Sếp Tổng Của Tôi Là Gã Tồi

Chương 11.3: Tách ra cho tôi xem

Lúc này, anh hận không thể đích thân dùng tay đẩy hai cánh hoa môi lớn đang dính chặt vào nhau kia, gấp gáp muốn nhìn thấy vách tường thịt phấn nộn đã từng khiến đáy lòng mình xao động bên trong kia. Ngón tay không ngừng chà xát trong chốc lát, anh vội vàng rút một điếu thuốc ra châm lửa, hít một hơi thật sâu rồi nói: “Tách hoa môi âʍ ɦộ ra.”

Man Vân vẫn còn đang thử đâm vào hoa huyệt của mình, vừa nghe thấy câu nói này lập tức dừng tay lại, chẳng phải anh muốn nhìn cô thủ da^ʍ sao? Không phải ngón tay cắm vào trong lỗ huyệt chính là thủ da^ʍ à? Tại sao anh lại muốn nhìn chỗ đó của cô? Man Vân run rẩy đưa tay ra sờ soạng, ấn nhẹ lên kẽ hở hoa môi, do dự không biết có nên tách ra hay không. Một khi để nơi non nớt mềm mại kia lộ ra ngoài, cô sẽ cảm thấy cực kỳ xấu hổ, cảm giác ấy gần như ngang bằng với việc để lộ đầṳ ѵú của mình. Trong lúc do dự, móng tay cô vô thức cọ xát qua lại trên cánh môi, nhưng vẫn không tách ra.

“Man Vân, dáng vẻ làm điệu làm bộ muốn nghênh còn cự này của cô thực sự cũng ra hình ra dáng đấy!” Giọng điệu Tần Dịch mang theo sự châm chọc nói. Anh tin chắc rằng cô cố ý làm như vậy để quyến rũ lòng mình. Tần Dịch nhắm chặt cổ tay cô dùng sức nhấn mạnh một cái khiến đầu ngón tay đang sờ soạn trên kẽ hở của cô ấn sâu vào trong cánh hoa môi. Man Vân không ngờ cảm giác ấy lại như thế này, cô vô thức rêи ɾỉ một tiếng. Tần Dịch nhìn cô bằng ánh mắt lạnh lùng, trong mắt không có chút du͙© vọиɠ nào, tiếp tục siết chặt cổ tay cô cọ xát lên xuống.

“A…!” Man Vân bị cảm giác kí©ɧ ŧɧí©ɧ này kí©ɧ ŧɧí©ɧ đến mức không ngừng rêи ɾỉ, máu huyết trào dâng một cỗ kɧoáı ©ảʍ nào đó khiến cô căn bản không thể kìm nén được âm thanh của mình.

Tần Dịch hất tay cô ta, vẫn lấy khăn giấy lau lau ngón tay, vừa lau vừa nói: “Lúc ở trước mặt chồng cô, cô cũng làm bộ làm tịch như vậy sao?” Giọng điệu cực kỳ nhẹ nhàng nhưng lại mang theo vẻ nghiến răng nghiến lợi: “Anh ta thích cô như vậy? Chơi cô theo cách này sẽ càng phấn khích hơn đúng không?”

Cơ thể Man Vân run lên, dâʍ ɖị©ɧ càng chảy ra nhiều hơn nữa, cô run rẩy đôi môi muốn giải thích, nhưng vừa định mở miệng thì đã bị Tần Dịch gầm lên chặn lại: “Câm miệng!”

Mặc dù anh hỏi nhưng anh lại không muốn nghe bất cứ chi tiết nào liên quan đến việc cô làʍ t̠ìиɦ với người đàn ông khác, sau khi hít một hơi thuốc, giọng điệu của anh đã khôi phục lại sự lạnh lùng: “Tách cánh hoa của tiểu huyệt ra để tôi xem!”