Q2 – CHƯƠNG 9: MỆNH ĐỊNH CHI NHÂN THIÊN Ý BẤT KHẢ PHẠM
Editor: Luna Huang
“Cổ Lỵ quận chúa giá lâm!”
Thanh âm ngoài cửa vưu kì chói tai, như là có chút kiêu ngạo, tự nhiên không biết là vị Cổ Lỵ quận chúa kia, hay nha hoàn bên người, thế nhưng, chó cậy thế chủ nhân, tự nhiên sẽ là kiêu ngạo chút, nhưng hiển nhiên, hai chủ tử này cũng không để vị Tà vương phi này vào mắt.
Địch Diên Diên gật đầu ý bảo Bạch Tuyết đi mở cửa, Bạch Tuyết gật đầu, cước bộ lại thả rất chậm, hiển nhiên là cố ý.
Bạch Tuyết mở cửa, người khác vẫn chưa tiến đến, Bạch Tuyết cũng đã hành lễ, nói “Quận chúa an hảo.”
Trước vào cửa trước chính là một nữ tỳ trang phục kiều tiếu, tuy rằng trang phục so với cung nữ khác hoa lệ chút, bất quá, cũng nhất định không phải là công chúa, chỉ là mắt để trên đỉnh đầu,, đã định trước coi thường người.
Bất quá da thiên ngăm đen, cho dù ngũ quan lớn lên thanh tú cũng không đề được cổ ngạo mạn khí.
Sau khi nữ tỳ đi vào, nhanh chóng quét mắt một phen, sau đó nghênh tiếp chủ tử của mình vào cửa, tựa hồ không thấy rõ ràng bên trong là tuyệt sẽ không an tâm, rất sợ bên trong gian phòng sẽ có mãnh thú gì.
Chỉ là, tốc độ nhìn quét của nàng cực nhanh, cũng bất quá thấy vài người vay quanh bên cạnh bàn ở xa xa, mà dung mạo của Địch Diên Diên, nàng cũng không kịp thấy rõ.
Một bên nghênh tiếp quận chúa tiến thất, vừa hướng các cung nữ theo phân phó không cần tiến thêm, sau đó liền thuận lợi đóng cửa lại, động tác liên tiếp thẳng thắn lưu loát, tựa như cũng sớm đã nghĩ xong muốn cùng quận chúa một mình tiến đến.
“Quận chúa hảo, mời ngồi.”
Làm chủ nhân tạm thời của căn phòng này, càng làm Tà vương phi, Địch Diên Diên cũng không có hành lễ với Cổ Lỵ, chỉ là đứng dậy, hướng về bên kia gian phòng, đi đến phương hướng đãi khách.
Vị Cổ Lỵ quận chúa này, trên mặt cũng không có cao ngạo cùng chẳng thèm cũng như nữ tỳ bên người, màu da đồng dạng thiên mạch sắc, đây nên là hoàn cảnh địa lý của Cổ Tiếu quốc, ngũ quan cũng rất đẹp, nhất là đôi mắt thật to đen láy kia, còn có lông mi dài cong, tựa như có thể hút tâm hồn người, cảm giác rất hữu thần khó lường, không hổ là thánh nữ của Cổ Tiếu quốc. . .
Ngũ quan tinh xảo, sắc mặt như hình hạt dưa, cũng coi là một đại mỹ nhân, chỉ là cặp mắt kia thần bí có chút sâu thẳm, như là xem không hiểu thâm ý bên trong, ánh mắt thật chặt nhìn về phía Địch Diên Diên, như là muốn nhìn ra chút gì, thế nhưng, đáy mắt di động kinh diễm, lại là thế nào cũng không có thể ngăn cản được. . .
Cổ Lỵ nguyên bản tâm bình tĩnh cũng nhất thời nổi lên gợn sóng, không nghĩ tới Địch Diên Diên sẽ là mỹ nhân như vậy! Tuy rằng nàng vẫn tin tưởng vững chắc, hết thảy của nàng đều được thượng thiên an bài xong, nếu thượng thiên vì nàng chọn Tà vương, như vậy nhất định sẽ có kết quả tốt, hiện tại người bé nhỏ trước mặt căn bản không đáng kể. . .
Thế nhưng, trước mắt mỹ nhân vẫn như cũ mặc giá y, phải nhường nàng nhìn cũng thấy tự ti mặc cảm, kiên định của nàng trở nên có chút dao động.
Tuy rằng Cổ Tiếu quốc cực ít giao lưu với ngoại giới, thế nhưng lời đồn đệ Địch Diên Diên nhất xấu nữ của Phượng Dạ quốc, đa đa thiểu thiểu cũng đã nghe nói qua, thế nhưng vì sao? Nữ nhân trước mắt này, làm sao có thể cũng coi là xấu nữ? Có người mắt thấy nàng, có thể nói ra một chữ xấu, người nọ cũng nhất định là mù.
Nữ nhân này đẹp đến kinh diễm, khóe môi đỏ sẫm bất quá nhẹ nhàng giương lên, phảng phất trong lúc đó vạn vật trên thế gian cũng đột nhiên thất sắc, chưa từng có nghĩ đến, Địch Diên Diên là một đại mỹ nhân như thế! Như vậy, vì sao khi đó có tin đồn? Điều này cũng làm cho nàng khinh địch, bất quá, nàng cùng Tà vương là thiên định một đôi, không ai có thể chia rẽ, nếu cố ý làm, thượng thiên cũng định sẽ không bỏ qua,nên, Địch Diên Diên có vận thật tốt cũng chỉ có thể đến đây là kết thúc!
“Địch tiểu thư, ở đây đã quen?”
Tuy rằng Địch Diên Diên cùng Tà Vô Phong chưa chính thức cử hành đại hôn, thế nhưng, khắp thiên hạ đều đã biết tin tức này, Địch Diên Diên chính là Tà vương phi, nhưng vị quận chúa này, minh kêu đó là Địch tiểu thư, rắp tâm gì, có thể nghĩ.
“Bất quá ở một buổi tối, không có gì không quen.”
Địch Diên Diên vẫn như cũ không có lấy lòng vị quận chúa này, ngôn ngữ gian khách, thái độ lại là có chút bất hòa. . .
“Địch tiểu thư trước hết thỉnh tọa, có chuyện, bổn quận chúa muốn đích thân cùng Địch tiểu thư nói, không biết mấy vị này. . .?”
Trực tiếp đi thẳng vào vấn đề, thời gian không nhiều lắm, Cổ Lỵ cũng sẽ không lãng phí thời gian! Dù sao đã chỉ có một buổi tối, thật vất vả đợi được cơ hội, nàng sẽ không buông tha.
Nhãn thần là ý bảo Thanh nhi, Bạch Tuyết cùng Địch Hiểu Nhược các nàng đi ra ngoài, dù sao những lời này, nàng thầm muốn nói cùng một mình Địch Diên Diên.
“Các nàng đều là khuê mật của ta, có lời gìm cũng thỉnh quận chúa nói thẳng, dù sao, thời gian hữu hạn. . .”
Địch Diên Diên hảo tâm nhắc nhở, Cổ Lỵ cũng không có cảm kích, nữ tỳ cao ngạo đứng ở bên người Cổ Lỵ càng một lệ mắt, muốn Địch Diên Diên chớ vô lễ như thế. Nhưng bị một ánh mắt của Cổ Lỵ ngăn cản, Cổ Lỵ mặc dù cũng có ngạo khí, thế nhưng không có như nữ tỳ kia biểu hiện ở trên mặt như vậy, giấu càng sâu một ít.
“Vậy bổn quận chúa nói ngắn gọn, kỳ thực, bổn quận chúa cũng là vì Địch tiểu thư hảo. . .”
Cổ Lỵ mỉm cười, nụ cười kia cũng rất đẹp mắt, càng nhìn không ra nửa điểm giả tạo, tựa như những lời này, nàng là xuất phát từ thật lòng.
“Nga? Nói như thế nào?”
Địch Diên Diên nhiều hứng thú, vô luận trước Phượng Linh Sương hay Phượng Mạc Phi, tất cả nữ nhân muốn bỏ nàng mà có thể gả cho Tà Vô Phong, cũng không có lời dạo đầu như vậy, thật tốt, nguyên lai, cũng là vì nàng tốt, vậy nàng càng phải kiên nhẫn nghe một chút.
“Cổ Tiếu quốc, có mê huyễn thuật lợi hại nhất, thế nhưng có một bí thuật càng là trừ hoàng gia ra người ở ngoài không biết, đó chính là tiên đoán thuật, làm thánh nữ của Cổ Tiếu quốc, cũng là huyết mạch của hoàng gia, bổn cung tự nhiên học được tinh thấu, mười năm trước, bổn cung tự mình bói một quẻ cho bản thân, lấy được tiên đoán đó là, người mệnh của bổn cung định chính là Tà vương.”
Biểu tình của Cổ Lỵ chân thành tha thiết, không giống là đang nói dối, thế nhưng, cho dù không nói dối, Địch Diên Diên cũng hiểu được vô căn cứ.
“Nên, ý tứ của quận chúa là, tràng hôn sự này của ta và Tà vương không ứng với tiên đoán, người gả cho Tà vương chắc là quận chúa?”
Địch Diên Diên giương mắt nhiều hứng thú nhìn về phía Cổ Lỵ, mà Địch Hiểu Nhược còn lại là cười nhẹ, Bạch Tuyết diện vô biểu tình, Thanh nhi ở tức giận bất bình. . .
“Đúng vậy, Địch tiểu thư có lẽ không biết, bổn cung từ khi ra đời tới nay làm tiên đoán chưa từng có mất linh nghiệm, bởi vì đó là thời gian trước để bổn cung biết được sự thực, Địch tiểu thư, thiên ý không thể trái, ngươi có lẽ không biết, vi phạm thiên ý, chỉ sẽ vì tự thân thậm chí là người chung quanh mang đến tai nạn. . .”
Như là đang khuyên cáo, hoặc như là đang cảnh cáo, lúc nói lời này biểu tình thực thiết, Địch Diên Diên tin tưởng lời Cổ Lỵ nói đều là thật, bao quát tiên đoán Tà Vô Phong là người mệnh của nàng, cũng không phải là đang nói dối.
Thế nhưng, vậy thì thế nào? Địch Diên Diên nàng chưa bao giờ tin tưởng những thứ này, hơn nữa, nếu nói là Cổ Lỵ chỉ vì tiên đoán kia muốn gả cho Tà Vô Phong, nàng đánh chết cũng không tin, không nghĩ tới, đi tới một quốc gia như thế này, bất quá dừng lại một buổi tối, nàng còn phải gặp phiền não, thật không rõ mị lực của Tà Vô Phong thế nào lại lớn như vậy chứ?
“Nên, hiện tại quận chúa cho là ta nên làm cái gì bây giờ?”
Địch Diên Diên ra vẻ sảng khoái nói, thế nhưng trên mặt nhưng không có lộ ra biểu tình còn sợ trời phạt gì, buông lỏng nguy, trái lại, càng là có chút cười khẽ.
“Này. . . Ngươi phải nghe bổn cung nói, ngươi yên tâm, bổn cung nhất định sẽ không hại ngươi.”
Cổ Lỵ vốn là suy nghĩ rất nhiều lời muốn nói, nhưng thật không ngờ mới nói đến đây, cứ như vậy cứ nói như vậy, hỏi nàng hỏi nàng làm sao bây giờ, đây là Cổ Lỵ không có nghĩ tới, thế nhưng, trên mặt của Địch Diên Diên không có biểu tình sợ như nàng mong muốn, cũng khó trách, nàng cũng còn không có chuyện sợ trời phạt, như vậy nàng hiện tại lại nên làm cái gì bây giờ? Địch Diên Diên thật là chọn tin tưởng nàng như vậy? Mà buông tha,, điều này có thể sao? Khó có thể từ trên mặt của Địch Diên Diên tìm được đáp án. . .
Cái này cũng không trách thấy không rõ thấy không rõ Địch Diên Diên, ỏ trong thâm cung, sống an nhàn sung sướиɠ, chưa từng có người bất kính đối với nàng, nên thế sự cũng biết không nhiều, càng bởi thân phận đặc thù của nàng, nàng cũng không có thế nào rời khỏi hoàng cung, lần này coi như là lần đầu tiên xuất cung là của nàng.
Như vậy dưỡng thành tâm tính, không thể nói rõ có bao nhiêu thuần khiết, cũng không tính là có bao nhiêu tâm kế, nhưng chuyện quận chúa khuê phòng hiếm thấy thế sự lại sao rõ ràng nghĩ cách thời khắc này của Địch Diên Diên!
“Vậy không bằng quận chúa trước tiên nói một chút, đến cùng ta phải làm sao? Trực tiếp ly khai Tà Vô Phong? Nói không chừng đến lúc đó Tà đế nổi giận, đánh Phượng Dạ quốc, hiện tại Diên Diên cho dù muốn lui cũng không chuyện dễ dàng. . .”
Địch Diên Diên vẫn như cũ bình tĩnh, nàng muốn biết, một tình huống như bây giờ, Cổ Lỵ còn muốn xoay thế nào.
“Địch tiểu thư yên tâm, chỉ cần ngươi gật đầu một cái, tất cả bổn cung sẽ vì ngươi an bài thật kỹ, một loạt tai nạn sẽ được người tạo trước, chỉ cần ngươi đến lúc đó mượn cơ hội nói sợ vi phạm thiên ý, rất sợ lọt vào trời phạt, muốn từ hôn, cũng không có ai có thể ngăn cản, chính là Tà vương cũng không có thể! Bởi vì thiên ý không thể làm trái, đến lúc đó sẽ có nhiều chuyện hơn hiện ra trước mặt mọi người, đây cũng sẽ cho thấy Địch Diên Diên ngươi trăm triệu lần không thể gả cho Tà vương. . .”
Cổ Lỵ hơi ngưng lại, tiểu mạch sắc trên mặt có đỏ ửng nhè nhẹ, như là xấu hổ, nói tiếp. . .
“Đến lúc đó, sẽ có người vì Tà vương xem bói, liền có thể thuận lợi tính ra người mệnh định chân chính của Tà vương. . .”
Thanh âm phía sau của Cổ Lỵ có điểm thấp, như là ngượng ngùng, nhưng còn chưa nói hết, liền bị Địch Diên Diên cắt đứt.
“Người nọ đó là Cổ Lỵ quận chúa ngươi?”
Rốt cục nói đến trọng điểm, mục đích cuối cùng vẫn là như vậy, thế nhưng, vị quận chúa này là quá mức chắc chắc thiên ý sẽ dọa được mình, hay bởi vì nàng là ngu ngốc? Bởi vì nàng cứ như vậy sẽ đáp ứng?
“Đó là thiên ý, ngươi cùng bổn cung, cũng không thể vi phạm. . .”
“Ta đã biết, quận chúa thỉnh đi về trước đi.”
Cũng không có nói cũng không có nói đáp ứng, chỉ nói biết, ý tứ của biết có rất nhiều, không có nghĩa là đồng ý, càng không thể nào là đáp ứng.
Thế nhưng, biểu tình trên mặt cũng loáng thoáng hàm chứa mất trật tự nhìn không thấu, cho người liền ba phải cái nào cũng được, càng mặt ngoài không thèm để ý, nội tâm lại càng sốt ruột, có thể làm được như vậy, thiên phú diễn trò của Địch Diên Diên cũng thập phần tốt.
“Vậy. . . Bổn cung đi về trước ngươi hảo hảo chuẩn bị. . .”
Nói xong, Cổ Lỵ tiện lợi xoay người sang chỗ khác, nữ tỳ bên người theo theo ly khai, Cổ Lỵ xem như Địch Diên Diên đáp ứng, cho nên mới ly khai.
“Tiểu thư, vị Cổ Lỵ quận chúa kia, đầu óc có phải bị bệnh hay không a?”
Sau khi chủ tớ hai người rời khỏi, Thanh nhi là người thứ nhất nói chuyện, bởi vì nàng thật là không nhịn được, cũng không biết nên cười hay là nên khóc mới tốt.
“Nàng không phải là có bệnh, chỉ là có lẽ cũng quá mức tin tưởng thiên ý. . .”
“Người của Cổ Tiếu quốc này là như thế này, huống chi nàng còn là thánh nữ của Cổ Tiếu quốc, Diên Diên, lần này, ngươi định làm như thế nào?”
Người Cổ Tiếu quốc hết lòng tin theo thiên ý, đời đời thuận theo thiên ý, mê tín toán thuật, vưu kì hoàng gia, năng lực của tiên đoán trị tội toàn quốc, bí thuật này không dễ sử xuất, nếu Cổ Lỵ tiên đoán, sẽ gặp thâm tín không nghi ngờ, đứng ở trước mặt nam nhân như Tà Vô Phong vậy, cực ít nữ nhân là không vì động tâm. . .
Đồng dạng cũng không có bất kỳ lo lắng nào, nàng biết, Cổ Lỵ kia, cũng không phải người thủ đoạn độc ác gì, tuy rằng cũng đồng dạng mơ ước Tà vương phi vị, nhưng cùng Phượng Linh Sương Phượng Mạc Phi bất đồng, nàng không giống như là người sẽ làm ra chuyện gì xấu. . . Bất quá, nữ tỳ bên người nàng lại bất đồng, hình như rất có tâm kế, người này bên người Cổ Lỵ, là phải hảo tâm đề phòng, hy vọng tối hôm nay mau mau qua. ..
Thế nhưng, đêm nay nhất định là một buổi tối nhiều chuyện.
Uống qua mấy ly trà, thưởng thức một hồi điểm tâm độc hữu của Cổ Tiếu quốc, bên ngoài phòng liền truyền đến tiếng bước chân mất trật tự.
Nghe tiếng bước chân mất trật tự, Địch Diên Diên mấy người liền, đó là Cổ Lỵ khiến người khiến quỷ, nguyên lai tay chân hay là muốn thật mau, dù sao bọn họ ngày mai cũng phải ly khai, việc này tự nhiên cần đối phó ở tiệc tối.
“Cháy rồi, cháy rồi! Vương phi, mau đi ra. . .”
Vẫn còn bình tĩnh ăn điểm tâm, nghe cửa bị đẩy ra, một cung nữ vội vàng xao động đi tới, thậm chí ngay cả cũng chưa kịp hành, vội vàng bảo Địch Diên Diên mau ly khai, trên mặt từ lâu một mảnh đen thùi, như là mới được cứu sống.
“Chuyện gì xảy ra?”
Lúc cung nữ còn chưa tới, nàng từ lâu nghe được rõ ràng một bên cháy, bất quá, khoảng cách nhất định, tạm thời sẽ không nguy hiểm cho bên này, xem ra lòng của vị quận chúa này, cũng không toán quá ác, nếu là thật ngoan, trực tiếp một cây đuốc đem nàng chết cháy, liền có thể tùy tiện loạn tạo thiên ý không thể trái.
“Vương phi, cháy rồi, lập tức rời đi mới tốt!”
“Ân, chúng ta đây đi ra ngoài trước mới nói.”
Nói xong, bốn người trong phòng liền đi theo liền đi theo ra cửa phòng, mới ra khỏi phòng, liền thấy Tà Vô Phong cùng gia gia, còn có Địch Tích các nàng lo lắng tới rồi, trên mặt tràn đầy lo lắng. . .
“Diên Diên, nàng ngươi không sao chứ?”
Tà Vô Phong lập tức đi tới trước mặt của Địch Diên Diên, song chưởng bắt chặt hai vai của Địch Diên Diên, khẩn trương trên dưới đoan nhìn, lúc này hắn cũng không có chú ý lửa có đúng hay không hướng bên này, chỉ là mới vừa, bên Diên Diên cháy, tim của hắn như bị túm vậy, hận không thể lập tức đi tới nơi này, thấy Diên Diên bình an vô sự!
“Không có việc gì, không cần lo lắng, không phải là còn chưa cháy đến đây sao!”
Nhìn về phía liệt hỏa tây sương vẫn như cũ rầm rầm bên kia, tiếu ý đáy mắt của Địch Diên Diên không ngừng, không biết việc này cùng Tà Vô Phong nói, hắn lại có phản ứng gì, bất quá, nàng sẽ không nói, nàng muốn nhìn một chút, nghe thuyết pháp người mệnh định, nàng gả hắn là trái với thiên ý, Tà Vô Phong sẽ có phản ứng gì, nàng muốn xem!
—— đề lời nói ngoài ——
Cám ơn đã ủng hộ! Ngày hôm nay sớm đi phát hắc, nỗ lực tồn cảo tranh thủ tuần sau bắt đầu khôi phục bình thường canh tân!