Tần Dịch nhíu mày lại, véo mạnh vào núʍ ѵú hơn một chút nữa, màu hồng nhạt lập tức biến thành màu đỏ sẫm, Man Vân cảm thấy bầu ngực đau đớn nhưng không thể nào tỉnh lại được: “Đừng cắn, Tần Dịch, đừng cắn ở đó, đau.” Cảnh tượng trong mơ là Tần Dịch đang hôn lên đầṳ ѵú cô thì bỗng nhiên cắn mạnh một cái, cô đau đến mức trực tiếp hít một hơi, nhưng không hiểu tại sao cảm giác đau đớn lại nhanh chóng biến thành kɧoáı ©ảʍ, hơn nữa còn muốn được đối xử như vậy, mong chờ bị người đến chà đạp đầṳ ѵú một lần nữa.
Tần Dịch thu hồi ngón tay lại, ghét bỏ cầm lấy khăn giấy lau tay rồi ngồi lại trên ghế sô pha. Một gói thuốc lá đã bị hút hết sạch, trong lòng anh vô cùng bực bội nên đã gọi điện cho người mang thuốc lá lên. Vừa mới cúp điện thoại, nhìn thoáng người nào đó vẫn còn đang vặn vẹo trên giường, anh lại bấm nút gọi, dặn dò người nọ đưa thuốc đến cửa thang máy, anh sẽ tự ra lấy.
Du͙© vọиɠ chiếm hữu khó có thể giải thích được đánh sâu vào trái tim Tần Dịch. Anh vừa ghét bỏ cô cả người từ trên xuống dưới đều bẩn thỉu lại vừa không nhịn được muốn đến gần cô. Suy nghĩ muốn đè cô ở dưới người hung hăng ra vào từ lúc mới bắt đầu chưa bao giờ ngừng lại, du͙© vọиɠ kêu gào không thể bình tĩnh lại, kể từ khi anh có nhận thức cho đến nay, cơ thể chưa từng phấn khích như vậy, anh cho rằng có lẽ là do bản thân mình cấm dục quanh năm, hơn nữa đã lâu lắm rồi không buông thả những thứ liên quan đến du͙© vọиɠ.
Nó giống như một loại bản năng, mặc dù Man Vân không có kinh nghiệm nhưng kỹ thuật lại vô cùng chuẩn xác, chạm vào vách tường thịt cách cửa động không xa không ngừng thọc vào rút ra.
“A, a… Sắp đến rồi, nhanh lên, nhanh hơn một chút nữa, Tần Dịch.” Lúc này toàn thân Man Vân đã ửng đỏ, máu nóng phủ kín làn da của cô khiến toàn bộ cơ thể lộ ra ngoài bị nhuộm thành một khối ngọc xinh đẹp.
Trong bầu không khí vô cùng da^ʍ mĩ như vậy, cơ thể dâʍ đãиɠ quyến rũ của người phụ nữ hoàn toàn nở rộ không chút che dấu, âm thanh quyến rũ xao động lòng người, đâm sâu vào trong xương thịt khiến người ta không thể tự kiềm chế.
Tần Dịch nhìn thấy hình ảnh khiến người ta máu nóng sục sôi như vậy nhưng anh vẫn bày ra dáng vẻ lạnh lùng, côn ŧᏂịŧ giữa háng đã sưng tấy đến phát đau, chống đỡ đũng quần gần như đã đạt đến cực hạn, cương cứng cực kỳ không thoải mái. Tần Dịch giải phóng nó ra khỏi quần tây, cứ thế tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ lộ ra ngoài ở đó, không quan tâm đến nó nữa, tựa như thứ đồ thô tục này không phải là của mình vậy, cho dù nó đang kêu gào muốn phát tiết như thế nào đi chăng nữa, chủ nhân của nó vẫn bình tĩnh thản nhìn ngắm cảnh tượng hương diễm khiến nó càng thêm kí©ɧ ŧɧí©ɧ.
Không biết Man Vân đã cởi bỏ lớp che đậy cuối cùng từ khi nào, chiếc qυầи ɭóŧ hơi mỏng bị ném dưới giường, hai chân mở rộng ra hết cỡ, hoa huyệt hồng hào mềm mại không hề che đậy lộ ra trước mặt Tần Dịch.
Ngón tay trắng nõn mảnh khảnh không ngừng vuốt ve qua loại giữa hai cánh hoa thịt màu hồng nhạt và lôиɠ ʍυ đen nhánh, chất lỏng ướŧ áŧ trơn trượt dính vào đầu ngón tay tạo thành một sợ chỉ bạc treo lên lôиɠ ʍυ rồi nhỏ giọt xuống đệm giường trắng tinh. Hình ảnh ấy đẹp đến mức có thể khiến người ta ngừng thở. Lúc này Tần Dịch cũng có cảm giác như vậy, nhưng lý trí của anh vẫn luôn nhắc nhở anh rằng đây là cơ thể của một người phụ nữ đã bị người đàn ông khác vấy bẩn, là một cơ thể bị người đàn ông khác ngoài anh khinh nhờn, nhưng anh vẫn không thể kiềm chế được mà trầm luân trong đó.
Mặc dù Tần Dịch không nặng về phương diện tìиɧ ɖu͙© nhưng lăn lộn trong giới thương trường này nhiều năm như vậy, đặc biệt là khi công ty vừa mới khởi bước, anh đã từng nhìn thấy không ít cảnh tượng dâʍ đãиɠ và đồi truỵ. Anh cũng đã từng nhìn thấy hoa huyệt thực sự của phụ nữ, những ông chủ thèm khát có thể động dục bất cứ chỗ nào, đặc biệt là sau khi uống rượu xong, bất cứ lúc nào, bất cứ nơi đâu, chỉ cần muốn làm là làm, đám phụ nữ tiếp rượu đó cũng cực kỳ phóng đãng, trực tiếp banh chân ra để người ta làm. Cho dù ở đâu, người nào, bao nhiêu người, chỉ cần đủ tiền là được. Mỗi khi nhìn thấy cảnh tượng đó, anh đều cảm thấy cực kỳ bẩn thỉu và kinh tởm, ham muốn du͙© vọиɠ với phụ nữ cũng càng ngày càng mờ nhạt.
Anh chưa bao giờ cảm thấy như ngày hôm nay, một cơ thể trần trụi cũng có thể khơi gợi du͙© vọиɠ của anh, à không, chỉ một âm thanh cũng có thể khiến du͙© vọиɠ của anh bùng phát.