Tà Vương Sửu Phi

Chương 51: Chương 51: Bổn Vương Cần Là Nàng

Editor: Luna Huang

Mọi người bắt được tiếu ý của Tà Vô Phong, đều cho rằng Tà vương là chọn phải Phượng Mạc Phi vừa ly khai.

Hoàng thượng thấy vậy, cảm giác trong lòng có chút phức tạp, nếu thật sự là như thế, thật là có chút đáng tiếc, dù sao không nữ nhi ruột thịt của mình, nhưng chính là, Phượng Mạc Phi là nữ nhi của đệ đệ hắn, cũng là người trong hoàng tộc, cứ như vậy, Tà vương coi như nữ tế của Phượng tộc, mặt mũi này cũng là được rồi.

Bất quá, vẫn như cũ có chút đáng tiếc, nói như thế nào, nếu Sương nhi không có xuất hiện ngoài ý muốn, có đúng hay không hiện tại mê hoặc Tà vương sẽ là Sương nhi?

Theo tinh thần của mọi người, ti trúc thanh vang lên lần nữa, mọi người tư tự lạp hồi, nhạc thanh rất là êm tai, du dương, mọi người từ từ nghe nhập cảnh đẹp, rất là mê muội…

Thế nhưng, thật lâu không thấy nữ nhân tài ba biểu diễn, mà thái giám thông truyền cũng không có lên tiếng, vẻ mặt bình yên nghe khúc thanh, ngược lại không phải là nghe mê li đã quên thông truyền, mà là sớm có người để hắn không cần thông truyền.

Ngay khi mọi người đều nhìn quanh phương hướng đại môn, cùng đợi trong tiếng nhạc dễ nghe như vậy sẽ có người nào diễn tấu, lưỡng ti phấn phiêu nhiên tới, tất cả mọi người không khỏi ngưng mắt nhìn, phấn mang êm ái bay, một thân ảnh hồng nhạt đạp bộ ôn nhu lặng yên tới…

Đẹp quá~ Cùng tiên dật mới vừa bất đồng, xinh đẹp không mất linh động…

Là Phượng Linh Sương, nguyên lai nàng cũng có thể đẹp như thế, không khó nhìn ra trang dung dùng nhiều công phu, vũ y mặc ở trên người nhu động, đại phóng tia sáng kỳ dị.

Chỉ là, Phượng Linh Sương không biết, tràng thượng đại thần hậu duệ quý tộc các vương gia đều biết, ti đái vũ là ác mộng của bọn hắn! Bọn họ không có quên cách đây không lâu, một khúc ti đái vũ đưa bọn họ thành gà bay chó chạy, tuy rằng, công chúa này chắc chắn sẽ không thất lễ, thế nhưng, bọn họ còn có sợ hãi a! Nhất là các đại thần ngồi ở hàng thứ nhất…

Phượng Linh Sương dồn tình nhảy, chậm rãi, mọi người đều bị vũ bộ vũ bộ ôn nhu linh động cùng tư thái xinh đẹp hấp dẫn, lo lắng từ từ tiêu thất, không nghĩ tới công chúa điện hạ nhảy ti đái vũ cũng có thể mỹ như vậy!

Hoàng thượng ngồi ở chính điện, lúc này cười đến vui vẻ nhất, này có tính không mất mà phục? Sương nhi khúc này có thể sánh bằng Phi nhi, hơn nữa tướng mạo, Phi nhi rốt cuộc tiên nữ thanh, mà Sương nhi cũng kinh diễm, quyến rũ bực nào mê người bực nào, chỉ cần là nam nhân, chỉ sợ cũng phải bị mê hoặc, uy nghiêm trên mặt hiện lên dáng tươi cười, chuyển hướng Tà vương vị trí bên phải…

Mà lúc này, Địch Diên Diên nhìn dáng người kiều mị nhảy ti đái vũ linh động, nàng liền không khỏi cảm thấy buồn cười, thật không nghĩ tới lần trước trò khôi hài của nàng sẽ để lại ấn tượng khắc sâu trong lòng mọi người như vậy a! Này thật khó cho Phượng Linh Sương, đều là nàng bất hảo a!

Bất quá, Địch Diên Diên không có chút hối ý nào, trái lại nụ cười trên mặt liền lớn hơn nữa, đương nhiên, xung quanh không có bất kỳ người nào nhìn về phía nàng, dù sao ai cũng không thích nhìn người người không đẹp mắt, xấu xí vô cùng xấu a! Nên, Địch Diên Diên vốn không có để ý có thể hay không bị có thể hay không bị dáng tươi cười xấu xí của nàng.

Thế nhưng, luôn sẽ có hai người lưu ý, nàng cười đến hài lòng, hai người kia gương mặt lạnh như băng tự nhiên sẽ thả lỏng rất nhiều, thậm chí lơ đãng mang theo tiếu ý.

Nên, Tà Vô Phong lần thứ hai cười, hơn nữa hình như lần này dáng tươi cười dừng lại ở trên mặt lâu hơn một chút, hoàng thượng thấy vậy, tim của hắn cũng thả rộng, nguyên lai, Sương nhi còn không có thua, Tà vương vẫn là vẫn là đến Sương nhi, như vậy có cơ hội!

Phượng Linh Sương vũ hoàn, còn có mấy vị quan gia tiểu thư cần biểu diễn, tất cả mọi người vốn không có để ý biểu diễn của mấy vị tiểu thư này, trong đầu mọi người vẫn như cũ hiện lên thân ảnh váy phấn, trở về chỗ vô tận…

Rất tự nhiên, lúc mấy vị quan gia tiểu thư biểu diễn hoàn tất, tất cả mọi người không dám thỉnh Địch Diên Diên biểu diễn, dù sao ác mộng trước vẫn không có tiêu tán, nên, ai cũng hình như không có chú ý tới tồn tại của Địch Diên Diên…

“Vương gia, đã chọn được?”

Hoàng hậu cũng che chở Địch Diên Diên, rất sợ sẽ người không hảo tâm sẽ đề nghị Diên Diên biểu diễn, cho nên mới dùng một câu nói, kết thúc tài nghệ biểu diễn này, nghĩ thầm hơn hai mươi vị công chúa các tiểu thư biểu diễn, nên có một vị hợp tâm ý của Tà vương rồi đi?

Tuy rằng vừa thấy ánh mắt của Tà vương cùng Diên Diên giao lưu, lòng của Duẫn Nguyệt ngũ vị hỗn loạn, một lòng muốn tác hợp nhi tử của mình cùng Diên Diên, đây chính là tâm nguyện nhiều năm của nàng, nhưng Diên Diên không muốn, hơn nữa, trong những câu hữu lý của Diên Diên, đích xác, Tuyệt nhi cho dù tốt, tương lai trở thành nhất quốc chi vương, lại có thể nào chỉ có một nữ nhân, đây là quy củ tổ tiên định ra, hơn nữa Phượng Dạ quốc trên dưới chỉ sợ cũng sẽ không đồng ý, nhưng nếu tái giá người khác, khổ liền chỉ có Diên Diên…

Khi nhìn thấy trong ánh mắt của Tà vương nhìn Diên Diên có chút ý tứ như vậy, nàng cũng không biết nên hỉ hay nên bi, Tà vương đích thật là thí sinh tốt nhất, nếu là không có nhi tử của mình, không có tư tâm của mình, nàng nhất định sẽ ra sức tác hợp! Có thể tưởng tượng đến sau cùng, nàng còn không nỡ để Diên Diên làm thê tử của ngoại nhân!

Trên điện, mọi người nghe hoàng hậu nói một câu như vậy, đều nín hơi, cùng đợi Tà vương hạ một câu nói, các tiểu thư càng khẩn trương đến khăn tay trong tay đều nhanh cũng bị kéo rách, nhìn hình dạng đắc ý của Phượng Linh Sương, các nàng là rất muốn tiến lên đem Phượng Linh Sương trực tiếp xả lạn! Chỉ tiếc, các nàng không thể nên chỉ có thể đổi thành khăn tay trên tay!

Lòng của Phượng Mạc Phi từ trên xuống dưới, nàng thế nào cũng không nghĩ tới Phượng Linh Sương sẽ chuẩn bị như thế, nếu không có nàng, bản thân sẽ là đối tượng tươi đẹp nhất toàn trường, thế nhưng, đến bây giờ, nàng vẫn như cũ đối với mình có tự tin!

Về phần Phượng Linh Sương, đắc ý nhất, nghĩ thầm, lần mất mặt trước, cũng đã hoàn toàn bị quên lãng, hiện tại mọi người cũng đều chỉ sẽ nhớ kỹ kỹ thuật nhảy xinh đẹp động nhân của nàng đi?

“Có rồi…”

Ngay khi mọi người đến thở cũng không dám, cùng đợi trả lời của Tà vương, Tà Vô Phong không hề kiêng kỵ nhìn về phía phương hướng Địch Diên Diên đang ngồi, sau đó, tà mị cười, môi mỏng khêu gợi trong hai chữ.

“Vậy không biết Vương gia chọn trúng vị tiểu thư nào?”

Tiếu ý của Hoàng thượng càng sâu, chỉ là, vì sao, Tà vương nhìn một cái phương hướng như vậy? Nơi đó các tiểu thư đang ngồi có vị trí rất thấp, còn có, Địch Diên Diên, tuy là thiên kim thừa tướng, nhưng bởi vì dung mạo xấu xí, bị thái giám quản sự an bài đến vị trí kia, hắn chỉ vì cần cố mặt mũi của Phượng Dạ quốc, không muốn tướng mạo xấu xí của Địch Diên Diên hiện ra ở trước mặt của Tà vương, nên cũng không biết, nghĩ không giải quyết được gì, mà hoàng hậu, hình như cũng không có ý kiến gì.

Lúc này, lòng của Phượng Linh Tuyệt cũng là không tốt, bởi vì hắn biết, vô luận những nữ nhân này trên điện làm những gì, cũng không thể ngăn cản Tà vương chọn Địch Diên Diên, thế nhưng, hắn bây giờ còn bất năng làm gì, chỉ có thể đợi, lúc Tà vương nói ra người bản thân chọn, hắn mới có thể đứng ra nói.

Bất quá, có thể khẳng định là, vô luận như thế nào, Diên Diên cũng có thể trở thành Tà vương phi, bởi vì nàng chỉ có thể là Tuyệt vương phi!

“Nàng!”

Ngắn một chữ, cánh tay dài vươn ra, hướng phương hướng trên điện chỉ. . .

Mọi người nhìn phương hướng cánh tay dài chỉ, nhưng phạm vi bao quát vài vị a! Thậm chí là Phượng Linh Sương, chỗ ngồi ba hàng, Phượng Linh Sương là ngồi ở hàng thứ nhất! cùng Địch Diên Diên cách xa nhau khá xa, thế nhưng, nhưng cũng là phương hướng chỉ của Tà vương.

Phượng Linh Sương vui vẻ, nghĩ thầm, lần này người Tà vương chọn nhất định là bản thân! Nụ cười trên mặt thả lớn hơn, chỉ là, không phải lúc đứng lên tạ lễ, nên, không thể làm gì khác hơn là ngồi, giả vờ xấu hổ cùng đợi phụ hoàng tứ hôn, lúc này nàng đắc ý không ngớt, ngay cả thục phi bên người, thấy vậy cũng hưng phấn không thôi, nghĩ thầm, việc này thành!

“Tà vương chỉ là, Sương…” Hoàng thượng lời còn chưa nói hết, Tà vương liền trực tiếp đứng lên, rời đi chỗ ngồi, hướng phương hướng đại môn đi đến…

Lại đi đến vị trí mấy vị quan gia tiểu thư đang ngồi, Tà vương liền dừng bước lại, cánh tay dài lần thứ hai hướng Địch Diên Diên chỉ!

“Bổn vương muốn chính là nàng!”

Trên đại điện, nam nhân yêu nghiệt tuyệt mỹ vậy một câu nói, liền để toàn trường khϊếp sợ, tất cả mọi người đều nhìn phía phương hướng ngón tay trắng nõn thon dài chỉ…

Hình như là Địch Diên Diên! Tay kia chỉ phương hướng không phải là chỗ ngồi của đệ nhất xấu nữ Phượng Dạ quốc Địch Diên Diên chứ?

Phượng Linh Sương thấy vậy kinh hách không ngớt, làm sao có thể, làm sao có thể sẽ là sửu nữ nhân? Lẽ nào mình làm vừa rồi, Tà vương cũng không có nhìn thấy sao?

Mọi người kinh ngạc, sợ rằng tràng thượng người có thể tiếp tục bình tĩnh liền chỉ có Địch Diên Diên, còn hiện chuyện đang phát sinh vẫn như cũ cùng nàng không quan hệ!

Bất quá hoàn hảo, bên cạnh nàng còn có hai tiểu thư, một thanh tú ngượng ngùng, một quyến rũ động lòng người, mà ở giữa nhất vị kia, còn chưa phải muốn xem thật là tốt, dù sao Tà vương căn bản không căn bản không chọn xấu nữ kia, trừ phi Tà vương mù…

“Nô gia tham kiến Tà vương…”

Hai vị tiểu thư thấy vì các nàng chỉ, hai người đều tràn đầy tự tin, cho rằng mình được chọn, liền đứng lên đi phía trước bước ra một bước, hơn nữa ngữ nói ra cực đoan ôn nhu, đồng dạng, dư quang còn khinh thường nhìn bên cạnh mình một chút, khóe miệng vung lên cười đắc ý, tựa như trẻ sinh đôi kết hợp, tâtr cả động tác đều xuất hiện kinh người. Tựa hồ. Tà vương phi vị đều không phải mình mạc chúc…

Hai vị tiếp tục dào dạt tự hỉ, thế nào cũng thật không ngờ, bản thân xấu hổ nhìn nam nhân kia, mà câu nói tiếp theo của hắn khiến các nàng kinh hách tại chỗ, thật lâu bất năng cất bước, thậm chí, bởi vậy chiếm được danh tự mình đa tình nhất của Phượng Dạ quốc!

“Bổn vương muốn Địch Diên Diên!”

Lời này vừa nói ra, mọi người lần thứ hai ngã vào vực sâu vạn trượng, có người có thể nói cho bọn hắn biết hay không, hiện tại đến cùng đang phát sinh chuyện gì?

—— đề lời nói ngoài ——

Các vị lễ quốc khánh vui sướиɠ a! Cần tiếp tục ủng hộ… Nghìn vạn lần không nên buông tha ngẫu nga!