt rồi, bổn cung đi vào trước, nếu không, Vương gia còn có thể lo lắng bổn cung sẽ bị ai mưu hại…”

Lướt qua hôn quân cùng nữ nhân không biết xấu hổ này, trực tiếp đi đến chính điện, không nghĩ tới, muốn thu thập nữ nhân này căn bản không cần nàng xuất thủ!

Đi tới nơi khúc quanh của chính điện, Địch Diên Diên liền thấy một thân ảnh cao lớn, người nọ rõ ràng đang nhìn nàng, tựa hồ đang chờ sự xuất hiện của nàng…

“Tuyệt vương, ngươi cũng đi ra…”

Nếu là bằng hữu, tình huống như vậy, nàng tự nhiên sẽ đi lên trước, một cái bắt chuyện bình thường, cho dù biết rõ, hắn là có chuyện muốn nói với mình…

“Diên Diên, ngươi có được khỏe hay không?”

Đến gần vừa nhìn, trên mặt của Phượng Linh Tuyệt vẫn như cũ lãnh diễm, vẫn như cũ mê người, cũng thiếu vài phần phong tư, sinh ra vài phần cô đơn. ╔ ╗

“Khỏe, Phượng Linh Tuyệt ta rất khỏe!”

(Luna: Lúc này tác giả viết thành Tà Vô Phong nên ta sửa lại nhé)

Địch Diên Diên ngẩng đầu, trực tiếp đối diện Phượng Linh Tuyệt, lúc này, bất quá là làm một bằng hữu quan tâm, cho dù giữa hai người không có khả năng ái tình, Địch Diên Diên vẫn như cũ thật tình xem Phượng Linh Tuyệt như bằng hữu, thật tình hy vọng hắn tốt!

“Vậy là tốt rồi…”

Phượng Linh Tuyệt đã sớm biết đáp án này, hắn biết, vô luận sau này biến thành thế nào, Tà Vô Phong vẫn sẽ yêu Diên Diên như vậy sẽ không cải biến. Mặc dù không muốn thừa nhận, nhưng là sự thực, tình yêu của Tà Vô Phong đối với của, không ít hơn so với mình!

Việc đã đến nước này, hắn không thể cưỡng bách Diên Diên hồi tâm chuyển ý nữa, mà trên thực tế, Diên Diên đối với hắn chưa từng có yêu ý! Hắn là hối hận, hối hận lúc đầu vì sao bản thân biết Diên Diên lâu như vậy, nhưng vẫn xem như nàng không có tồn tại, nếu mình có thể sớm phát hiện tính tình thật của Diên Diên, có đúng hay không hết thảy đều sẽ cải biến? Hôm nay nam nhân đứng ở bên người Diên Diên, có đúng hay không sẽ là hắn?

“Vậy là ngươi không phải là chờ thêm di nương bọn họ trở về?

“Ân, tiếp ngươi hồi môn!”

Châm chọc nhiều a? Chính tay đem nữ nhân mình yêu thích đón về hồi môn ba ngày! Đáng tiếc, tân lang không phải là mình! Thế nhưng, hắn vẫn muốn cùng Diên Diên chờ thêm một hồi, không khí chung quanh ôn tồn có khí tức của nàng, đó cũng là tốt…

“Vậy mấy ngày nay ngươi hảo hảo ở lại Mị quốc du ngoạn, có thể tìm ta bồi ngươi a, gia gia đã đáp ứng miễn đi rất nhiều lễ tiết, nên mấy ngày nay ta đều có thể hảo hảo bồi bồi cha cùng di nương!”

“Vậy, ngày mai, ngươi dẫn ta đi ra ngoài đi một chút?”

“…Được!”

Không nghĩ tới, nàng bất quá là một câu nói, Phượng Linh Tuyệt sẽ vui vẻ như vậy, bất quá, cho dù những thứ này Tà Vô Phong sẽ phản đối, nàng cũng phải thật tốt tận tình địa chủ, đưa Phượng Linh Tuyệt hảo hảo du ngoạn, cho dù nàng bây giờ đối với nơi này kiến thức nửa vời…

Địch Diên Diên cùng Phượng Linh Tuyệt hai người trò chuyện chính vui mừng, nhưng cũng không có chú ý tới, phương xa trong bóng tối vẫn có một đôi mắt chăm chú nhìn chăm chú vào bọn họ, trong con ngươi chiếu sáng ẩn hàm tính toán, tựa hồ một âm mưu to lớn sinh sôi ở trong tối…



Địch Diên Diên cùng Phượng Linh Tuyệt cũng không có cấm kỵ, đi vào chính điện, ngồi xuống không lâu sau, hôn quân Á Đinh quốc cũng đã trở về, chỉ là vị Mị phi kia không cùng trở về, về phần đi nơi nào, vậy dĩ nhiên là bị hôn quân giam lại, chờ xử trí. ╔ ╗

Kể từ đó, mọi người cũng không thấy hành vi thân mật cho người cảm thấy ác tâm này nưa, về phần Bắc Nguyệt hoàng đế cùng hoàng hậu, cũng không có để ý nhiều, dù sao hai người cũng sẽ không quan tâm chuyện của Mị phi, nhất là vị hoàng hậu kia, nhắm mắt làm ngơ…

Nên, mọi người cũng vui vẻ tiếp tục uống rượu vui mừng đàm, mãi cho đến tiệc tối kết thúc. ╔ ╗

Trái lại Tà Vô Phong, thấy Địch Diên Diên cùng Phượng Linh Tuyệt, mặc dù không thể nói rõ tức giận, nhưng tự nhiên sắc mặt cũng không khá hơn chút nào, đầu tiên là thấy vị Mị phi kia đi ra ngoài, hắn trái lại không có bao nhiêu không có bao nhiêu lo lắng, bởi vì biết Diên Diên sẽ xử lý được, thế nhưng tiếp tới, hắn thấy Phượng Linh Tuyệt cũng đi ra ngoài, tim của hắn mà bắt đầu bất an…

Thế nhưng, hắn thủy chung tin tưởng Diên Diên, nhưng vạn nhất Phượng Linh Tuyệt làm cái gì với Diên Diên, vậy hắn định sẽ không bỏ qua!

Đang chuẩn bị muốn đi ra ngoài, liền thấy hai người trở về, Tà Vô Phong liền giả vờ có vẻ tức giận…

“Làm sao vậy?”

Mới ngồi trở lại vị trí, liền thấy tướng công của mình dĩ nhiên dùng một loại ánh mắt u oán nhìn mình, trời biết lúc này Địch Diên Diên có bao nhiêu buồn cười! Bởi vì tại trên mặt hệt như yêu nghiệt này, thấy biểu tình kỳ lạ như vậy, thực sự quá mức… Đáng yêu!

“Nàng cứ nói đi?”

“Không phải là cùng bằng hữu trò chuyện một chút sao, ngươi a, cũng không cần nhỏ mọn như vậy!”

Tự nhiên biết Tà Vô Phong cũng không phải thực sự đang tức giận, thế nhưng nàng cũng phải cần hảo hảo nói hắn một chút, đỡ phải hắn mỗi lần đều là như thế này!

“Diên Diên, đây không gọi là nhỏ mọn! Các ngươi vừa rồi nói cái gì đó?”

Nghe Địch Diên Diên nói như vậy, mặt của Tà Vô Phong cũng hòa hoãn, cầm lấy bình trà trong tay, rót đầy ly của Địch Diên Diên, chỉ thấy Địch Diên Diên thuận tay cầm ly trà lên, nhẹ nhàng mà uống một ngụm, sau đó mỉm cười nói cho Tà Vô Phong chuyện lúc nãy.

Động tác ăn ý như vậy đều nhìn trong mắt mọi người, thấy hai người ân ái như vậy, lý giải đối phương như vậy, ngay cả Địch Diên Diên bước tiếp theo muốn làm gì, Tà vương đều rõ như lòng bàn tay,, hơn nữa làm được vậy là đương nhiên!

Tà Doanh Doanh thấy những thứ này, tự nhiên sẽ không dễ chịu, thế nhưng, nàng vừa nhìn thấy, cũng đủ nàng hảo hảo lợi dụng, lần này, nàng nhất định phải triệt để diệt trừ Địch Diên Diên!

Nguyên bản đang tính toán phải như thế nào mới có thể dùng kế diệt trừ nàng, không nghĩ tới lúc này Tuyệt vương đưa tới cửa, còn để cho nàng nghe đối thoại của bọn họ, giá hạ tử, nàng đại khả lợi dụng cái này!

Bất quá, để cho nàng không nghĩ đến là, đến Tuyệt vương cũng thích tiện nữ nhân này! Từ lời của hai người không có nghe thấy, thế nhưng, không khó từ giọng xuôi tai của Tuyệt vương, nghe ra hắn chính là thích tiện nữ nhân Địch Diên Diên này!

Lẽ nào nam nhân đều sẽ để ý dung mạo nữ nhân? Nhưng không phải nói dung mạo trước kia của Địch Diên Diên là rất xấu sao?



Sau khi hỉ yến kết thúc, Địch Diên Diên cùng Tà vương là phải ở lại trong cung, đợi sáng sớm ngày mai hướng Tà đế kính trà, đến thần từ dâng qua hương cho phụ mẫu hoàng tổ mẫu cùng một đám tổ tiên của Tà Vô Phong mới có thể xuất cung, nên tối hôm đó, bọn họ đều phải ở trong cung, sáng sớm ngày mai mới rời đi. ╔ ╗

Địch Diên Diên không phải là một người ngủ sớm, hỉ yến tiến hành lâu như vậy, nàng ăn rất nhiều, đến địa phương khác trong cung tản bộ là lạc thú đêm nay của nàng.

Ôm cánh tay thon dài của Tà Vô Phong, bước chậm dưới ánh trăng, xung quanh vắng vẻ không người, hai người cứ đi như vậy, chậm rãi dạo hoa viên trong cung điện cùng cung điện, phảng phất trên thế giới của bọn họ cũng chỉ có hai người…

“Ngày mai, nàng thực sự muốn cùng Phượng Linh Tuyệt đi ra ngoài?”

Vốn có lẳng lặng, ai cũng không nói gì, nhưng Tà Vô Phong lại đột nhiên có chút chua phong cảnh nói rằng.

“Đúng vậy, làm sao vậy? Lại ghen tị?”

Dừng bước lại, ngẩng đầu chống lại mặt của Tà Vô Phong, hơi cười nhạt, cười giống sóng trong thanh tuyền, nhẹ nhàng chảy vào ở sâu trong nội tâm Tà Vô Phong, kích khởi ba lân nhộn nhạo…

“Đúng!”

Rất trực tiếp trả lời, Địch Diên Diên mỉm cười gật đầu, ý bảo nàng minh bạch tâm ý của hắn, thế nhưng, nếu đáp ứng Phượng Linh Tuyệt, đây cũng không thể cự tuyệt!

“Vậy…”

“Vậy, ta muốn đi theo!”

Địch Diên Diên còn chưa kịp nói xong, Tà Vô Phong liền trực tiếp mở miệng, nhất phó gương mặt không cho cự tuyệt, Địch Diên Diên thấy, tự nhiên cũng không có thể phản bác chút gì, vậy để hắn cũng đi đi, tuy rằng cứ như vậy, tình cảnh thực sự khó có thể tưởng tượng!

“Gϊếŧ người! Gϊếŧ người!”

“Cứu mạng!”

Thoáng chốc hoàn hồn, liền nghe viễn phương truyền đến mấy giọng nữ, tựa hồ đang sợ, tựa hồ đang kinh khủng!

“Đi qua xem một chút!”

Địch Diên Diên vội vàng muốn qua đó, nhưng Tà Vô Phong lại chặn ở trước người, động tay, ôm Địch Diên Diên, hình dạng bảo vệ, rất sợ lúc đi qua sẽ có nguy hiểm gì!

“Chuyện gì xảy ra?”

Hai người đã tìm đến Ngọc Hà cung truyền ra tiếng gào, chỉ thấy cung nữ của cung kia cuống quít chạy đến, trên người thậm chí có máu!

Địch Diên Diên không biết nơi này là người phương nào ở lại, bất quá chắc là địa phương người của tú quốc tạm, nàng là rất sợ người của Phượng Dạ quốc gặp chuyện không may!

“Tà. . . Tà vương, kia. . .”

“Nói mau!”

Nhìn lo lắng của người trong ngực mình, Tà Vô Phong lãnh lệ hỏi, một đám cung nữ đã quỳ gối trước chân!

“Trong Ngọc Hà cung có một người chết! Đầu của cung nữ đó bị chặt ra, rất kinh khủng!”

Một cung nữ lớn tuổi là có chút tĩnh táo có thể nói cho trọn câu, bất quá vẫn như cũ thanh âm khẽ run không khó cho người nghe ra, nàng thực sợ, cho dù nhìn quen đại tràng diện, đối mặt tình cảnh kinh khủng như vậy, vẫn như cũ sẽ cảm thấy sợ!

“Ngọc Hà cung là ai ở?”

Địch Diên Diên vội vàng hỏi, nàng sợ sẽ là di nương, sẽ hù dọa nàng!”

“Là người của Á Đinh quốc. .. Tẩm điện kia bất quá là thị vệ, không biết, vì sao Hương nhi bị chết thảm như vậy!”

“Tướng công, chúng ta đi qua nhìn một chút! Các ngươi mau để cho người thông tri Tà đế. . .”

. . .

Nói xong, Địch Diên Diên cùng Tà Vô Phong lập tức chạy tới Ngọc Hà cung, không nghĩ tới còn chưa kịp đi vào xem chuyện gì phát sinh, liền thấy bên kia, hai huynh muội Cổ Lặc cùng Cổ Lỵ dưới sự bảo vệ của nhiều của mọi người hoả tốc đến đây.

“Công chúa, bổn cung sớm khuyên ngươi, người định mệnh của ngươi không phải là Tà vương, hiện tại ngày đại hôn của ngươi, ra chuyện như vậy, vậy nhất định là thượng thiên báo cho ngươi, không nên tiếp tục sai!”

Còn chưa đi cận, Cổ Lỵ mang ám oán giận cùng một đắc ý, tựa hồ cảm giác tiên đoán của mình sắp thành thật, hình dạng cao ngạo, thẳng tắp nhìn lại Địch Diên Diên, chính là ánh mắt còn lơ đãng phiêu hướng Tà Vô Phong ôm chặt Địch Diên Diên!

“Nếu quận chúa cho là tiên đoán của mình chuẩn xác vậy, vậy ngươi tiên đoán một chút, hung thủ gϊếŧ người kia là ai. . .”

—— đề lời nói ngoài ——

Cám ơn đã ủng hộ! Cảm tạ hôn nhẹ tống dòng suối nhỏ của hoa hoa cùng kim cương, tâm ý của ngươi dòng suối nhỏ bỏ vào nga. . . Cảm tạ!