Em Và Thầy Giáo Ở Chung Nhà

Chương 8: Vuốt Ꮯôn Ŧhịt̠ cho thầy

Chương 8

Việc học hành của Đương Bội Sam gần như đã vào nề nếp, việc theo đuổi thần tượng cũng bị cô gác sang một bên. Chỉ khi nào rảnh rỗi cô mới mở nhạc của Mạc Hàn Lâm ra nghe. Lâm Bác Văn cũng tạo cơ hội cho cô hai lần đi tham gia các hoạt động của fan tổ chức tiếp ứng cho thần tượng.

Tối nay anh có tiệc tụ tập bạn bè, không ở nhà kèm Đường Bội Sam học được. Lúc anh về đã là 10 giờ đêm. Anh tìm Đường Bội Sam ở thư phòng nhưng không thấy, đi sang phòng ngủ của cô thì thấy cô đang ngồi học ở bàn. Cô gái nhỏ đúng là nghe lời, không có anh ở bên cạnh vẫn chăm chỉ học hành.

“Anh tưởng không có anh ở nhà, em sẽ trốn học chứ.” Anh mỉm cười tiến đến bàn học.

“Em cũng muốn lười biếng lắm chứ, anh đi chơi bời hưởng thụ, để lại cho em một đống bài tập. Em không làm anh tha cho em chắc.” Đường Bội Sam sụ mặt nói.

“Biết bạn gái nhỏ của anh vất vả nên anh đi chơi vẫn không quên mang quà về cho em đây.”

Lâm Bác Văn để một cuốn tạp chí trước mặt Đường Bội Sam.

“A… Sao anh có được cuốn tạp chí này, nó còn chưa được đưa ra thị trường đâu, lại còn có chữ kí nữa.” Đây là cuốn tạp chí có ảnh bìa là Mạc Hàn Lâm, đầu tháng sau mới bắt đầu mở bán.

“Anh đâu phải đi chời bời như em nghĩ đâu, anh phải vất vả lắm mới có được nó, vậy mà em lại nghĩ oan cho anh.”

Đường Bội Sam tiến đến ôm cổ anh đung đưa.

“Anh yêu của em giỏi quá.”

“Anh vất vả như thế, em phải thưởng gì đó cho anh chứ.”

Đường Bội Sam biết anh muốn gì, cô nhảy lên người anh, hai chân vòng qua thắt lưng anh, tay ôm cổ anh trao anh nụ hôn sâu. Lâm Bác Văn rất hài lòng với phần thưởng này. Anh đỡ người cô tiến đến chiếc giường công chúa ở giữa phòng. Anh bước đi chậm rãi nhưng vẫn không quên cùng cô phối hợp hôn môi.

Anh đặt cô nằm xuống giường, áp lên người cô cúi xuống tiếp tục nụ hôn còn đang dang dở. Hai người đã quen thuộc mọi ngóc ngách trong miệng nhau, phối hợp với nhau rất nhịp nhàng. Một lúc sau, Lâm Bác Văn rời khỏi môi cô, đôi môi của anh di chuyển xuống cái cổ trắng nõn của cô liếʍ mυ'ŧ.

“Ưm…”

Đường Bội Sam khẽ rên lên một tiếng. Chiếc lưỡi của anh ướŧ áŧ liên tục liếʍ lên cổ cô, mỗi chỗ anh liếʍ qua đều để lại chút nước bọt bóng loáng. Cảm giác giống như hôm hôn nhau ở trong xe lại ập đến, qυầи ɭóŧ của cô lại ướt, hoa huyệt của cô nóng ran.

Để lại mấy dấu hôn trên cổ cô, Lâm Bác Văn di chuyển đến cái tai nhỏ nhắn của cô. Lưỡi anh vừa chạm vào dái tai, cô đã co rúm người lại. Hóa ra điểm nhạy cảm của cô ở đây, Lâm Bác Văn càng thêm nhiệt tình mυ'ŧ tai cô, lại còn khẽ cắn nhẹ.

“Ưm… Đau.”

Tiếng rên của cô như đang làm nũng khiến gậy thịt của anh trở lên cứng rắn. Đôi mắt của cô đã trở lên mơ màng, cái miệng của cô hơi hé, anh nhìn thấy cả chiếc lưỡi nhỏ ở bên trong, trông rất dụ tình.

“Sam Sam, lè lưỡi ra, anh muốn mυ'ŧ lưỡi của em.”

Đường Bội Sam ngoan ngoãn nghe lời, đưa chiếc lưỡi ra khỏi miệng. Bờ môi anh tiến lại gần ngậm chiếc lưỡi nhỏ xinh của cô. Tay anh nhanh chóng luồn vào váy ngủ tìm bầu ngực sữa của cô.

Đột nhiên Đường Bội Sam thu lưỡi lại, giữ lấy bàn tay của anh.

“Anh…em, có phải hơi nhỏ không?”

Lần trước khi anh sờ vυ' cô, cô đã tự mình ngắn thân thể trong gương, cô thấy ngực mình nhỏ hơn mấy bạn trong lớp, cô có hơi tự ti.

“Đúng là có hơi nhỏ, nhưng anh sẽ làm nó to lên.” Lâm Bác Văn bật cười trước câu hỏi của cô.

“Nhưng anh làm thế nào, em đã sắp hết tuổi dậy thì rồi, làm sao lớn được nữa.”

“Ai bảo em hết tuổi dậy thì vυ' không lớn được nữa? Chỉ cần anh mát xa hàng ngày, chắc chắn vυ' sẽ lớn. Bây giờ em cứ làm theo những gì anh nói là được.”

Đường Bội Sam thẹn thùng gật đầu. Lâm Bác Văn bắt đầu cởi váy của cô ra, cô có hơi e ngại, bên dưới cô đang mặt qυầи ɭóŧ hoạt hình. Nhưng anh không cho cơ hội phản kháng, chỉ mất ba giây anh đã lột váy của cô ra. Tiếp theo, chiếc áσ ɭóŧ của cô cũng bị ném sang bên cạnh. Bầu ngực sữa chính thích lộ diện trước mặt anh. Người cô rất trắng, đặc biết là bầu ngực, nụ hoa của cô nhỏ nhắn, hồng hào vì cái nhìn của anh mà trở lên cương cứng.

Lâm Bác Văn nhịn không được đặt hai bàn tay lên bầu ngực của cô xoa nắn. Cứ xoa được một lúc anh lại dùng hai đầu ngón tay day day đầṳ ѵú.

“Ưm… A.”

Đường Bội Sam được anh xoa nắn thoải mái, người cô hơi run lên, phía dưới càng ngày càng ướŧ áŧ. Cô đã lên mạng tìm hiểu, cô biết được dòng nước đó chính là dâʍ ŧᏂủy̠, nó chảy ra khi người con gái động tình. Cô yêu anh, cô bị anh làm cho động tình.

Khi cô còn đang suy nghĩ miên man, bỗng một vật ẩm ướt lướt qua đầṳ ѵú cô. Cô vội vàng mở mắt, cô thấy một cái đầu đen nhánh đang vùi trước ngực cô. Anh đang liếʍ mυ'ŧ đầṳ ѵú cô, lưỡi anh xoay quanh đầṳ ѵú rồi lại gẩy mấy cái cuối cùng anh há mồm bao cả bầu ngực cô.

“Ưm… anh…em…”

“Thoải mái không?” Anh rời khỏi bầu ngực của cô hỏi.

“Em không biết.”

Lâm Bác Văn lại tiếp tục cúi đầu phục vụ bên vυ' còn lại, kỹ thuật của anh cao siêu khiến cô mềm oặt cả người. Phía dưới của cô đã ướt không chịu nổi, anh cũng không khá hơn là bao, gậy thịt sưng to đến cực hạn.

Anh lưu luyến rời ngực cô, đầu gục vào cổ cô.

“Sam Sam, anh khó chịu quá, em làm anh sắp hỏng rồi.”

Hơi thở của anh phả vào vai cô làm cô tê dại. Anh đột nhiên kéo cô ngồi dậy, cầm lấy tay cô đặt lên côn ŧᏂịŧ cách hai lớp quần.

“Giúp anh được không? Chỉ cần hôn em thôi, anh đã không chịu nổi.”

Bàn tay của cô bị anh đặt lên đũng quần, cảm giác nóng bỏng truyền đến tay cô, cô cảm nhận được sự to lớn của nó. Có phải anh cũng vì cô mà động tình không?

Anh thấy cô không phản ứng gì, anh đứng lên cởϊ qυầи dài, tiếp đó đến qυầи ɭóŧ. Ngay lập tức quái vật khổng lồ xuất hiện trước mắt Đường Bội Sam. Cô trợn mắt há hốc mồm, đây đâu phải là quả đỗ, nói giống dưa chuột thì hạ thấp giá trị của nó.

Lâm Bác Văn ngồi xuống ôm Đường Bội Sam, dẫn dắt tay cô chạm lên côn ŧᏂịŧ của anh. Tay cô hơi run, nó quá nóng, cứng như thép, gân xanh chằng chịt quanh thân gậy, qυყ đầυ đỏ hồng to như quả trứng.

“Bé ngoan, làm theo lời anh, nắm lấy thân côn ŧᏂịŧ, vuốt lên vuốt xuống.”

Bàn tay mềm mại chạm vào thân gậy thịt làm anh rít lên một tiếng. Tay cô nhỏ nhắn, mềm mại và trắng sáng, đối lập với côn ŧᏂịŧ sẫm màu của anh khiến anh kí©ɧ ŧɧí©ɧ không thôi.

“Giỏi lắm, đúng rồi, vuốt nhanh hơn chút nữa. A… hừ…”

Đường Bội Sam ngoan ngoãn làm theo chỉ dạy của anh. Mặt cô rất chăm chú khiến anh không kìm được cúi xuống hôn cô. Cô ngửa đầu đáp lại, tay vẫn đều đặn vuốt côn ŧᏂịŧ. Phía trên, đầu lưỡi anh luồn vào trong miệng của học động tác giao hợp đẩy đưa trong miệng cô khiến cô không kịp nuốt nước bọt, một ít bị trào ra ngoài.

“Em mỏi tay quá.” Đường Bội Sam thở hổn hển nói.

“Kiên nhẫn một chút, ngón tay cái của em đặt lên qυყ đầυ đi, làm anh thoải mái thì em mới dừng được.”

Cô nghe theo lời anh miết qυყ đầυ anh đến thoải mái. Đường Bội Sam như học được trò chơi mới nên ra sức chơi đùa. Cô thấy mã mắt trên qυყ đầυ không ngừng mấp máy, cô lấy ngón tay trỏ kẽ chọc vào mã mắt. Kí©ɧ ŧɧí©ɧ tập kích bất ngờ, côn ŧᏂịŧ của anh giật lên một cái rồi phun ra một dòng chất lỏng trắng đυ.c đặc sệt.

“Hừ…” Anh thoải mái kêu lên. Cô nhóc này thật là lém lỉnh, dám cho tay vào ngoáy mã mắt của anh. Anh không một chút đề phòng mà bắn ra