Mạt Thế Trọng Sinh Chi Vật Hy Sinh Phản Kích

Chương 192: Quét hình? Qua cửa này như thế nào?

Sáng sớm hôm sau, dưới sự nhìn theo của tất cả mọi người của căn cứ, Sở Chích Thiên Đổng Hạo Triết mang theo hai người Tiêu Tử Lăng Trần Cảnh Văn đã ngụy trang, lên xe nhà việt dã đã được chuẩn bị rời khỏi căn cứ.

Trong vài bước đường ngắn ngủi lên xe, mấy cô gái trong căn cứ đều bày vẻ mặt hâm mộ đố kị hận trừng hai cô gái trong khuỷu tay của hai vị lão đại, đặc biệt là Tiêu Tử Lăng, quả thực bị các loại ánh mắt đâm thành vô số lỗ mắt.

Tiêu Tử Lăng đối mặt đông đảo ánh mắt “nhiệt tình” như thế, cậu rũ mặt xuống, lộ ra vẻ mặt bàng hoàng, dường như đã bị kinh hách, gắt gao túm lấy cánh tay Sở Chích Thiên, khuôn mặt nhỏ nhắn ngây thơ đáng yêu đó, đôi mắt hồn nhiên khϊếp đảm như nai con đó, trực tiếp khiến Sở Chích Thiên ngồi vững danh hiệu luyến đồng. Cũng khiến cho căn cứ bắt đầu lưu hành phong trào ngây thơ đáng yêu, các cô gái đều hy vọng ngày nào đó khi Sở Chích Thiên cải trang vi hành, có thể được anh ta nhìn trúng, thành công thượng vị trở thành một người bạn giường của Sở Chích Thiên, cho dù không vì danh lợi, khí thế khí phách vô song của Sở Chích Thiên cũng khiến cho những cô gái đó sấn tới như lùa vịt.

Đương nhiên Tiêu Tử Lăng chọc nhiều giá trị cừu hận như vậy, Sở Chích Thiên là một nguyên nhân, một nguyên nhân khác là biểu hiện của Trần Cảnh Văn quá cường thế, hết thảy đường nhìn dám bắn về phía anh, đều sẽ bị ánh mắt sắc bén của anh bức trở về, hiển lộ hết phong phạm nữ vương. Áp lực mạnh mẽ khiến cho mấy cô gái biết nữ nhân này không dễ chọc, mấy cô gái không có lòng tin chiến thắng loại nhân vật vừa nhìn đã biết là kẻ dữ dằn đó đành phải tập trung đường nhìn đến trên người người còn lại, không thể không nói khí thế trên người Tiêu Tử Lăng thực sự quá yếu, để cho mấy cô gái đó sản sinh ảo giác, cho rằng KO cậu thực sự quá dễ.

Cứ như vậy, một chiếc xe nhà việt dã cao cấp, hai chiếc xe việt dã trong ánh mắt mong đợi kính ngưỡng của mọi người lái khỏi căn cứ, xuất phát đến căn cứ quân đội Kinh Vân. (mấy Chương trước thì là Kinh Đảo, không hiểu sao sau này toàn Kinh Vân, cơ mà ta thấy tần suất Kinh Vân xuất hiện nhiều hơn nên sẽ lấy tên này luôn, mấy Chương trước sửa sau vậy.)

Vì tránh khỏi lãng phí nguồn năng lượng, bốn người bọn Sở Chích Thiên đều ngồi trong xe nhà việt dã cao cấp chuyên thuộc của Sở Chích Thiên, phụ trách lái xe chính là Tào Dương, phó lái Lý Sảng (Lão Lý tổ công kiên).

Hai chiếc xe việt dã do Tần Thượng Phong phụ trách dẫn đội, 7 người còn lại đều là đội viên tổ chiến đấu lệ thuộc đội ngũ của Đổng Hạo Triết, hoàn toàn một màu người thức tỉnh cấp hai.

Lựa chọn đội viên đi theo, Đổng Hạo Triết với Sở Chích Thiên đã phí một phen tâm tư, người không thể nhiều, nhiều thì sẽ có vẻ cồng kềnh, năng lực ứng biến cũng sẽ trở nên kém đi, vạn nhất có tình hình nào đó, rất dễ không chỉ huy hết được. Nhưng người cũng không thể quá ít, như vậy sẽ không thể hiện ra được khí thế của căn cứ, ở nơi đó rất dễ bị căn cứ khác coi khinh bài xích, cho dù thực lực của Đổng Hạo Triết cường đại, lực áp quần hùng, cũng có thể sẽ bởi vì bị coi thường mà dẫn tới bất mãn bị đánh hội đồng.

Vì vậy hai người trải qua nghiên cứu, rốt cục chọn những người này, tuy rằng thực lực của bảy đội viên chỉ có cấp hai, nhưng bọn họ là người cả một đường đã cùng Đổng Hạo Triết chém gϊếŧ tới, hai bên phối hợp phi thường ăn ý, thường thường không cần nhiều lời, một ánh mắt đã có thể lĩnh hội được ý của Đổng Hạo Triết, trong căn cứ quân đội được giám thị dày nặng kia, loại ăn ý này rất có thể cứu được mọi người một mạng.

Mà biến dị thính lực cấp ba của Tần Thượng Phong sẽ để cho bọn họ không đến mức rơi vào trạng thái mù câm ở trong căn cứ hạn chế đi lại đó. Tào Dương với Lý Sảng đều thuộc về người dị năng cấp ba hệ đặc thù, có thể có được tác dụng kì binh (binh lực đánh úp, đánh bất ngờ).

Mọi người dọc đường coi như an ổn, tuyệt không gặp phải khó khăn nào, rất nhanh đã tới căn cứ Kinh Vân.

Căn cứ Kinh Vân vốn là một căn cứ quân sự cỡ lớn, về sau lượng lớn người sống sót ở thành thị xung quanh tuôn vào, căn cứ Kinh Vân không thể không mở rộng phạm vi căn cứ, đã trải qua hai lần công trình xây dựng lại, nhét hết phạm vi vài km xung quanh căn cứ Kinh Vân vào phạm vi của căn cứ.

Đoàn xe Sở Chích Thiên thấy đầu tiên chính là trận tuyến phòng thủ ngoài cùng nhất của căn cứ Kinh Vân, nơi đây trên cơ bản là địa phương người sống sót bình thường cư trú, thứ duy nhất có cảm giác căn cứ quân sự chính là mấy cửa vào tiến vào nơi đây, đều có một đội quân nhân mặc quân trang đang canh nghiêm tử thủ.

Chốt chặn phát hiện ba chiếc xe lái tới gần, liền thấy một quân nhân ở phía sau lan can giơ lên một lá cờ màu đỏ vẫy vẫy, tỏ ý đoàn xe dừng lại kiểm tra.

Phụ trách đi đầu trận chính là xe việt dã của Tần Thượng Phong, đội viên lái xe thấy loại tình huống này, liền nhìn về phía Tần Thượng Phong ở ghế phó lái, chờ đợi chỉ thị của vị đội trưởng tạm thời này.

Tần Thượng Phong tỏ ý nhân viên lái xe dừng trước chốt chặn, lúc này một quân nhân chờ bên cạnh cẩn thận mang theo súng đi đến, hắn hỏi: “Mấy người là ai?”

Tần Thượng Phong mỉm cười trả lời: “Chúng tôi là căn cứ Lăng Thiên, đến để tham gia hội nghị.”

Quân nhân đó vừa nghe thấy vậy, trực tiếp cúi chào, sau đó mới nghiêm túc nói: “Hoan nghênh các vị!”

Nhìn nhìn xe nhà việt dã cao cấp phía sau, quân nhân đó biết người phụ trách căn cứ này sợ rằng ở trên xe đó, vì vậy hắn nói: “Tiến vào căn cứ chúng tôi, chúng tôi nhất định phải lên xe kiểm tra một chút.”

Lời này vừa nói ra, hết thảy đội viên trên xe việt dã đều tức giận đầy mặt, trợn mắt nhìn. loại cách làm này của quân đội rõ ràng là một loại vũ nhục đối với bọn họ, là một căn cứ tổ chức độc lập, bất kể như thế nào cũng không thể tiếp nhận sự chà đạp như vậy.

Quân nhân đó thấy người trên xe đều nổi giận đầy mặt, đã biết bọn họ hiểu lầm, vì vậy giải thích: “Các vị phải biết rằng, tiến vào một căn cứ đều phải tiến hành quản chế 12 tiếng đồng hồ, bất quá quân đội chúng tôi gần đây đã nghiên cứu ra một kỹ thuật mới, dùng thiết bị quét hình quét một lần, có thể phán đoán có mang theo bệnh độc hay không, vì sự an toàn của căn cứ, xin các vị có thể phối hợp.” Hắn nói hợp tình hợp lý, biểu thị tuyệt không phải vì mục đích gì khác.

Tần Thượng Phong nghe nói như thế, liền kêu hắn chờ một chút, anh lên xe báo cáo với Sở Chích Thiên tình hình này.

Sở Chích Thiên nghe vậy thoáng nhếch mi, thản nhiên nói: “Ra oai phủ đầu sao? Không sao, cứ để cho bọn họ lên kiểm tra đi.”

Có lời nói của Sở Chích Thiên, Tần Thượng Phong liền để cho quân nhân kia mang theo thiết bị quét hình leo lên xe Sở Chích Thiên, Tiêu Tử Lăng dụi mắt nhìn quân nhân đó một cái, đột nhiên kinh hoảng ôm Sở Chích Thiên, khóc kêu lên: “Kêu hắn cút ra đi, kêu hắn cút ra đi, Sở ca, em sợ em sợ!” Nói xong nức nở vùi đầu trước ngực anh, thân thể có chút run nhè nhẹ.

Ánh mắt Sở Chích Thiên thoáng ngưng lại, nói với quân nhân kia: “Xin lỗi, bảo bối của tôi sau ngày diệt vong từng bị quân nhân sa đoạ nào đó khi dễ, vì vậy thấy anh cũng mặc quân trang nên rất khủng hoảng, xin anh xuống xe chờ vài phút trước, tôi nhất định phải an ủi bảo bối của tôi một chút.”

Quân nhân kia nghe vậy sửng sốt, nhìn nhìn bóng lưng kịch liệt run rẩy của cô gái trong lòng Sở Chích Thiên, trong mắt có sự thương xót, hắn cúi đầu, thu đi một mạt thất vọng, nhưng tuyệt không nhiều lời, liền trực tiếp xoay người xuống xe.

Sở Chích Thiên lãnh nhãn nhìn quân nhân kia xuống xe, lúc này mới mở ra Hư Không, phong tỏa không gian xung quanh bọn họ, sau khi xác định nói chuyện sẽ không bị nghe trộm, vỗ vỗ Tiêu Tử Lăng trong lòng nói: “Tiểu Lăng, xảy ra chuyện gì?”

Lúc này Tiêu Tử Lăng mới ngẩng đầu, ánh mắt biểu cảm nào có nửa điểm sợ hãi, vẻ mặt cậu lạnh lùng nghiêm nghị nói: “Thiết bị quét hình kia không phải quét hình bệnh độc, mà là quét hình cấp bậc dị năng với loại hình dị năng của chúng ta.”

Đổng Hạo Triết nghe nói như thế, siết chặt nắm tay hung hăng nói: “Mụ nội nó, những đại lão quân đội đó thực sự quá gian trá, thế mà dùng loại phương pháp này để lấy được tư liệu của chúng ta, tôi còn tưởng rằng quân đội sẽ không làm mấy loại việc mờ ám này chứ.”

Trần Cảnh Văn cười lạnh, liếc mắt một cái qua, thập phần khinh thường sự biết sau hiểu muộn của Đổng Hạo Triết: “Bình thường quân nhân là ngay thẳng, thế nhưng mấy lão già thành tinh bên trên thì lại không dễ qua mặt, bọn họ sẽ không để cho hết thảy người phụ trách căn cứ cứ tiến vào địa bàn của bọn họ như thế, tôi vẫn luôn nghĩ bọn họ sẽ có hậu chiêu nào đó, hiện tại xem ra chắc hẳn là cái này. Bất quá khoa học kỹ thuật của quân đội quả nhiên là mạnh nhất, nhanh như vậy đã làm ra được thứ đó, hơn nữa đã được bọn họ lợi dụng. Hiện tại xem ra, bọn họ muốn nắm giữ tư liệu của những thủ lĩnh căn cứ như chúng ta, nếu phát hiện loại hình dị năng kỳ lạ, hoặc là cấp bậc nguy hiểm, chỉ sợ sẽ bị giám thị toàn bộ hành trình, thậm chí thiết lập thế cục xóa bỏ đi. Hừ, quả nhiên đánh chủ ý rất hay, lần hội nghị này, thoạt nhìn thế cục bọn họ thiết lập rất lớn a.”

Lời nói của Trần Cảnh Văn để cho ba người còn lại rơi vào trầm tư, xem ra lần này chính là đầm rồng hang hổ, thoáng không ổn tất cả mọi người sẽ bị chôn lấp ở nơi đây. Trần Cảnh Văn lại nói tiếp: “Hiện tại không phải lúc phiền lòng chuyện này, mà là hiện tại chúng ta qua cửa này thế nào?”

Vừa tra, anh với Tiêu Tử Lăng sẽ bị điều tra ra, một bạn gái thân mật bình thường có thể là người thức tỉnh cấp ba cấp bốn sao? Đây rõ ràng là lý do cho quân đội xử lý bọn họ.

“Nguyên lý dò xét giống như dò xét dòng điện vậy, chỉ cần chúng ta không vận chuyển dị năng, sẽ không dò ra được.” Tiêu Tử Lăng nói cho mọi người nội dung Phân Tích cho ra.

“Dị năng ở trong cơ thể là tự động lưu chuyển, tôi chỉ có thể cố định dị năng ba giây, vạn nhất thiết bị quét hình quét hình quá thời gian, căn bản ẩn tàng không được.” Trần Cảnh Văn phát sầu.

“Vấn đề của cậu với Tiểu Lăng không lớn, Hư Không của tôi có thể thiết trí một không gian phong bế ở xung quanh các cậu, thiết bị quét hình kia chắc hẳn không cách nào quét hình được thân thể các cậu, then chốt là tôi với Hạo Triết, khống chế xuống một cấp bậc như thế nào.” Một lời của Sở Chích Thiên đã giải quyết được khốn cảnh của Trần Cảnh Văn Tiêu Tử Lăng, chẳng qua hai người bọn anh lại không thể làm như vậy, một người là chiến lôi đài, một người là thủ lĩnh, khẳng định không phải người thường, nhưng Sở Chích Thiên lại không hy vọng cấp bậc thực tế bị quân đội biết, một khi biết anh là cấp năm, sợ rằng sẽ trực tiếp bị quân đội khống chế, thậm chí hạ quyết tâm kích sát anh. Nếu như một mình anh, ngược lại cũng không sợ, nhưng lần này dẫn theo nhiều người đến như vậy, anh lo lắng sẽ hại người khác.

Đổng Hạo Triết nhún nhún vai nói: “Dù sao tôi phải đánh lôi đài, bị bọn họ biết cấp bậc tỉ mỉ cũng không sao, sau cùng đều sẽ bị lộ, ngược lại cấp năm của Sở ca quá mức nổi bật, sợ rằng sẽ khiến những người đó kinh hoàng. . .”

Sở Chích Thiên nghĩ nghĩ, liền nói: “Thôi đi, tôi áp chế một chút trước xem xem, hy vọng vận khí của chúng ta tốt, thiết bị quét hình đó không quá linh mẫn.”

Mọi người đã có đối sách liền để cho quân nhân kia lên xe, lúc này quân nhân thấy Tiêu Tử Lăng vùi đầu ở trong lòng Sở Chích Thiên, bờ vai run run, một trận tiếng ô ô truyền đến, dường như còn đang khóc.

Sở Chích Thiên cười nói: “Không có cách nào, em ấy vẫn sợ, hy vọng các vị lúc quét hình nhanh một chút, tôi thật vất vả mới kêu được em ấy chấp nhận quét hình.”

Quân nhân kia gật gật đầu, đầu tiên là quét hình Đổng Hạo Triết, tiếp theo là Trần Cảnh Văn, nhìn hai người Sở Chích Thiên Tiêu Tử Lăng ôm thành một cục, trên mặt có chút lúng túng nói: “Cái này phải tách xa một chút, thiết bị quét hình không cách nào đồng thời quét hình hai người.”

Sở Chích Thiên ý cười đầy mặt vỗ vỗ Tiêu Tử Lăng trong lòng, lúc này Tiêu Tử Lăng mới khϊếp đảm ngẩng đầu, chậm rãi rời khỏi ôm ấp của Sở Chích Thiên.

Quân nhân kia thấy dung mạo của Tiêu Tử Lăng, nhất thời sửng sốt, hắn liếc liếc Sở Chích Thiên một cái, ánh mắt có sự xem thường, nhưng rất nhanh đã thu liễm tâm tình, nhanh chóng quét hình một chút ở trên người Tiêu Tử Lăng, sau đó lại quét hình một lần cho Sở Chích Thiên.

Hắn nhìn nhìn gợi ý mà thiết bị quét hình cho ra, gật gật đầu với bọn họ nói: “Các vị đều không có vấn đề, còn nữa xin đội viên của các vị cũng phối hợp một chút.”

Sở Chích Thiên cười nói: “Xin cứ tự nhiên!”